CHƯƠNG 31:ÂM MƯU ĐEN TỐI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diễm Đát bị ánh nắng bên ngoài đánh thức,vừa mở mắt liền nhìn thấy mình đang nằm trong vòng tay người bên cạnh.1 cánh tay của hắn làm gối cho nàng,tay còn lại thì ôm chặt lấy nàng không hề buông lỏng.Diễm Đát chăm chú nhìn gương mặt còn đang say ngủ của người bên cạnh,mỉm cười ngọt ngào.Cảm giác trong lòng nàng lúc này chính là ấm áp,hạnh phúc.Từ sau khi biết thân phận thật của hắn,Diễm Đát đã không còn dám nghĩ đến việc có thể cùng hắn ở bên nhau nữa.Đến bây giờ nàng vẫn không dám tin là mình đã được ở bên hắn,nàng rất sợ đây chỉ là 1 giấc mơ.Người bên cạnh trở mình thức giấc,Diễm Đát vội nhắm mắt giả vờ ngủ.Sợ đánh thức nàng,hắn cố rút cánh tay mình ra thật nhẹ nhàng rồi kê gối vào cho nàng.Hắn cẩn thận đắp lại chăn cho nàng,cúi xuống hôn nhẹ lên trán nàng.Anh Không Thích xoa bóp cánh tay bị đau của mình vì đã làm gối cho Diễm Đát cả đêm.Diễm Đát hé mắt nhìn thấy hết,trong lòng cảm thấy áy náy với hắn.Diễm Đát ngồi dậy,choàng tay ôm lấy hắn.
-ta xin lỗi.Là ta không tốt,báo hại tay chàng bị đau.
-nói nhảm,là ta cam tâm tình nguyện mà.Chỉ cần là vì nàng,chút đau nhức này chẳng đáng gì cả.Sau này mỗi đêm ta đều sẽ ôm chặt nàng,để nàng có thể yên tâm mà ngủ.
Diễm Đát giúp hắn xoa bóp cánh tay,đôi mắt đã ngấn nước.
-chàng không sợ tay lại đau sao?
-vậy sau này nàng giúp ta xoa bóp tay là được rồi.
Anh Không Thích mỉm cười,lau nước mắt cho nàng.
-đừng khóc nữa.Diễm Đát mà ta quen biết đâu có dễ rơi nước mắt như vậy.Ta vẫn thích nàng tùy hứng,đanh đá như trước hơn.
Chỉ vài lời nói mà hắn đã có thể chọc cho Diễm Đát mỉm cười.
-hôm nay là tết nguyên tiêu ở phàm giới,nhất định rất náo nhiệt.Ta đưa nàng đi chơi.
Không đợi Diễm Đát lên tiếng,hắn đã nắm tay nàng kéo đi.Ra tới bên ngoài thì gặp Hỏa liên nên kéo hắn đi cùng.
-ta không đi đâu,ta không muốn cản trở thế giới riêng của 2 người.
Anh Không Thích quyết kéo hắn đi cho bằng được.
-ngươi xem như là đi chơi cùng bằng hữu đi.
Diễm Đát tiếp lời:

-ngươi không sợ buồn chết sao?Chi bằng đi cùng bọn ta đi,nhân tiện tìm ý trung nhân cho ngươi.
2 người không cho Hỏa Liên có cơ hội phản ứng,liền kéo hắn đi.Diễm Đát và Anh Không Thích tay trong tay cùng nhau dạo chơi.Hỏa Liên đi theo bên cạnh,tâm tình thật phức tạp dõi theo họ.Đến tối thì khắp nơi đều treo đèn kết hoa,2 bên đường có đủ các loại gian hàng.Diễm Đát cười nói vui vẻ với Anh Không Thích,gương mặt nàng tràn ngập hạnh phúc.Nàng thấy món đồ chơi nào cũng đòi mua,thấy món gì cũng đòi ăn.Anh Không Thích mỉm cười,bắt đầu giở giọng trêu chọc Diễm Đát.
-từ khi nào mà nàng trở nên tham ăn như vậy?Phong thái công chúa đã bị nàng hủy mất hết rồi.
Diễm Đát lập tức đáp trả:
-bây giờ ta không còn là công chúa gì cả thì giữ phong thái cho ai xem?
Nàng chạy đi xem các gian hàng ở phía trước.Hắn nhìn theo,bất giác cũng mỉm cười theo niềm vui của nàng.Hỏa Liên chợt lên tiếng:
-ngươi có cảm thấy nàng ấy bây giờ rất giống trẻ con không?
-có thể ngươi cảm thấy nàng ấy không nên như vậy nhưng ta lại thích như thế.Trước nay nàng ấy không hề có tham vọng thống nhất tam giới.Thứ nàng ấy muốn chỉ là có thể sống cuộc đời bình dị,có người yêu thương mình mà thôi.
-ta không phải có ý đó.Chỉ là ta cảm thấy chỉ khi ở bên ngươi,Diễm Đát mới có thể vô tư như vậy.Thú thật là ta có chút đố kị với ngươi đó.
Anh Không Thích im lặng,chỉ dõi theo Diễm Đát.Nàng chạy về phía Anh Không Thích,hớn hở nói:
-ta muốn ăn kẹo hồ lô.
-nàng ở đây đợi,ta đi mua cho nàng.
Diễm Đát nhìn theo hắn,trong lòng cảm thấy ấm áp.Bất chợt bàn tay nàng bị ai đó nắm lấy,nàng quay đầu nhìn thì phát hiện đó là Hỏa Liên.Diễm Đát lập tức rút tay ra,gương mặt tỏ vẻ không vui.
-ngươi làm gì vậy?
-nếu ta nói ta yêu nàng thì nàng có đồng ý cho ta 1 cơ hội không?
-ngươi biết rõ người ta yêu là ai mà,giữa chúng ta tuyệt đối không thể.
Anh Không Thích cầm rất nhiều kẹo hồ lô quay về,Diễm Đát dở khóc dở cười.
-chắc chàng không định nói với ta toàn bộ kẹo hồ lô đều bị chàng mua hết rồi chứ?
-nàng quả là thông minh.Kẹo hồ lô bị ta mua hết rồi,nàng muốn ăn bao nhiêu cũng được.
Chợt có người đến hỏi mua kẹo hồ lô,hắn liền lấy lí do kẹo đã có người mua hết để từ chối.Sắc mặt hắn lúc này thật khó coi,Diễm Đát bật cười không thể ngừng được.
-nhìn mặt ta giống người bán dạo lắm sao?
-nhìn kĩ thì chàng cũng giống người bán dạo lắm.
Anh Không Thích nói giọng hờn dỗi:
-còn không phải tại nàng đòi ăn kẹo hồ lô sao?
Diễm Đát đành dỗ ngọt hắn,rút 1 xâu kẹo đút cho hắn.
-chàng ăn kẹo cho hạ hỏa đi,đừng giận ta mà.
Chợt từ xa có người rao bán hoa đăng ước nguyện,Anh Không Thích định kéo Diễm Đát đi nhưng nàng mỉm cười từ chối.
-không cần đâu,chàng đã giúp ước nguyện của ta thành sự thật rồi.Ước nguyện của ta chính là có thể sống cuộc sống bình dị của phàm nhân,có chàng ở bên cạnh.Có thể cùng chàng sống cuộc sống đơn giản như hiện nay,ta đã mãn nguyện rồi.
Anh Không Thích mỉm cười,nắm lấy tay nàng.
-nàng yên tâm,bất luận xảy ra chuyện gì ta cũng sẽ không rời xa nàng nữa.
Hỏa Liên nhìn thấy cảnh trước mắt,liền kiếm cớ quay về trước.Diễm Đát cùng hắn đi chơi thêm 1 lúc mới quay về.Vừa về tới thì gặp Hỏa Liên,Diễm Đát cố ý bảo Anh Không Thích vào trong trước.
-có phải ngươi không vui khi nghe những lời ta nói với chàng nên mới cố ý bỏ về trước?
Hỏa Liên im lặng,né tránh ánh mắt của nàng.Diễm Đát không chần chừ nói thẳng:
-ta biết ngươi tốt với ta,lúc ta bị thương ngươi cũng từng giúp chàng chăm sóc ta nhưng ta chỉ xem ngươi là bằng hữu mà thôi.Trước giờ trong lòng ta chỉ có duy nhất 1 người,ai cũng không thể thay thế chàng được.Cho dù ngươi đối với ta tốt hơn chàng,ta cũng không thể đón nhận ngươi được.Sẽ có 1 ngày ngươi tìm được người thật lòng yêu mình nhưng người đó tuyệt đối không phải là ta.
Diễm Đát quay đi liền bị Hỏa Liên lôi lại ôm siết vào trong vòng tay mình,thô bạo hôn nàng.Diễm Đát đẩy mạnh hắn ra,tức giận giáng cho hắn 1 cái tát.
-ta vĩnh viễn cũng sẽ không yêu ngươi đâu.
Diễm Đát bỏ chạy vào trong,Hỏa Liên đứng yên nhìn theo bóng lưng nàng.Từ sau lưng vang lên tiếng vỗ tay,Lam Thường xuất hiện mỉm cười châm chọc.
-ta thật không hiểu nàng ta có gì tốt mà ngay cả ngươi cũng phải động lòng.
-chuyện của ta không cần ngươi quản.
-nếu ta giúp ngươi có được Diễm Đát thì sao?
Hỏa Liên mỉm cười khinh thường.
-ngươi có bản lãnh đó sao?
-cách nhanh nhất để có được người mình yêu chính là chiếm đoạt.
-ý ngươi là...
Lam Thường lấy ra 1 lọ thuốc đưa cho Hỏa Liên.
-đây là xuân dược cực mạnh,chỉ cần uống nó rồi thì dù có là người kiên định đến mấy cũng phải khuất phục.Ngươi tìm cơ hội cho nàng ta uống nó,đến lúc đó ngươi có thể dễ dàng chiếm được nàng ta.1 khi mọi sự đã thành thì dù nàng ta có yêu Vân Phi đến mấy cũng đành rời xa chàng thôi.Sau khi ngươi có được Diễm Đát hãy đưa nàng ta vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt chàng,đến lúc đó ta tự có cách chiếm được chàng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net