Chương 2: Hẻm Xéo và cuộc gặp gỡ định mệnh ( 3 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong cửa sổ đầy bụi bặm, có 1 chiếc đũa phép nằm trên 1 tấm nệm màu tím. Vẫn giống như lúc nãy, vợ chồng ông bà Nguyễn vẫn đứng ngoài chờ con gái, còn Ngọc tự vào trong mua đũa phép. Khi cô bé bước chân vào tiệm thì nghe có tiếng leng keng vang lên ở đâu đó dưới đất. Bên trong tiệm trông khá chật, nhưng vẫn đủ để 1 chiếc ghế ngồi cho Ngọc. Chợt 1 tiếng nói vang lên:

- Chào cháu gái!

Cô bé giật mình khi giọng của ông Ollivander, nhưng cô bé vẫn lễ phép đáp lại ông:

- Dạ, cháu chào ông.

Ông Ollivander nhìn kĩ gương mặt của Ngọc, sau đó nói:

- Phải rồi, ta đã nghĩ rằng sẽ sớm gặp cháu. Pearl Nguyen. Cháu rất giống ông nội cháu

- Ông biết ông nội cháu ạ?

- Ồ dĩ nhiên. Ông ấy là bạn thân thiết trong nghề của ta, ông ấy cũng là nghệ nhân làm đũa phép. Nhưng đã 20 năm ta không còn gặp ông ấy nữa. À, cháu thuận tay nào?

- Thưa ông, cháu thuận cả 2 tay ạ. Nhưng cháu cầm viết bằng tay trái

Ông Ollivander gật đầu, rồi đi vào trong quầy đũa phép. Vừa lựa đũa phép, ông vừa nói với Ngọc:

- Mỗi cây đũa phép của hiệu Ollivanders đều có lõi bằng chất liệu pháp thuật hùng mạnh. Chúng ta dùng lông đầu bạch kỳ mã, lông đuôi phượng hoàng, và gân rồng. Không có cây đũa Ollivanders nào giống cây đũa Ollivanders nào, bởi vì không hề có hai con bạch kỷ mã, hai con phượng, hay hai con rồng nào giống y như nhau. Và dĩ nhiên, cháu không thể nào tạo được quyền phép tương tự khi sử dụng cây đũa của phù thủy khác. Và đũa phép lại tự chọn chủ nhân của chúng.

Ông còn nói thêm:

- Trước đây, ta vốn tưởng rằng mình đã rất thành thạo và biết hết về đũa phép, cho đến khi gặp ông nội của cháu. Phải nói rằng ta rất ấn tượng với cách làm đũa của ông ấy. Cũng nhờ gặp ông ấy, ta đã biết được thêm những nguyên liệu có thể làm đũa phép.

Đúng là như vậy thật. Ở Anh, người ta chỉ sử dụng lõi lông đuôi phượng hoàng, gân tim rồng và lông đuôi bạch kỳ mã. Nhưng riêng ở Việt Nam, nghệ nhân làm đũa còn có những nguyên liệu khác như lõi lông bờm thuồng luồng, lông đuôi chim Lạc, lông, sừng và vảy của rồng nước.

Lúc này, ông Ollivander cầm 1 chiếc đũa phép tới chỗ Ngọc, đưa cho cô bé và nói:

- Đây, cháu thử cây này xem. Gỗ thích, lõi gân tim rồng, 10 ¼ inch, thanh và tao nhã

( 1 inch = 2,54cm )

Ngọc cầm đũa phép lên vẫy 1
cái, lập tức chiếc ly sứ trên kệ bể tanh banh. Ông Ollivander giật lại cây đũa
phép ngay và đưa 1 cây khác:

- Thử cây này. Gỗ nhạc ngựa, lõi lông phượng, 11 inch. Giòn và uốn dẻo được

Cô bé cứ thử và thử, đống đũa mà cô thử đã chất cao thành núi rồi. Ông Ollivander đi vào sâu bên trong, lấy ra 1 chiếc hộp cũ kỹ, bên trong là 1 cây đũa phép. Khi ra tới bên ngoài, ông nói:

- Phải rồi, sao ta lại quên mất nó nhỉ? Nào Pearl, cháu thử cây này xem. Gỗ cây trầm hương, lõi lông đuôi chim Lạc, dài 12 inch, 1 cây đũa phép thích hợp cho việc luyện bùa và đầy quyền năng

Ngọc vừa cầm cây đũa phép lên, lập tức cảm nhận được nguồn sức mạnh bên trong nó. Cô bé giơ cây đũa lên
cao, vẫy vài cái, lập tức 1 chuỗi kim tuyến xuất hiện tỏa sáng lung linh huyền ảo. Ông Ollivander thấy vậy thì nói:

- Đúng là định mệnh. Thật kỳ lạ làm sao

Ngọc thắc mắc hỏi ông:

- Sao lại kỳ lạ vậy ông?

Ông Ollivander trả lời cô bé:

- Cháu biết không Pearl. Cách đây 50 năm, ông được 1 người bạn gửi tặng cây đũa phép này khi ông có chuyến đi tới 1 đất nước ở khu vực Đông Dương. Qua hơn 50 năm, cây đũa phép này không lựa chọn ai làm chủ nhân của nó cả, cho tới khi cháu đến.

Lời của ông Ollivander đã thu hút sự tò mò của Ngọc, ông nói đến đâu thì cô bé nghe tới đó. Nhưng mà khoan đã… Ông Ollivander nói 1 người bạn ở khu vực Đông Dương… Không lẽ là…

Như đọc được suy nghĩ của cô bé, ông Ollivander liền bảo:

- Đúng vậy, người bạn đó chính là ông nội cháu. Đây là 1 trong những cây đũa phép đầu tiên mà ông ấy chế tạo ra. Và cuối cùng là ông ấy đã tặng nó cho ta. Rốt cuộc nó vẫn thuộc về cháu nội của ông ấy.

Sau cuộc gặp gỡ này với ông Ollivander, cô bé Ngọc dường như đã hiểu nhiều hơn về chính ông nội mình. Vì đây là cây đũa phép do ông nội cô bé làm ra, nên ông Ollivander không lấy tiền của cô bé. Khi ra ngoài, cô bé đã kể cho bố mẹ mình nghe câu chuyện vừa rồi trong tiệm đũa phép. Ông bà Nguyễn không mấy ngạc nhiên, bởi ông bà đã biết điều này quá rõ. Điều mà ông bà ngạc nhiên nhất, chính là cây đũa phép hơn 50 năm không có chủ mà chỉ chọn con gái mình là do chính bố mình làm ra mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC