[ Aesop Carl x Emily Dyer ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa và lá rơi trên nền đất lạnh, trong cái ánh nến lập lòe của căn phòng đầy ấp những cổ quan tài được dựng sẵn cùng những cây thánh giá treo khắp nơi. Thiếu niên khoác trên người bộ trang phục đỏ rực, tựa như dòng máu nóng chảy trong huyết quản của một con người, hắn cầm lên thanh cọ vẽ, từng chút một trang điểm cho nữ nhân đang say ngủ nơi quan tài.

Một thiên thần thật sự.

Đôi cánh trắng chẳng lấm lem bụi trần, mềm mượt hơn cả những loại tơ lụa quý giá nhất có thể dệt thành. Vẻ đẹp không một ai có thể sánh bằng, một vẻ đẹp độc nhất vô nhị trên thế giới này, hoặc ít nhất là trong mắt hắn.

"Emily, người thật xinh đẹp"

Hắn nhìn nàng, trong ánh mắt chìm ngập sự si mê. Đúng vậy, hắn đã si mê nàng từ rất lâu trước đây, từ trong màn đêm tối đầy tanh tưởi của mùi máu, từ khoảng khắc nàng xuất hiện trong ánh nguyệt quang đẹp đẽ của đất trời. Nàng đưa tay đến trước mặt hắn, dịu dàng chữa lành những vết thương rỉ máu được hắn cẩn thận che giấu dưới lớp áo đỏ rực của một pháp sư trừ tà.

Aesop Carl - pháp sư trừ tà luôn giấu mình khỏi những náo nhiệt nơi trần tục đầy thị phi của loài người. Hắn đã quá ngán ngẩm khi nhìn thấy những chiếc mặt nạ đầy giả tạo được bọn họ treo trên mặt, sẽ chẳng một ai có thể đoán được khi nào nó rơi xuống, để lộ ra bên ngoài những ích kỷ và tàn độc chẳng khác gì quỷ dữ. Chính vì thế, mặc dù đã lựa chọn cuộc sống cách biệt với thế giới loài người, hắn vẫn tự xây lên cho mình một bức tường của sự ngờ vực như một cách để bảo vệ bản thân khỏi những giả tạo xung quanh hắn.

Sau lần gặp mặt nơi rừng sâu, mỗi khi ánh nguyệt quang trở nên đẹp đẽ nhất trong tháng, vị thiên sứ với đôi cánh trắng sẽ lại xuất hiện nơi bầu trời, cất lên tiếng hát trong trẻo chẳng nhiễm chút bụi trần. Nàng dịu dàng hỏi thăm hắn về công việc của một pháp sư trừ tà, nàng ân cần chữa lành mọi vết thương mà ma quỷ để lại cho hắn. Tất cả những quan tâm nàng dành cho hắn, đều tuyệt nhiên trở thành một nỗi ngờ vực trong lòng hắn.

Hắn không tin, sẽ có người sẵn sàng giúp đỡ hắn mà không muốn lấy đi của hắn bất cứ thứ gì. Hắn không tin tưởng nàng, nhưng bản thân, đối với nàng vẫn thường xuyên trò chuyện, cho dù trong đó đều mang theo một ý niệm mang tên "ngờ vực".

Emily Dyer - thiên sứ trắng, nàng mang trên người sự thuần khiết của vườn địa đàng. Nhưng ẩn sau lớp thuần khiết ấy, nàng vẫn có những toan tính của riêng mình. Nàng biết, hắn đối với nàng vẫn chưa phải là tin tưởng.

"Sẽ chẳng có cuộc trao đổi nào từ một phía phải không?"

"Mọi thứ đều có cái giá của nó."

"Cho dù là thánh thần?"

"Cho dù là thánh thần."

Và rồi, cái giá của sự giúp đỡ từ thiên sứ trắng đã đến. Trước mắt hắn, sự thuần khiết của một thiên sứ đã bị nàng tước bỏ, giờ đây chỉ còn lại một đóa hoa hồng đỏ rực đang nở rộ trên đất.

Hắn cúi người, đem cơ thể của thiên sứ ôm vào lòng, mặc cho thứ chất lỏng kia thấm ướt cả vạt áo của vị pháp sư trừ tà vừa trải qua cảm giác bị tước đoạt linh hồn.

A, nàng thành công rồi. Thành công phá bỏ đi bức tường của sự ngờ vực trong lòng hắn suốt bao lâu nay. Thành công dọn đường cho sự tin tưởng của hắn đặt lên người nàng, sự tin tưởng tuyệt đối của một con người.

Bế nàng quay về nhà, đặt nàng vào cổ quan tài quý giá nhất mà hắn có. Giống như cách nàng đã từng quan tâm hắn, hắn ân cần, hắn dịu dàng tô điểm cho khuôn mặt nhợt nhạt của nàng. Giúp nàng lấy lại vẻ đẹp như thuở ban đầu gặp gỡ, lưu lại khoảng khắc yên bình đẹp đẽ nhất của vị thiên sứ trắng trong lòng hắn.

Nhẹ nhàng gỡ xuống chiếc mặt nạ của bản thân, hắn đặt lên môi nàng một nụ hôn. Nụ hôn của một pháp sư đã đem lòng yêu một thiên thần, một nụ hôn thật lòng không chút ngờ vực.

Tình yêu của pháp sư là cái giá cho sự giúp đỡ của  nàng.

Sinh mệnh của thiên sứ là cái giá cho sự tin tưởng của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net