Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồng đạo võ lâm đang rất sầu mi khổ kiếm, bỗng một giọng nói khiến mọi người bừng tỉnh: "Vậy sao không thử dùng biện pháp đế tách bọn chúng ra, rồi chúng ta sẽ từ từ tiêu diệt."

Mọi người nhao nhao đồng ý, nhưng phu nhân của võ lâm minh chủ liền bĩu môi phản bác: "Không được đâu! Giết một tên trong bọn chúng đã rất khó, không nhớ trận chiến với Quỷ Hành Dương à? Tổn thất gần một nửa cao thủ giang hồ mà chỉ làm hắn trọng thương. Mà các ngươi nghĩ xem, giả như các ngươi giết một người trong bọn chúng đi, thành hay không thành cũng khiến bọn chúng nổi lên tâm tư đề phòng, rồi tệ hơn nữa là bọn chúng hợp tác với nhau để xoá sổ chúng ta thì sao!"

Lời của nàng như gáo nước lạnh hung hăng dội xuống bọn họ. Kích động hưng phấn ban đầu đều biến mất. Nàng ta nói không sai.

Trận chiến đẫm máu ở Cung Song Vẫn hay là huyết tẩy Quỷ Hành Dương luôn là nổi ám ảnh với đối với mọi người.

Từng cố gắng, từng nỗ lực của mọi người đều trở thành công cốc khi đối mặt với bọn chúng. Quỷ Hành Dương ung dung hạ sát từng người trong khi bọn họ không thể phản kháng. Dực Huyền Âm chỉ cần búng tay một cái, những huyết nhân (người máu) liền thoải mái trút sạch máu của bọn họ. Tâm Nguyệt Hồ không cần làm gì thì con 'chó' trung thành Thiết Phiến Quỷ Vương cũng sẵn sàng giết người thay cho y. Bích Thuỷ Dư chỉ cần mở miệng nói một tiếng, hàng vạn thủ hạ của y liền lập tức ứng chiến. Sâm Thuỷ Viên thì khỏi cần nói, hắn ta là tên mạnh nhất trong năm người rồi.

Võ lâm minh chủ oán giận gào lên: "Cái này không được, cái kia cũng không được, vậy thì phải làm sao đây?"

Mị phu nhân mỉm cười, đôi môi đỏ thắm phun ra hai chữ: "Li gián."

Võ lâm minh chủ nhìn lại nàng, tầm mắt mọi người đều hiện lên vẻ nghi hoặc, li gián, nhưng bằng cách nào?

Nàng cười nói: "Bích Thuỷ Dư chết vì bị muội muội phản bội. Chết trước mặt bao nhiêu người như vậy, với bản tính kiêu ngạo của hắn, chẳng lẽ hắn không nghĩ tới việc báo thù?"

Mọi người ồ lên, võ lâm minh chủ càng khoa trương hơn, vỗ tay thật to tán thưởng.

Nàng tiếp tục nói: "Nếu như hắn muốn báo thù, đối tượng đầu tiên hắn ngắm đến là ai?"

Bách chủ nhanh miệng nói: "Chu Linh!"

Mị phu nhân gật đầu tán thưởng: "Không tồi, không tồi! Muội muội hắn yêu Chu Linh đến chết đi sống lại, hắn muốn báo thù tất nhiên sẽ hạ thủ từ Chu Linh. Bích Thuỷ Dư muốn muội muội hắn nếm được cái gọi là phản bội."

Đổng Tích Hành hỏi: "Nhưng Bích Thuỷ Dư muốn trả thù muội muội của y thì liên quan gì đến việc li gián?"

Mị phu nhân bí hiểm cười: "Tất nhiên phải có liên quan ta mới nói ra."

"Liên quan gì?"

Nàng haha vài tiếng rồi trả lời: "Dực Huyền Âm tên thật là Chu Ngọc."

Vĩ lâm minh chủ bất khả tư nghị la lên: "Ngươi nói láo!"

Nàng thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: "Chư vị nên biết ta là ai."
Mọi người đồng loạt suy nghĩ, Mị phu nhân từng là người hầu của Chu Lang gia tộc.

"Ra là Chu Lang gia tộc!"

Mị phu nhân cũng không ngại người khác khinh bỉ thân phận đã từng là người hầu của nàng, nàng nói: "Cữu cữu của Chu Linh từng lén lút quan hệ vụng trộm với Chương Tĩnh _ mẫu thân nàng. Phụ thân Chu Linh biết được, liền giết chết cữu cữu nàng, bắt Chương Tĩnh uống thuốc phá thai. Nhưng Chu Linh ngăn cản, nàng nói 'hài tử này không có tội, với lại ta cũng muốn nương sinh cho ta một muội muội, đệ đệ mà'. Nhờ đó mà Dực Huyền Âm mới được sinh ra. Chu Linh chính là ân nhân cứu mạng của nàng ta, tất nhiên nàng ta không thể trơ mắt nhìn Bích Thuỷ Dư sát hại tỷ tỷ của mình."

Võ lâm minh chủ vỗ tay khen ngợi: "Hảo hảo! Kế hay! Nhưng đây chỉ li gián Dực Huyền Âm và Bích Thuỷ Dư thôi! Còn ba tên kia thì sao?"

Mị phu nhân tao nhã cười: "Ân, cứ để hai người họ đánh nhau đi! Còn ba người kia thì... Tuệ quý phi nương nương có cách."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dammei