Chuyện vị thần (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khỏi phải nói, Eli đã thành công trong việc khiến Joseph nổi lên cơn thịnh nộ ngút trời, và hắn không có ý định giữ nó thêm bất kỳ giây phút nào nữa. Hắn đã trao cho nhà tiên tri rất nhiều thứ, và đổi lại cho hắn là gì? Cũng tốt thôi. Như để trút giận, vị thần nào đó đè chặt thân hình bé nhỏ xuống sàn, bàn tay lần mò xuống dưới lớp vải, rồi thoăn thoắt tháo chúng ra cực kỳ thông thạo. Cơ thể gầy mảnh của Eli hiện ra như một lời mời gọi đầy quyến rũ, Joseph nôn nóng mò mẫm từng phần một. Làn da trắng mịn ấm áp, những đốt xương sườn mảnh mai trơn nhẵn, cặp chân thon thả tuôn dài, vòng eo mảnh khảnh lắc lư, xương quai xanh nhấp nhô ẩn hiện, tất cả loã lồ hiện ra khiến Eli thẹn thùng quay mặt đi. Phải, đây chính là kiệt tác của hắn, là con rối hắn say mê nhất, giờ đã hoàn toàn quỳ phục dưới hắn.

" Ngài...không, xin ngài dừng tay, họ, họ đang nhìn chúng ta...Hah...ah.."

Mặc kệ những lời nài nỉ của nhà tiên tri, Joseph lần mò đến hai đốm hồng nho nhỏ trước ngực, rồi ra sức nhào nặn nó. Cảm giác tê dại trước đầu ngực truyền đến khiến Eli thêm ngứa ngáy, ngọ nguậy không yên. Hai điểm hồng hồng, dưới sự kích thích liên tiếp đã mau chóng trở nên cương cứng.

Cảm thấy chưa đủ thỏa mãn, một tay Joseph lần mò xuống phía dưới nắm lấy phần thừa của Eli, rồi bàn tay to lớn ra sức mân mê nó khiến cho ai đó phải cúi gập người thở dốc.

"Aah....bẩn lắm,...xin...xin ngài đừng chạm vào nó...hưm.."

Đã đến nước này rồi mà vẫn thế, thật là đáng yêu quá đi mà, đúng là món đồ chơi hắn ưa thích nhất. Nhưng hắn chiều nó quá rồi, nên phải hà khắc một chút. Sau một hồi vuốt ve, ngón tay nghịch ngợm chèn lên lỗ trên đầu chim nhỏ , trong khi tay còn lại nhanh chóng đưa ra đằng sau thăm dò cửa huyệt hơi khép mở.

" Không, không....không phải...chỗ đó, chỗ đó, làm ơn.... ngài... thả tôi ra...cho tôi ra.."

"Thả ngươi ra để ngươi lại chạy trốn sao."- Joseph ghé sát tai Eli thì thầm, hơi thở nóng hổi mơn trón lên trên vành tai khiến cho mặt Eli đã đỏ lại càng đỏ thêm. Phía dưới của anh chịu hết nổi, hiện hơi hơi rỉ ra những giọt màu trắng đục, tựa như đang run rẩy. Cảm thấy hổ thẹn với chính mình, Eli bất lực chống tay vào tường, gắng gượng che đi khuôn mặt nức nở của mình. Cặp mông đầy đặn hiện ra, nõn nà, hơi hơi vểnh lên, Joseph tiện tay đánh mấy cái khiến cho chúng ửng hồng.Nhẹ nhàng tách hai bên hông, Joseph liền không khoan nhượng đút một ngón, hai ngón, rồi ba ngón. Những móng tay dài nhọn khuấy mạnh khiến cho thành ruột mềm nhũn bao quanh rỉ máu, đau đớn truyền đến khiến cho Eli phải khóc thét. Nhưng không đời nào hắn chịu buông tha cho nhà tiên tri, hơn hết, hắn còn muốn chứng kiến dáng bộ thảm hại nhất của Eli, muốn nghe thêm thứ âm thanh dơ bẩn nhất thoát ra từ đôi môi hồng kiều diễm kia. Hắn muốn, hắn muốn rất nhiều, hắn muốn hết thảy, toàn bộ, tất cả của Eli. Hắn muốn được khắc rõ nhất trong tâm trí của Eli, hắn chỉ muốn Eli gọi mỗi mình hắn, thốt ra tên của hắn, muốn trong tầm mắt của Eli cũng chỉ có bóng hình của hắn.

Joseph nhanh chóng cởi quần ra, để lộ dương vật lớn đến không tưởng nổi. Eli đang bị hắn vờn đến phát khóc, lập tức co rúm lại khi nhìn thấy vật kia.

"Đừng, ....không..xin đừng...Aa...ahh......ưm....ưm"

Chẳng để phí phạm một giây phút nào, Joseph liền lao vào chính sự.  Rất nhiều, rất nhiều khao khát và thèm muốn tích tụ nay đã được bùng nổ, nhanh chóng hoá thành đòn tiến công mãnh liệt. Dị vật đột ngột xâm nhập khiến Eli chợt cong người lại, cánh lưng trần lại liên tục vặn vẹo như thể muốn thoát ra khỏi vòng tay kiềm chặt của Joseph. Nhưng Joseph nào có để ý. Hắn điên cuồng thúc mạnh, điên cuồng đưa đẩy liên tục khiến cho Eli thở không ra hơi, trong miệng chỉ thoát ra những tiếng u oa ú ớ.

Đối với Joseph mà nói, nhà tiên tri chính là con rối hắn yêu thích nhất. Hắn đã yêu chiều con rối đó biết bao nhiêu, Eli, Eli, a, cái tên cho nỗi ám ảnh triền miên của hắn. Mỗi ngày, để vận hành thành phố Athen, hắn đều thủ công lên dây cót từng con rối một; Eli luôn vinh dự được hắn vặn đầu tiên. Nếu để ý kỹ thì chỉ có mỗi phần tay vặn của cậu ở trên đầu chứ không ở trên lưng giống như những người khác, và đó cũng chính là khao khát được thật sự nắm giữ tất thảy mọi thứ của nhà tiên tri trong thâm tâm Joseph, nhà tiên tri nghĩ gì, làm gì, cảm thấy gì, hắn đều muốn biết hết, không chỉ vỏ ngoài tinh xảo mà còn cả linh hồn bên trong. Vì Eli, hắn đã tạo ra Athen, không, phải nói là thế giới của anh phải là chính tay hắn nắm giữ.Không dừng lại ở đây, hắn còn tạo ra con cú Blue để có thể ngầm dõi theo Eli trong từng khoảnh khắc một thông qua đôi mắt của nó. Vậy mà con búp bê yêu thích của hắn dám chạy trốn khỏi bàn tay hắn, lại còn kết bè kết phái với những con rối khác chống đối lại hắn. Tình cảm càng chất chứa bao nhiêu, khi bùng phát nó lại mãnh liệt bấy nhiêu. Mặc kệ cho người bên dưới luôn miệng xin tha, hắn vẫn điên cuồng vui vẻ xâm phạm, điên cuồng hân hoan trong cơn dục vọng .

"Ngươi là của ta, của ta, của mỗi mình ta, là con rối ta yêu thích nhất, cũng chỉ có thể thuộc về ta, nên ngươi đừng-hòng-chạy-trốn."

Từng âm tiết một ẩn chứa ham muốn độc chiếm mãnh liệt, từng chữ từng chữ nhấn nhá nhẹ nhàng như muốn đoạt lấy từng gang tấc trong lòng người nghe. Eli nửa mê nửa tỉnh rên rỉ trong kiềm nén, đau đớn, khoái cảm, và nỗi khó chịu từ đằng trước đã sớm nhấn chìm lý trí của anh. Phía sau Joseph vẫn tiếp tục dây dưa đưa đẩy, máu đỏ rỉ ra lại hoàn hảo làm chất bôi trơn cho hắn. Lần này, hắn đã chạm đến điểm nào đấy khiến cho nhà tiên tri phải duỗi người uốn éo. Cực khoái từ tuyến tiền liệt bò lên khắp người Eli như một làn điện giật, dứt khoát đánh bay phần ý thức còn sót lại.

