Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trí Mân quay lại bữa tiệc, đôi mắt có chút đỏ nhưng có lẽ những giọt nước mắt của em đã chảy ngược vào trong.

Chung Quốc như xụp đổ, ngoài hành lan vẫn không thể đứng lên.

" Trí Mân, Trí Mân à, làm sao đây, anh phải làm sao đây "

" Anh có lỗi với em, cũng chẳng thể làm tổn thương cô ta. Trí Mân à, anh nên làm sao đây "

Chung Quốc cứ ngồi đó nói chuyện một mình. Hình như cơn say cũng vừa lúc kéo đến. Đến một lúc không còn tỉnh táo nữa thì ngất đi.

_________

Ngày hôm sau, Chung Quốc thấy mình đang nằm trong một căn phòng cao cấp, anh đi ra ngoài và hỏi lễ tân.

" Tất cả được thanh toán rồi ạ, quần áo mới cũng có sẵn trong nhà tắm. Người thanh toán nói rằng không cần cảm ơn. "

" Vậy ai là người đã thanh toán"

" Một cậu tên là Phác Trí Mẫn ạ "

Chung Quốc sửng sốt, cái tên này khiến anh không thể hiểu nổi. Đó chính là Trí Mân nhà anh nhưng tại sao lại khác như vậy chứ, giống như vừa lột xác vậy.

Anh hỏi lễ tân lần nữa

" Vậy cậu ta còn nhắn gì nữa không ? Ví dụ như sẽ quay lại " Anh là đang hi vọng nhỏ nhoi lần nữa gặp em.

" Thường thì Cậu Phác sẽ làm việc vào buổi sáng, đến trưa thì về ạ "

" Làm việc ? "

Chung Quốc nhăn mày

" Đúng ạ, Cậu Phác là thư kí riêng của cậu Kim. Sáng nào cũng sẽ đến kiểm tra lại sổ sách nên cậu Trịnh đây muốn gặp thì hẹn vào sáng hôm sau nhé"

" Được, nhưng thư kí của cậu Kim, cậu Phác này làm việc ở đây lâu chưa ? " Chung Quốc dò hỏi

" Thưa, Cậu Phác làm việc cho ông chủ đã 5 tháng rồi ạ "

" 5 tháng ! Vừa đúng, chính là Trí Mân "

Chung Quốc mừng rỡ, đây chính xác là Phác Trí Mân không còn bàn cải.

" Tôi sẽ ở lại đây, khi nào Cậu Phác tới thì hãy vào báo một tiếng. Tôi có việc cần bàn "

Lễ tân lễ phép gật đầu. Chung Quốc không về nhà mà ở lại đây để gặp em.

Cô Liên ở nhà chờ đợi anh cả một ngày vẫn không thấy bóng dáng của anh. Tuy là trong lòng rạo rực nhưng linh cảm của cô không rõ ràng.

___________

" Mân, em ăn sáng luôn nhé. Sáng nay em thức dậy hơi trễ rồi "  Thái Hanh đi trước, Trí Mân đi sau.

" Em biết rồi "

" TRÍ MÂN " Một tiếng la chói tai, nhìn về phía bàn lễ tân thì thấy Chung Quốc đang đi về phía em.

" À, cậu Trịnh, cậu vẫn chưa về sao ? " Thái Hanh lần nữa bước lên trước bảo vệ em.

" Chào cậu, tôi cần gặp Trí Mân có chút chuyện " Chung Quốc ánh mắt sắc bén nhìn Thái Hanh.

" Cậu tìm ai ? Trí Mân nào ? "

" Anh đừng đóng kịch nữa, vừa nãy còn gọi là Mân cơ mà " Chung Quốc nhếch mép.

" Đây là Mẫn, anh có nghe lầm không ? "

" Được, vậy tôi có chuyện tìm Mẫn, được chứ ? "

" Tất nhiên là không ! "

"..."

" Có chuyện gì cứ nói với tôi, Trí Mẫn còn có việc "

" Tôi không khách khí nữa, tôi nói thẳng. Đây là Phác Trí Mân, là vợ của Trịnh Chung Quốc này, cảm ơn cậu Kim đây đã chăm sóc vợ của tôi 5 tháng qua, giờ thì em ấy nên về nhà rồi "

Thái Hanh cười. Nghiên đầu vào tai Chung Quốc nói
" Đúng, là vợ anh đó. Nhưng anh coi lại chữ vợ này còn dùng được nữa hay không. Phác Trí Mân từ lúc ra đi đã là người của tôi. Anh động vào đi, xem tôi sẽ làm gì anh "

Vẻ mặt nắm chắc phần thằng thuộc về Thái Hanh.

