03. SỔ TAY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, khá nhàn rỗi, con quỷ hầu thì lại đi chơi rồi, thành ra tôi không có việc gì làm, nên chạy lên trên gác xếp, kiếm chút đồ cũ tiêu khiển.
Trên cửa hàng tôi có một tầng gác mái dùng để chứa đồ, hầu hết là những món đồ không nên cho người khác biết đến sự tồn tại của chúng.
Tôi tiến gần một cái tủ sách có cửa kính, mở ra và rút một cuốn sách cũ khỏi ngăn chứa. Cuốn sách, hay đúng hơn là một cuốn sổ, không dày, nhưng chưa bao giờ hết trang. Cứ hết, nó sẽ tự động thêm mười trang mới.
Và mùi mực lúc nào cũng thơm phức như mới, không có dấu hiệu bị phai màu.
Cuốn sổ này có gì nguy hiểm mà tôi phải để trên gác mái?
Câu trả lời là không. Không gì nguy hiểm cả.
Đó chỉ đơn thuần là một sự ích kỷ của tôi thôi.
Cuốn sách này nó chỉ đơn giản ghi lại những trải nghiệm của một hồn ma, một quỷ hồn lang thang khắp nơi đến khi "người đó" đi vào cõi luân hồi thôi.
Nó làm tôi cảm thấy bình yên trong tâm hồn, nên tôi muốn giữ lại, đồng thời chờ đợi để trao trả lại cuốn sổ cho "người đó", trả nó về nơi nó thuộc về.
Tôi đặc biệt tâm đắc đoạn này:
"Ta là một quỷ hồn, sống từ rất lâu rất lâu, lâu đến nỗi ta từng là ai, ta từng sống ở đâu, ta chết như thế nào, ta cũng không nhớ rõ. Ta lang thang khắp nơi, xuân, hạ, thu, đông, phong, hoa, tuyết, nguyệt, ta đều đã thấy qua.

Ta từng thấy mùa xuân hoa nở rực rỡ, anh đào lất phất bay, cả đất trời chìm trong biển hoa nhàn nhạt, ta lững thững đi giữa cánh đồng.
Ta từng thấy mùa hạ mưa bụi lây phây, gió nhẹ thoảng qua đầu quạt phe phẩy, ta đi giữa rừng cây xanh màu lá.
Ta từng thấy mùa thu lá vàng lả tả, rừng phong đỏ rực như lửa, ta ngắm cung trăng tròn vành vạnh từ từ đi lên.
Ta từng thấy mùa đông hoa tuyết bay bay, phủ trắng xóa vạn dặm nhân gian, ta nhìn tuyết liên nở rộ kiêu kì mà cô độc.
Ta cũng từng thấy rất nhiều người, tự mỗi người lại có những quá khứ đặc biệt nhất, những hỉ nộ ái ố riêng biệt nhất. Ta thích theo dõi câu chuyện cuộc đời của họ, tùy tiện ta lại ghi chép những tình tiết hấp dẫn nhất, những kết cục đặc sắc nhất.
Ta vô cùng hài lòng với cuộc sống bây giờ, tự do tự tại, an nhiên yên ổn. Hiện tại tốt đẹp thế này, quá khứ như thế nào, đối với ta chẳng còn quan trọng nữa."
Đó là lời đề của chủ nhân cuốn sổ này, những dòng tâm tình, tuy không phải tuyệt tác văn học nhưng không hiểu sao vẫn làm tôi thích thú.
Từng câu chuyện trong đây đều miêu tả về tất cả loại chúng sinh, từ nông dân nghèo đến quý tộc vương giả, từ người bình thường đến yêu ma quái quỷ, có chuyện đậm chất bi thương, có chuyện vui vẻ, có chuyện hài hước mà đầy trào phúng,......
Dường như "người đó" muốn ghi chép lại những câu chuyện khắc cốt ghi tâm, dù cho nó sẽ bị bụi thời gian phủ đầy, trở  thành hoa trong gương, trăng trong nước, không bao giờ với tới được.
Những nét chữ viết tay mảnh khảnh đã theo ký ức mà ố vàng, dường như chờ đợi được viết tiếp.
Liệu khi tôi gặp lại "người đó", "người đó" sẽ nhận lại chứ?
Và "người đó" sẽ viết tiếp những câu chuyện chứ?
Có lẽ, chỉ "người đó" mới trả lời được thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net