Chương 1: Đúng là gu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Truyện không thực tế, do mình tưởng tượng*

Sáng hôm nay là ngày đầu tiên cô sẽ đi làm ngày đầu tiên ở công ty rất lớn: The Bunny và cũng là ngày đầu cô được gặp tổng giám đốc, nghe đồn đâu là đẹp trai lạnh lùng lắm! Hôm qua cô đã đi thử việc và được nhận rồi. Cô là Ninh Dương Lan Ngọc, con gái của Ninh Tổng, nhưng cô không muốn điều khiển công ty nên xin đi làm ở công ty này (Ninh công ty vẫn bé hơn The Bunny nha) Ông Ninh chỉ cho phép cô đi làm đúng 5 tháng xong phải về để tiếp quản công ty và cô đồng ý. 

Cô bước vào công ty, thứ đầu tiên cô thấy là một toà nhà to thật to, có thể nói gấp khá nhiều lần công ty nhà cô. Cô đi ra hỏi lễ tân:

-Dạ em chào chị ạ!

-Ừ chào em, em là ai?

-Dạ hôm qua em thử việc và được rồi ạ!

-À, em có phải Ninh Dương Lan Ngọc không?

-Dạ đúng ạ

Cô lễ tân lấy trên bàn một tập hồ sơ và nói:

-Em mang lên bảo Ngô Tổng kí vào đây rồi xuống tầng 9 làm việc nhé!

-Dạ toà nhà này có mấy tầng chị?

-10 em ạ, tầng 10 là phòng Ngô Tổng

-Dạ em xin phép

Cô hồi hộp đi lên phòng anh.

Cốc cốc cốc

-Mời vào

-Dạ, chào sếp ạ

-Cô là..?

-Dạ Ninh Dương Lan Ngọc mới thử việc hôm qua ạ

-Ờ, cô lên đây có việc gì?

-Chị lễ tân bảo tôi lên để xin chữ kí anh

-Ờ, để đó đi

Anh nói một lèo mà không ngước lên nhìn cô. Nhưng anh vẫn nhận ra cô xưng hô với anh là "tôi-anh" chứ không như mấy cô gái khác, chưa gì đã "anh-em" ngọt xớt khiến anh càng lạnh. Thấy anh là một người lạnh lùng và cực kì đẹp trai như vậy, cô bắt đầu đỏ mặt và xin cáo từ.

-Ui, sao trên đời lại có người đẹp trai mà cool ngầu vậy chứ!

Mải ngẫm nghĩ về anh, cô đâm vào một cô gái khác:

-Ơ dạ em xin lỗi chị ạ

Cô vội vàng lượm hết sách cô làm rơi của cô gái kia lên, miệng rối rít xin lỗi

-Cô đi không nhìn đường à?

-Dạ em xin lỗi...

-Tha cho cô, nay tôi vui

Cô không nén được tò mò:

-Chị vui vì việc gì ạ?

-Haha, tôi đã mời được Ngô Tổng đi ăn tối rồi!

-Chúc mừng chị ạ

-Cảm ơn, cô có người yêu chưa?

-Dạ em chưa ạ

-Cô có thích Ngô Tổng không?

-Dạ không chị

-Ừ, được

Nói xong cô ta đi mất. Cô biết tại sao cô nói dối, chỉ qua lời nói và nội dung, và sự thông minh sẵn có cô biết ngay cô ấy thích anh rồi. Điều đó khiến cô hơi buồn, cô đi về phòng và lấy ra 1 quyển sổ, cô viết:

Ngày */**/***

Hôm nay tôi đi nhận việc ở The Bunny. Ở đây to đẹp quá nhưng không bằng anh Ngô Tổng, ảnh cool ngầu, lạnh lùng, đúng gu tôi. Nhưng có vẻ ảnh không quan tâm đến tôi đâu, còn nhiều chị đẹp, xinh và giỏi hơn tôi nhiều, quyển sổ này sẽ làm cho tôi đỡ nhớ anh.

Xong, cô làm việc. Đến giờ ăn trưa, cô đi ăn một mình, trầm và buồn. Một cô gái cũng đến:

-Chào Ngọc!

-Ủa, Ngân à

-Hello

-Mặt bà buồn thỉu buồn thiu zạ, thất tình hở?

-Đâu có *ngại*

-Gặp anh Ngô Tổng chưa?

-Rồi

-Đẹp không

-Menly, cool ngầu luôn á. Bà thích ảnh hok?

-Hong, tui có bồ rồi

-Tên?

-Jun Phạm

-Đâu ảnh đâu cho tui xem ik

-Nè. Ngân mở điện thoại lấy ảnh ra

-Uồi đẹp nha đẹp nha

-Đương nhiên

-Nhưng anh Ngô Tổng đẹp hưn

-Hờ hờ, bà nghiền ảnh ròi kìa

-Hihi, mà bà biết tên thật ảnh hong?

-Có, ảnh tên thật là Ngô Kiến Huy nên mới lấy là Ngô tổng đó, nhưng bà tuyệt đối không được nói cả tên ảnh trong công ty

-Sao zạ

-Ảnh không thích

-Thui ăn ăn cơm canh nguội hết giờ

-Ukm

Ăn xong 2 cô gái đi lên phòng. Cô đang nghỉ trưa thì có một người xuống:

-Cốc cốc

-Ai đấy ạ?

-Tôi là Vinh, vệ sĩ của anh Ngô tổng

Cô chạy ra mở cửa:

-Dạ, có việc gì liên quan đến tôi ạ?

-Lên phòng Ngô tổng gặp

-Dạ

Tim cô đập bình bịch, chẳng biết anh gọi cô lên việc gì.

-Dạ, Ninh Dương Lan Ngọc ạ

-Vào đi

Anh đang xếp các bản thảo chuẩn bị đi họp

Cô mở cửa bước vào. Cứ gặp anh là mặt cô đỏ bừng:

-Giấy tờ của cô tôi kí xong rồi

-Dạ, cảm ơn anh Ngô...

Vì quá cuống, cô quên mất Ngô tổng, suýt nữa cô nói tên thật anh. Thấy cô khổ sở ấp úng, anh đi ra và ghé sát vào mặt cô, nói nhỏ:

-Ngô Tổng, cô bé

Nói xong anh đi ra ngoài

Mặt cô lúc này đỏ như quả cà chua chín. Cô vội về phòng và viết sổ.

Cuộc sống cứ diễn ra như vậy, từ ngày đó cô sợ gặp anh và không còn việc gì để được gặp anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net