52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyến bay từ Anh về Hàn Quốc cất cánh. Bé con trên tay Inna vì phải dậy sớm mà vừa lên máy bay liền lăn ra ngủ ngay. Taehyung vì sợ cô không được thoải mái nên bế lấy nhóc con.
- Để anh bế thằng .
- Em bế được .
- Rồi lát lại kêu em tay nhé.
- Được rồi, vậy để anh bế vậy.
- Nghe lời vậy phải tốt không?
Taehyung búng nhẹ lên mũi cô. Đôi vợ chồng già ngồi ở hàng ghế bên cạnh nhìn hai người cười tươi.
- Hai cậu cũng người Hàn sao?
Inna biết hai ông bà hỏi mình thì quay sang, lịch sự cúi chào.
- Dạ.....
- Hai người trông hạnh phúc lắm, thằng cũng kháu khỉnh lắm.
Cô định nói gì đó thì bị Taehyung chen ngang.
- Đúng vậy nhỉ? Hai người xem, bọn cháu đúng rất hạng phúc đúng không ?
Nhìn nhau gật gù, rồi một lần nữa, họ lại quay lại phía hai người.
- Đúng rất hạnh phúc.
- Cháu cám ơn .

Inna cười khổ. Người này đi đâu cũng nhận như vậy. Riết rồi cô cũng không muốn để ý nữa. Người ta coi vậy thì cứ cho là vậy đi.
- Em xem, đến người ngoài còn thấy chúng ta hợp nhau . Nên em thể suy nghĩ, gả cho anh, được không?
- do anh cứ một mực bên em như vậy?
- anh yêu em.
- Taehyung à.......
Cô xoáy sâu ánh nhìn vào anh, ánh mắt đầy sự áy náy.
- Em rất muốn, nhưng em không thể. Như thế này rất không công bằng với anh.
- Anh đã nói anh không quan tâm.
- Nhưng em quan tâm. Em không thể toàn tâm toàn ý với anh khi tim em vẫn cứ nghĩ đến người đó.
- Nhưng anh.....
- Rời xa em đi, Taehyung. Em không muốn thấy anh như vậy, thật đấy. Đừng phí thời gian bên em nữa. Anh biết em không thể .
- Mau ngủ một chút đi. Đến nơi anh gọi em dậy. Ngủ đi.

Cô từng nói người đó ích kỉ, rất ích kỉ. Nhưng cô bây giờ lại chính là người như vậy. Cần Taehyung bên cạnh nhưng lại không thể yêu. Cô đã tìm mọi cách để Taehyung rời xa cô. Nhưng cái tính cố chấp của anh, anh vẫn nhất quyết, một mực ở bên cô. Cứ như vậy đã 5 năm rồi. Tuy sống dưới cùng một mái nhà, nhưng hai người lại ở hai  phòng riêng biệt. Có những khi uống say, Taehyung sẽ không nhịn được mà ôm lấy cô, rồi bắt đầu làm càn trên người cô. Nhiều khi cô thật sự đã thả lỏng bản thân, nhắm mắt mặc kệ, nhưng cứ nhắm mắt hình ảnh người ấy lại hiện ra. Rồi nói với Taehyung rằng anh hãy dừng lại vì cô không thể. Vậy nên, giữa Taehyung và cô, những 5 năm cùng sống chung, chưa một lần phát sinh quan hệ. Cùng lắm chỉ là những cái ôm nhẹ, anh chỉ dám ôm cô trong vài giây ngắn ngủi, rồi sẽ tự động buông ra. Người đàn ông này quá tốt, tốt đến mức ngốc nhếch, tốt đến độ cô thấy bản thân mình thật không có tư cách để nhận được sự yêu thương từ anh. Nhưng người này lại cứ luôn miệng nói cô là người đáng được yêu thương. Nói cô không yêu anh cũng được, chỉ cần để anh được ở gần cô, cái gì anh cũng có thể chịu được. Inna vốn không thể phản bác lại lời anh. Chỉ là thỉnh thoảng nhắc anh về việc rời bỏ cô. Và lần nào cũng chỉ nhận được một cái lắc đầu. Thật đau đầu, đúng là cô nên nghỉ một chút thật. Inna biết Taehyung vẫn chưa ngủ, khẽ nói.
- Vậy sắp đến nơi gọi em.
- Ừm.....

Taehyung lúc này mở mắt, quay đầu nhìn người con gái bên cạnh. Ánh mắt đượm buồn. Có nên nói Inna ác độc không? Khi mà ngần ấy thời gian, cô vẫn không thể chấp nhận anh. Đưa tay, khẽ vuốt lọn tóc xòa xuống gương mặt cô. 5 năm không hề làm cô già đi. Thời gian chỉ càng làm cô trở nên quyến rũ hơn thôi.
- Em thật sự rất bướng bỉnh đấy, Inna.
- Ba, ba......
Mải nhìn cô mà không để ý người trong lòng mình. Nhóc con đã dậy rồi. Taehyung đưa tay lên miệng làm kí hiệu im lặng, bé con biết cũng đưa tay lên miệng giống anh.
- Nhỏ tiếng chút. Mẹ con đang ngủ.
Vậy là cái miệng nhỏ bật chế độ thì thào.
- Mẹ mệt lắm ?
- Đúng vậy. Nên nhóc con, con không được nói to.
- Ưm.....
- Muốn chơi máy bay không?
Bé con mắt sáng rỡ, nhìn Taehyung gật lấy gật để.

Vậy là, một người đàn ông, một nhóc con. Thích thú chơi đùa với nhau. Taehyung bế bé con giơ lên cao, cánh tay bắt đầu đung đưa.  Bé con nhịn không được, khúc khích cười. Inna ở bên cạnh vì tiếng cười mà khẽ cựa người, hơi nhíu mày. Taehyung lập tức hạ bé con xuống, nhìn nhau. May quá cô không tỉnh. Anh véo nhẹ vào mũi bé con. Bé con nhìn anh, hai tay đỡ lấy miệng, cười tít mắt.

Phía cuối khoang cũng có một đôi tình nhân.  Cô gái vừa nhìn thấy đứa bế phía trên đầu thì liền nhổm người. Người ngồi bên cạnh lười biếng đến độ không buồn mở mắt, uể oải nói.
- Em lại chuyện gì nữa vậy?
- Phía trên kia có một đứa nhóc. Đáng yêu lắm đó.
- Nên em mới như vậy?
- Ưm, nhìn đứa bé đó quen mắt lắm.
- vẻ em rất thích trẻ con?
- Chuyện đó còn phải hỏi sao? Anh không biết trẻ con đáng yêu thế nào đâu.
- Tôi lại thấy chúng rất phiền phức .
- Vậy thì anh vậy cả đời đi, hứ.
- Thật sự muốn tôi một mình? Em sẽ chịu nổi sao?
- Đồ đáng ghét nhà anh.
- Lát về đến Hàn Quốc, tôi sẽ ngay lập tức giúp em em .
- Anh......tên biến thái.

----------------------------------------------
Thế thôi nhánốt đấy.
Sáng mai mị phải đi HN sớm, nên ngủ đây. Cố viết cho các cô gái cái lai dai đêm nay :v
......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net