Chương 9: Thi đấu Quidditch ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa thu đi qua, mùa đông đã đến. Thời tiết mấy hôm nay lạnh căm, vậy nên bọn trẻ ở Hogwarts đã phải bắt đầu mặc những chiếc áo len dày, có khi phải mặc 2 hoặc 3 lớp áo. Với riêng Ngọc, cô bé không chỉ mặc mỗi áo len dày mà còn cả găng tay len, mũ len và tất len nữa, đôi lúc cũng phải sử dụng cả bịt tai bằng bông.

Mùa đông đến cũng báo hiệu 1 điều là mùa thi đấu Quidditch đã đến. Thứ bảy tới đây, Ngọc và Harry sẽ có trận đấu đầu tiên, gặp đội Quidditch nhà Slytherin. Nếu trận này Gryffindor giành chiến thắng thì sẽ được hạng nhì trong cuộc thi đua Cúp Nhà. Nhưng cái quan trọng là, Ngọc vẫn chưa có cây chổi chính thức cho mình.

Trong thời gian này, không một ai được phép xem Ngọc và Harry luyện tập, vì anh Wood đã quyết định là phải giữ bí mật cho 2 đứa, không để người ngoài biết 2 đứa được chọn thi đấu cho Gryffindor, giống như 2 đứa nó là vũ khí tuyệt mật nhà Gryffindor vậy. Thế nhưng mà chẳng hiểu làm cách nào mà tin tức Ngọc và Harry đang thi đấu cho đội Quidditch nhà Gryffindor lại tuồn ra ngoài được. Cả trường bây giờ chia theo nhiều phe:

+ Phe thì bảo rằng Ngọc và Harry sẽ là nhân tố mới tiềm năng của đội Gryffindor

+ Phe thì cho rằng Harry sẽ không thể bắt được trái Snitch

+ Phe thì cho rằng Ngọc sẽ không thể ghi bàn bằng Quaffle được

Blah blah blah đủ lời đồn cả. Cũng may mắn là Ngọc là đứa biết sắp xếp thời gian hợp lý, chứ không là cô bé mệt xỉu vì lịch trình cả ngày rồi, bởi chỉ chốc lát là Wood hối phải đi tập, mà tập trong điều kiện thời tiết lạnh nữa chứ. Hermione đã cho Harry và Ngọc mượn cuốn "Quidditch qua các thời đại", 1 cuốn sách khá là có ích cho 2 đứa khi tập luyện Quidditch.

Hermione dạo này đã bớt căng thẳng về chuyện vi phạm nội quy kể từ khi làm bạn với Harry, Ron và Ngọc rồi. ( ? ) Hôm trước khi Harry và Ngọc thi đấu Quidditch trận đầu tiên, cả 4 đứa chạy ra sân trường vào giờ ra chơi. Ngọc đã phù phép ra 1 ngọn lửa nhỏ xíu để trong 1 cái lọ. Bọn trẻ đang túm tụm lại với nhau sưởi ấm thì thầy Snape đi ngang qua sân trường. ( Ủa khoan, mấy đứa này cũng rảnh vl. Không ở trong ký túc xá sưởi ấm đi tự nhiên chạy ra sân trường chi dzay =))))))) ). Bọn trẻ để ý thầy Snape đang đi cà nhắc, hình như chân thầy bị thương hay sao đó.
Thầy đi lại gần tụi nhỏ. Thầy không nhìn thấy ngọn lửa, nhưng thầy vẫn tìm 1 lý do nào đó để la rầy tụi nó:

- Potter, trò đang cầm cái gì đấy?

Harry đang cầm cuốn "Quidditch qua các thời đại". Cậu đưa cuốn sách ra. Thầy Snape bảo cậu:

- Ai cho phép trò mang cuốn sách này ra khỏi thư viện? Đưa đây cho ta. Trừ Gryffindor 5 điểm.

Thầy Snape đã đi rồi. Ron lúc này bức xúc:

- Quy định này do ổng mới chế ra đây mà. Không biết chân ổng bị gì nữa?

Harry làu bàu:

- Không biết nữa, nhưng mình mong ổng đau thật đau

Ngọc ngắt lời Harry:

- Đừng nói vậy chứ Harry.

Đêm hôm ấy, ký túc xá của Gryffindor lại ồn ào như mọi người. Cả 3 đứa trẻ túm tụm lại với nhau để làm bài tập, Ngọc và Hermione quyết không cho Harry và Ron xem đáp án. Bởi do 2 cô bé là dân ham học chính hiệu, nên là khá kì thị những trường hợp quay cóp bài như Harry và Ron. Nhưng từ khi 2 đứa con trai trong nhóm nhờ 2 cô bé dò bài giùm, thì Harry và Ron yên tâm hơn phần nào, dù gì cũng có đáp số đúng.

