Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'-' hôm nay họp phụ huynh...
———————————————
3rd's P.O.V
  Hôm nay là ngày cuối cùng trong tháng cũng như trong năm rồi. Miss Nightingle cho mọi người quyền được nghỉ trong 4 ngày để mọi người đón năm mới cũng như nghỉ ngơi sau một năm mệt mỏi. Naib nhìn ra ngoài cửa sổ, cứ nghĩ mãi về những ký ức bị mất mà không để ý chuyện xung quanh. William ôm thùng đồ trang trí đi ngang qua, thấy thế vỗ nhẹ vào vai cậu.

  "Yo người anh em! Nhìn đi đâu vậy? Bộ ở ngoài có cô hoa hậu xinh tươi nào à?" - William cười cười nói
  "Hả? Đâu có, suy nghĩ về vài chuyện ấy mà..." - Naib giật mình nhìn tên đô con kia
  "Làm gì thì làm chứ bro, lo trang trí nhà cửa và sảnh đi brooo. Tết đến nơi rồi đó"
  "Ừm"

  Nói rồi Naib đứng dậy, vào kho bê ra thùng đồ nhỏ. Chủ yếu là mấy dải ruy băng với đồ trang trí linh tinh. Naib đặt thùng đồ ngoài sảnh chính - chỗ mà Martha, Vera và vài người khác đang tập trung.

"Ồ Naib, em còn tưởng là anh không phụ giúp gì luôn á" - Emma tay đang cầm mấy bó hoa hái từ ngoài vườn, đặt vào cái lọ trên bàn
"À, anh ngủ quên..." - Naib gãi đầu, khẽ cười. Cậu rõ là đang nói dối...
"Kệ đi, miễn sao cậu có tới giúp là được rồi" - Martha vừa nói vừa chỉnh lại khăn trải bàn

Naib chẳng biết nói gì thêm, lại phụ Martha kê lại bàn ghế và các thứ khác. Ai nấy cũng im lặng mà tập trung làm việc, cùng lắm chỉ nghe mấy tiếng sột soạt mà thôi. Nhưng tiếng hét lên từ ngoài kia làm mọi người hoảng loạn.

"Á!!! Trời ơi các hunter đang tiến tới chỗ này kìaaaaaaaaaaa" - Giọng của Tracy vang lên khắp cả khu ở của survivor. Naib thoáng giật mình. Gì cơ? Hunter đổ bộ sang đây?

Đi kèm với các hunter là Miss Nightingle. Ra là tiệc của survivor và hunter sẽ cùng tổ chức chung. Cơ mà dù cho họ không hại ai khi không trong trận đấu thì mọi người vẫn cảm thấy rất sợ...

Sau khi chuẩn bị xong thì mặt trời cũng đã sắp lặng rồi. Naib phụ Emily và những người khác mang đồ ăn từ dưới bếp lên. Sau đó mọi người ngồi vào bàn ăn và bắt đầu cuộc vui. Ban đầu là Miss Nightingle phát biểu, sau đó đại diện của hai bên sur và hunt lên nói vài lời. Tất nhiên không thể thiếu văn nghệ. Mở màn là Michiko múa quạt, sau đó là Zelle lên múa ba lê, còn có ông Servais lên biểu diễn ảo thuật... Mọi người ai nấy cũng cười đùa vui vẻ. Chưa bao giờ sur lại nghĩ hunter lại thân thiện như này. Có lẽ do họ bị ép vào trong ván đầu và làm kẻ đi săn máu lạnh nên sur mới có ấn tượng không tốt chăng? Sau đêm nay chắc chắn survivors sẽ có cái nhìn khác về hunters.

Trong một góc khuất nào đó, Naib ngồi một mình rồi lại suy nghĩ về tên Jack trong thế giới này và tên Jack trong ký ức kia... là trùng hợp ngẫu nhiên, hay hai người là một?

  "Liệu tôi có thể nhảy với cậu một bài chứ?" - giọng của tên Jack cắt đứt suy nghĩ của Naib.
  "À ừm... tôi không biết khiêu vũ" - Naib gãi đầu nói
  "Vậy thì tôi sẽ chỉ cho cậu, quý ngài của tôi" - Jack kéo Naib ra khỏi góc khuất đó rồi dạy cậu cách khiêu vũ

(Xin lỗi toy méo thấy tấm nào phù hợp hơn... tự tưởng tượng ra đi darling)

   "Thấy chứ, dễ mà đúng không?" - Jack cười ôn nhu nói
   "Ừm..." - Naib khẽ nói, chân cố gắng theo kịp nhịp của tên kia. Jack thấy thế cũng di chuyển chậm lại để cậu bắt kịp
   "Này này sắp bắn pháo bông rồi đó! Mọi người mau ra xem đi" - Emma háo hức chỉ tay ra ngoài cửa sổ. Jack và cậu cũng dừng lại, đi ra ngoài sân để ngắm bầu trời đêm cuối cùng trong năm.
   "3!" - Mọi người đồng thanh đếm
   Naib giật mình... khung cảnh này, y hệt với ký ức bị mất của cậu. Nhưng Naib cũng chỉ khẽ cười.
   "2!"
   "1!" - Naib cùng tất cả đếm ngược giây phút cuối cùng của năm.
   "0! Chúc mừng năm mới" - tiếng mọi người hạnh phúc chào đón năm mới

"Tck, chỗ này đông quá. Không an toàn đâu, ta đi thôi Hele" - Michiko tạch lưỡi rồi dắt tay Helena sang chỗ khác
"Ưm- Ừm..." - Helena gật đầu rồi theo bước Michiko
   "Nè nè Aesopppppppp~ Chụp với anh một tấm đi màaaaaaaa" - tên Joseph ôm chặt chân Carl mặc dù cụ- khụ, hắn đang bị tên phũ phàng kia lôi đi
   "Không là không. Anh là gì vậy? Con nít chắc?" - Aesop giọng lạnh nhạt đáp lại
   "Huhu..." - Joseph khẽ lau nước mắt, tay vẫn nắm chặt chân cậu - "Làm ơn đi, một tấm thôi màaaaaaaaaaaaaa"
   Naib thấy thế chỉ khẽ cười, tặng cho Jo đôi mắt vẻ "cố gắng lên bro" rồi bỏ đi. Jack theo sau cậu.
   "Martha Martha Marthaaaa! Ngửi thử lọ nước hoa này đi! Nó thơm cực!" - Vera háo hức đưa bình nước hoa ra trước mặt cô điều phối viên kia
   "Thôi đi, em định dụ chị ngửi thuốc kích dục rồi đảo chính chứ gì? Đừng có mơ" - Martha đẩy bình nước hoa ra xa
   "Ơ ơ ơ..." -  Cô chuyên viên nước hoa cứng họng vì bị nói trúng tim đen
"Emma đưa tay chị xem thử nào" - Emily lo lắng hỏi cô nàng làm vườn kia
"Dạ? Đây này" - Emma chìa tay ra cho người đối diện xem
"Chị biết ngay mà. Lúc hái hoa hồng em không đeo găng tay đúng chứ? Tay bị thương hết rồi này" - Emily mắng yêu cô gái đang đứng trước mặt mình
"Hơ... đúng thật này. Hì, em xin lỗi chị" - Emma chỉ cười cười đáp lại
"Thôi được rồi, vào trong chị băng lại cho. Tuy là vết thương nhỏ nhưng nếu bị nhiễm trùng sẽ rất mệt" - Emily kéo tay cô vào trong sảnh
"Tiểu Bạch Bạch à, pháo bông đẹp thật nhỉ?" - Hắc khẽ nói với cây dù
"Đã bảo bao nhiêu lần là không được gọi ta bằng Tiểu Bạch Bạch mà!" - Tiếng từ trong cây dù vang ra. Hắc vô thường chỉ khẽ cười rồi đổi chỗ để Bạch ngắm pháo bông
"Eli Eli Eli Eliiiiii! Ăn Takoyaki nhé?" - Hastur khoá Eli lại bằng mấy cái xúc tua nhầy nhụa của mình và đút vào miệng cậu một miếng Takoyaki - "Sao sao sao? Ngon đúng chứ?"
"Hở— à ừm... hơi ngon" - Eli bình phẩm món Takoyaki cậu đang ăn
"Hả? Chỉ hơi hơi là sao???"

...

Naib đảo mắt nhìn xung quanh lần nữa rồi thở dài. Aaaaaa tại sao ai ai cũng có đôi có cặp còn cậu thì lại cô đơn thế này. Naib thở dài thêm lần nữa rồi tựa lung vào tường. Jack thấy vậy đi lại rồi ngồi xuống cạnh cậu.

"Sao vậy Naib nhỏ bé?" - Jack hỏi
"Ai ai cũng có đôi có cặp, còn tôi có chỉ một mình..." - Naib trả lời, không mấy quan tâm cách Jack gọi cậu như nào
"Hửm? Ai nói em một mình đâu? Có anh bên cạnh em mà"

Naib tưởng rằng đối phương đang nói đùa, nên tựa vào vai Jack rồi cùng nhau ngắm pháo bông. Có lẽ, khởi đầu năm nay như vậy là tốt rồi.
————————————
TBC
Khi au đang muốn mua Sakura Koi nhưng mẹ au lại không hài lòng về điểm sổ của au mặc dù tất cả đều trên 8, và là hs giỏi nhưng vì hạng thấp ;-;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net