london

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"mưa kẽ lá

mắt chạm môi

chị bên đời"

18/6/18

gửi kim minjoo, kẻ luôn cằn nhằn về những ly cà phê đắng ngắt.

em nhận được thư rồi, đồ ngốc ạ.

hai tuần chị không liên lạc gì, em đọc đi đọc lại bức thư cuối cùng mà chị gửi, vẫn chẳng thể mò ra được chút nào là thông tin, thậm chí là gợi ý cho việc chị sẽ lặn mất tăm. thế nên, em có giận.

nhưng khi em cầm bức thư màu ghi được đề tên của chị, mọi buồn bực trong em dường như đều tan biến hết. em dành cả buổi để nghiền ngẫm từng câu chữ được viết trong thư, và thú thật, em khá bất ngờ đấy.

gangwon luôn là một địa điểm tuyệt đẹp để nhà văn của em đây tìm lấy cảm hứng, nhưng em chỉ không ngờ là chị lại tìm về nó một mình. em cứ ngỡ chị sẽ điện cho ai đó để rủ rê về chuyến đi này cơ, vì việc kim minjoo đi du lịch một mình là điều em không thể tưởng tượng được. nhưng yêu nhau thật lâu, chị vẫn luôn dẫn em từ bất ngờ này tới bất ngờ khác như thế, có lẽ đó là một trong những lí do em yêu chị đến nhường này, minjoo thân thương ạ.

em đã đặt chú thỏ gangwon chị tặng lên bàn làm việc, treo những bức hình đồng hoa hướng dương lên bức tường trắng tinh. em nghĩ nhờ vậy căn phòng sẽ bớt trống hơn, mà còn hiện hữu cả hình bóng của gangwon trong mắt chị.

chuyến đi vừa rồi rất thú vị phải không? em cũng mong hai đứa mình sẽ cùng nhau có một hạnh phúc như thế, chắc là sẽ sớm thôi, khi em đáp xuống incheon. thế nên chị phải chờ em đấy nhé? còn bây giờ, để em kể chị nghe về london thân mến.

chị này, em có thử qua americano. em chỉ dám nói điều này qua thư vì em chắc rằng chị sẽ cằn nhằn nhiều lắm nếu em nói trực tiếp. chị không để em uống nó, nhưng nửa đêm trước ngày em tới sân bay, em vô tình thấy một tách cà phê đã cạn đáy được giấu sau sấp bản thảo dày cộp trên bàn làm việc.

americano không đắng như em hằng tưởng, vì sau những lời cảnh báo của chị, em tưởng rằng nó sẽ đắng nghét như tách espresso em từng lén thử. em uống một tách rồi lại muốn một tách nữa, mưa london cùng tiếng dòng người hoà vào nhau trên mọi nẻo đường ở phố park lane khiến em cảm giác em đang thuộc về nơi mình đáng nhẽ được sinh ra, lớn lên và trưởng thành. em yêu london, yêu tấp nập, yêu cổ kính.

hiệu sách hatchards, chị đã nghe qua chưa? em dành cả một buổi chiều để ở trong đó, tìm mua những đầu sách mà em cá là chị sẽ thích mê, vì nó tựa những cuốn truyện chị từng đọc em nghe khi trời seoul nổi bão. tất thảy là sáu quyển, em tin minjoo sẽ đọc xong hết trong một, hai tuần. nhất là khi chị sẽ dành cả tháng trong nhà sau chuyến đi dài ngày trước đó.

"một trong số những điều chứng minh hai ta là tri kỷ của nhau là niềm đam mê với ăn uống"

em nhớ mình hay nói đùa như thế.

một quán ăn với bánh mì bara brith, poutine queens và pork pie giữ chân em khá dễ dàng. em không nghĩ mình sành ăn tới vậy đâu, nhưng minjoo tin em đi, những món ăn của london trên cả tuyệt vời.

đến quá chiều, em rũ bỏ mọi bụi bẩn sau một ngày dài ở ngoài đường, dựa mình vào lan can của phòng trọ để gió lùa vào tóc. màn đêm london buông xuống, nhìn trên cao, khu phố nhỏ lốm đốm ánh đèn mờ, phảng phất mùi hương của mưa sáng vừa mới đây thôi. london đẹp nao lòng, gió mơn man da thịt khiến em cảm thấy cần biết bao một ly trà chiều. khoảnh khắc ly trà nóng hổi chạm vào môi em, em bất chợt nhớ đến seoul.

tách trà sớm của chị đượm mùi của bình yên, em nhớ.

hôm trước em có ghé qua phòng trà phố, em ở lại nghiền ngẫm mọi thứ và nghe vài tiết mục, thanh âm dương cầm và vĩ cầm hoà quyện với nhau vẫn còn vang vọng trong đầu em tới tận bây giờ. nhưng em vẫn đang tìm kiếm một điều gì khác, một điều thân thuộc trong tiềm thức của em.

và em chợt nhận ra rằng, em nhớ cái ôm ấm, tách trà nồng và tiếng ghita mỗi tối chủ nhật của người em thương xiết bao. americano thơm phức, tách trà của chị lại dậy mùi của đồng nội bạt ngàn. em mong lắm tới ngày hai chúng ta trở về nhà, em sẽ nằm trong vòng tay chị và hai đứa sẽ nói nhau nghe những thứ mình chưa bao giờ có dịp kể. như việc vắng chị em đã tự nấu ăn cho bản thân như thế nào và em tự hào về điều đó ra sao.

london đẹp lắm, nhất là khi hình bóng người vẫn đang rộn ràng trong lồng ngực.

và rằng ở bức thư trước chị đã đoán trúng phóc, em gửi chị cả ngàn cái ôm từ london tới seoul, từ dấu yêu của chị tới dấu yêu của em!

em yêu chị, kim minjoo.

từ thân thương,

jang wonyoung.

p/s: thật ra thư của chị được em kẹp vào nhật ký.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net