Lúc này, Harry nói với cả bọn muốn đi gặp thầy Snape để xin lại quyển "Quidditch qua các thời đại". Nhưng chẳng ai muốn đi cùng cậu, ngay cả Ngọc cũng không có thời gian đi cùng. Mấy hôm nay phải tập Quidditch, lại còn phải làm thêm đống bài tập thầy cô giao, thêm phải dò bài giùm cho Harry, nên cô bé bận bù đầu bù cổ. Sau khi dò bài cho Harry xong, Ngọc lại phải làm tiếp bài tập môn Biến của giáo sư McGonagall giao cho làm.

Bất đắc dĩ, Harry phải đi lấy sách 1 mình, còn 3 đứa kia ở lại ký túc xá. Ngọc tập trung vào làm bài đến nỗi không biết thời gian trôi qua tự khi nào. Đến khi Harry trở về, Ngọc cũng đã làm xong bài tập. Nhìn Harry không khó để nhận ra cậu không thể lấy lại cuốn sách rồi, nhưng Harry còn kể thêm 1 chuyện lạ nữa: chân của thầy Snape bị thương do bị con chó 3 đầu canh gác ở tầng lầu 3 cắn.

- Mấy bồ biết không? Ổng đã tìm cách vượt qua con chó 3 đầu vào đêm Hội Ma, lúc bọn mình bắt gặp là ổng đi lên đó đấy, nhớ chứ? Vậy là ổng đang tìm cách đánh cắp cái gói nhỏ mà con chó canh giữ. Mình dám lấy cây chổi của mình ra cược với mấy bồ luôn, chính thầy Snape đã thả con quỷ ra

Ngọc cau mày:

- Sao có thể khẳng định là thầy Snape? Nhìn thầy đúng là có hơi ác cảm với học sinh. Nhưng thầy không có lý do gì để đánh cắp cái vật mà cụ Dumbledore đang giữ được.

Ron cự nự lại:

- Không phải ai cũng suy nghĩ như bồ đâu Pearl. Mình nghĩ giống với Harry đó. Dù gì mình cũng sẽ theo dõi nhất cử nhất động của thầy Snape

Thật hết nói nổi với 2 cậu bạn này mà. Ngọc cũng không quan tâm nữa, cô bé dẹp hết đống sách vở trên bàn, đem chúng vào lại phòng ngủ của mình.

Sáng hôm sau, như mọi hôm, Ngọc là đứa dậy sớm hơn hết thảy, tập thể dục buổi sáng xong chạy ngay đến Đại sảnh đường. 1 lát sau, đồ ăn ứ hự hiện ra, Ngọc lựa những món ăn ưa thích như đùi gà chiên giòn, thịt heo băm, bò bít tết, tha hồ ăn. Harry, Ron và Hermione đã có mặt ở Đại sảnh đường. 3 đứa lúc nào cũng ngạc nhiên vì Ngọc luôn là đứa đầu tiên xuống Đại sảnh đường. Harry hỏi:

- Sao lúc nào bồ cũng có mặt ở đây sớm nhất vậy?

Ngọc đáp:

- Có gì đâu, mình duy trì thói quen dậy sớm tập thể dục buổi sáng từ lâu rồi. Mình dậy từ lúc 5h, chạy vòng quanh trường đến 5h30, sau đó là trở lại ký túc xá lấy tập sách xuống Đại sảnh đường, tranh thủ lúc đợi thức ăn thì làm bài luôn.

Cả 3 đứa bạn phải bái phục việc chăm chỉ của Ngọc. Tụi nó không nghĩ Ngọc thức dậy sớm đến thế, lại còn siêng đến mức tập thể dục thường xuyên như vậy. Hèn gì cô bé ăn nhiều đến thế mà vẫn không hề thừa mỡ tí nào, hóa ra là nhờ việc tập thể dục thường xuyên, nay lại tập thêm cả Quidditch nữa nên hầu như Ngọc không hề có mỡ thừa, mà lại còn rất khỏe nữa

Cú bắt đầu bay ngùn ngụt trong Đại sảnh đường. Con cú Owne của Ngọc đã tới, hôm nay nó mang theo 1 bưu kiện khá là lớn và dài, thả xuống bàn 1 cái ầm. Ngọc vội mở ra, bên trong là một cây chổi đua hiệu Cleansweep 7, một trong những cây chổi xịn mới ra mắt không lâu cùng với Nimbus 2000. Ngọc ngước mắt lên nhìn, thấy giáo sư McGonagall cũng đang nhìn cô bé với ánh mắt trìu mến. Cô bé nhìn thấy vẻ mong mỏi cho 1 chiến thắng cho đội nhà Gryffindor của cô McGonagall. Cô bé tự hứa rằng mình sẽ không làm cho cô thất vọng.

Ngọc cho các bạn mình xem món quà, Harry và Ron xuýt xoa, còn Hermione thì chúc mừng:

- Chúc mừng bồ nha, bồ đã có chổi đua riêng rồi

Ron nói:

- Bồ với Harry sướng quá, được cô McGonagall tặng toàn chổi xịn.

Vậy là từ nay, Ngọc đã có chổi riêng, khỏi phải mượn chổi trong kho của trường rồi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net