Hai hàng nước mắt khẽ chảy ra từ tuyến lệ, trông Eli bây giờ thật ướt át, thật hư hỏng. Bịt mắt đã tháo ra tự lúc nào, đôi môi nhỏ nhắn luôn phát ra những tiếng rên nỉ non khàn đục. Rối gỗ không thể có nhu cầu sinh lý không có nghĩa cơ thể của nó hoàn toàn là gỗ, chúng còn vượt trội hơn cả nhân loại một bậc. Lúc này, Joseph mới có cơ hội nhìn kỹ gương mặt Eli. Hai gò má ửng hồng, đôi mắt xanh biếc long lanh ngập nước, những giọt lệ rơi xuống sàn, lăn qua cả hình xăm kỳ dị trên mặt. Eli mệt mỏi lả người đi, anh bây giờ chính là một món đồ chơi đúng nghĩa, mặc sức cho người khác đùa giỡn tùy ý, quên đi cả hai người bạn đang nằm sõng soài chứng kiến mọi thứ, thậm chí đôi chân còn vô thức dạng ra như mời gọi người khác khó dễ. Bỗng Joseph hơi gầm nhẹ rồi nhanh chóng phóng thích, đồng thời cũng giải phóng cho phía trước của Eli. Thứ dịch trắng được mạnh mẽ rót thẳng vào tận trong cùng, nhiều đến mức trào xuống cả phần đùi thon của nhà tiên tri. Không khí nhanh chóng xộc lên mùi tanh mặn, còn bản thân Eli vẫn còn đang mê đắm trong cơn nhục dục, không hề nhận thức được tình trạng thảm hại của mình ra sao.

Eli cứ ngỡ Joseph sẽ tha cho mình, nhưng không đời nào, Joseph bèn xoay Eli lại, nhanh chóng rải đầy những dấu hôn xanh xanh tím tím chi chít lên cơ thể, răng nanh tà ác cắm phập xuống khiến cho nhà tiên tri phải rùng mình kêu rên, còn tràn đầy ác ý cắn lên nhũ hoa khiến cho Eli ngất lên ngất xuống. Không những thế, hắn ta còn dẫn cả ý thức của anh nhập vào chú cú Blue. Và đập vào bộ não của Eli là hình ảnh mà anh không đời nào có thể quên được: cơ thể không chút kiêng dè mà mở rộng ra hết mức mặc cho Joseph chơi, những dấu hôn nổi bật trên làn da trắng đến chói mắt, khuôn mặt ửng hồng cực kì đờ đẫn trêu ngươi, ánh mắt xanh thăm thẳm mơ màng, và đáng xấu hổ nhất đó chính là phần bên dưới sưng đỏ kia, hiện đang đọng lại thứ dịch đậm đặc điểm xuyết thêm những tia máu đỏ, trông chúng hoan hỉ đến lạ thường. Và Eli cứ như vậy tiếp tục chứng kiến Joseph xỏ xuyên với cơ thể mình, hết ra rồi lại vào cái lỗ nhỏ khít kia, cảm nhận từng chiếc gân một cọ xát cho tới lúc anh chìm vào cơn hôn mê, mang theo khoái cảm lần đầu được nếm trải và biết bao nhục nhã ê chề vào mộng mị. Trước khi hoàn toàn chìm vào tăm tối không lối thoát, điều cuối cùng Eli có thể nghe thấy chính là câu lệnh không thể cự tuyệt từ Joseph:

"Hãy nhớ, chỉ có ta trao ngươi hy vọng, và cũng chỉ có mình ta được phép lấy nó đi thôi."

---

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net