" Giấy tờ hôn thú ở đó, ai là người của anh " Chung Quốc tức giận

" Hôn thú, cái thai của Trần Ngọc Liên thì sao ? Con anh nó cần anh "

" Hắn ta biết "

" Được rồi, Mẫn đi thôi em. "

Thái Hanh nắm lấy tay em, từ nãy đến giờ Trí Mân vẫn giữ im lặng.

Vừa bước qua mặt thì Chung Quốc nói nhẹ

" Mân, đó là con anh mà đúng không ? "

" Con anh ? Đã nói trong bụng Trần Ngọc Liên kia mới là con anh. " Thái Hanh quay lại nói

" Đúng, con anh " Trí Mân đột liên lên tiếng, tay vẫn nắm vào tay Thái Hanh.

" Mân.."

" Xin lỗi, nó và anh không còn quan hệ máu mủ gì cả. Nó chỉ có mình tôi là cha, không cần anh " Trí Mân mắt nhìn không chút đau thương.

" Mân..anh..anh sai rồi "

" Mình đi "

Trí Mân kéo tay Thái Hanh bước lên phòng bỏ lại Chung Quốc thẩn thờ đứng ở đây.

__________

" Em, sao lại làm vây ? "

Thái Hanh khó hiểu, vốn kế hoạch từ đầu của hai người chính là không lộ thân phận thật nhưng Trí Mân lại làm khác

" Nói hay không thì anh ta cũng biết, nói ra rồi lại dễ dàng hơn "

" Ừm, nghe em "

________

" Bé Bi ngoan, ba bế con nhé " Thái Hanh vừa về đến nhà đã xoắn tay áo rồi bế bé Bi trong nôi.

" Anh đi tắm đi, sao lại bế bé Bi " Trí Mân thấy anh còn chưa ăn uống tắm rửa gì đã bế em bé nên nói.

" Anh bế tí rồi tắm sau, con ha " Thằng bé vô cùng thích anh, cứ thấy anh là mừng rỡ.

" Chẳng cấm anh được " Trí Mân vào bếp rửa tay rồi nấu chút cháo cho bé Bi.

___________

Phía Chung Quốc đã về nhà. Đêm đó anh ngồi nói chuyện với ông bà Trịnh

" Cha, má..."

" Chuyện gì " ông Trịnh nói

" Trí Mân...em ấy...sinh rồi "

" Mân ? " Bà Trịnh hỏi lại

" Dạ, con gặp em ấy..."

" Nó ở đâu, sống sao rồi hả ? "

" Em ấy..sống rất tốt má à " Chung Quốc như tự đâm bản thân mình. Xa anh nhưng Trí Mân lại sống rất tốt, còn có cuộc sống vui vẻ hơn lúc trước.

" Kêu..kêu nó về đi con " bà Trịnh giọng như muốn khóc.

" Má, con không có tư cách...con trai má..sai rồi " Chung Quốc cúi đầu

" Kêu anh Thạc về, đi với má bây kiếm nó. Hồi đó nó thương má bây với Thạc nhất " ông Trịnh lên tiếng.

" Nhưng...em ấy sẽ không về đâu "

" Tại sao ? "


" Lúc trước một tay con sỉ nhục em ấy, còn đuổi em ấy đi. Tụi con từng hứa, nếu con lấy thêm vợ thì Trí Mân sẽ từ con, sẽ không còn bất cứ mối quan hệ nào với con.."

Những lời hứa năm đó nay anh đã tự mình giết chết bản thân. Hứa chỉ yêu, chỉ cưới mình Trí Mân nhưng nay lại có một Mợ Út khác trong nhà.

" Quốc à, cái sai của con...không thể sửa " Bà Trịnh đau lòng .


" Má..con thật sự con thương Trí Mân rất nhiều..."


" Đứa bé, cháu ta sao rồi " Ông Trịnh nhớ lại

" Con không thể chạm vào Trí Mân, huống chi là đứa bé, Trí Mân, anh Thạc sẽ đánh gãy chân con "

" Con..trước tiên hãy bình tĩnh. Chúng ta sẽ lập kế hoạch làm lại từ đầu. Trước tiên, bắt đầu từ Trần Ngọc Liên " Lời nói chắc nịch từ ông Trịnh, có lẽ ông đã biết chuyện gì khuất mắt trong đây

" Trí Mân, nếu em có thể quay lại như lúc trước, anh thề cả đời này chỉ có mình em "

" Chung Quốc, có lẽ anh đã muộn rồi "

" Trí Mân, anh chỉ có thể giúp em đến hết đoạn đường này thôi. Anh biết nên để em quyết định thì hơn "

.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net