A Grumpy Valentine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary : Tony cô đơn trong tiệc Valentine và quyết định nói chuyện với một người cô đơn khác mà anh thấy, Stephen Strange.

Tác giả : dezthetrashlord

Link gốc (Eng) : https://archiveofourown.org/works/15041768

Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup và chuyển ver.

----------------------------------

Ừm, Pepper lại bỏ rơi anh, có lẽ như vậy là tốt nhất, và Tony lại một mình trong ngày Valentine. Lần nữa. Đương nhiên, Avengers đã có một bữa tiệc Valentine. Họ làm điều đó mỗi dịp lễ, nhưng Valentine luôn là cái khó chịu nhất. Một lần, nó đã vui hơn vì không ai trong số họ có bồ ngoại trừ Clint hoặc thỉnh thoảng là Tony. Đó là một bữa tiệc vui vẻ cho năm người họ. Họ xem những bộ phim lãng mạn và vui đùa và có một bữa tiệc Anti-Valentine. Họ làm bánh quy hình trái tim với những thứ không lãng mạn trên chúng và có hoa hồng đen và chỉ chơi đùa chọc ghẹo nhau. Nhưng hiện tại Nat cặp với Bruce, Wanda ở cùng Vision, Clint và vợ cậu ta xuất hiện, Cap có Bucky, và Thor quá bận để giúp người của anh ấy. Tony là Avenger ban đầu duy nhất vẫn còn cô đơn. Rhodey thậm chí còn dẫn theo một cô gái mà anh đã nhắm. Họ rất dễ thương, nhưng nó khiến Tony ghen tị hơn. T'Challa thậm chí còn nối lại với người cũ. Tony gần như bị thôi thúc để làm lành với Pepper một lần nữa chỉ để không cô đơn.

Và sau đó pháp sư xuất hiện. Một mình. Tốt. Tony đi tới chỗ Strange, người đang ăn diện. Gã mặc suit nhiều hơn cần thiết, nhưng Tony có thể hiểu tại sao.

"Chào đằng ấy," anh nói. "Ừm uh...sao một người đàn ông đẹp trai như anh lại kết thúc đêm Valentine một mình?" anh hỏi. Anh hy vọng Strange sẽ hiểu được ý anh và đùa với anh hay tán tỉnh anh hoặc gì đó. 'Tôi không biết, anh nói xem?' có vẻ vui. Strange đang ngồi ở góc phòng, cách xa mọi người. Họ có thể chơi footsie hoặc trò gì đó hoặc vui đùa như các cặp đôi. Nhưng Stephen không phải lúc nào cũng vui vẻ.

"Tính cách chết tiệt," gã lẩm bẩm. Tony chỉ ngồi đó.

"Anh không phải...không...Chúng ta sẽ chơi như các cặp đôi," Tony lắp bắp. "Ừm anh không khốn nạn," Tony nói. Anh cười vụng về. "Anh rất giống tôi, tôi nên bị sỉ nhục vởi điêu đó." Họ chỉ ngồi đó một lúc. Anh tự hỏi tại sao Stephen lại quá châm biếm. Gã thường rụt rè, một cách vui vẻ. Gã có thể theo kịp với Tony. Nó thật tuyệt. Gã không phải lúc nào cũng như vậy. Có lẽ gã chỉ ghét Valentine. Khoan. "Anh cũng vừa mới chia tay?" Strange giật mình. "Anh đã chia tay!"

"Đúng vậy," Stephen nói.

"Này, được rồi," Tony nói. "Tôi cũng vậy." Họ lại ngồi trong bối rối lâu hơn một chút. "Thôi nào đừng ngh...Áo choàng?" Stephen gần như lườm nó. Tony cười rạng rỡ. "Thôi nào, anh là một phù thủy với mái tóc đẹp, còn cần gì nữa? Anh thật tuyệt" Stephen gần như khịt mũi.

"Ừm, đó là lý do tôi ở một mình đêm Valentine," Strange nói. Tony xoa xoa trán.

"Toàn bộ chuyện là sao? Như là anh thực sự cần một ai đó để vui ngày hôm nay? Như cái quái gì vậy?" Strange khoanh tay một cách thận trọng.

"Nghe này tôi không chỉ chia tay - tôi đã có một mối quan hệ với một người phụ nữ và tôi đã phá hủy nó chỉ vì tôi quá ngu ngốc," gã rít lên. "Tôi không...Tôi không muốn kết nối với một ai hay bất cứ thứ gì như vậy...tôi chỉ...Chỉ là thật tốt khi cảm thấy muốn," Stephen nói. Tony hiểu Stephen đủ để biết gã coi trọng trí tuệ của mình. Anh biết vì Tony cũng vậy. Nên gã tự trách mình như vậy - "Tôi không nên đến đây, tôi xin lỗi," gã nói nhẹ, đứng dậy để rời đi. Tony nắm lấy tay gã, thả ra ngay lập tức anh đã nắm nó quá chặt và buông ra, nắm lấy cổ tay gã.

"Anh không cần phải đi," Tony nói. Anh kéo gã trở lại chỗ ngồi nhẹ nhàng đủ để Stephen có thể phản đối nếu gã muốn. Gã ngồi xuống cạnh Tony. "Bàn tay anh có ổn không?" Tony hỏi.

"Ổn," Stephen nói khàn hơn và giấu tay gã.

"Tôi chỉ là ...vậy," Tony nói. "Tại sao tôi hỏi chứ." Anh dừng lại một lúc. "Tôi nghĩ tôi nợ anh một ly vì điều đó," Tony nói, chạm vào bên cạnh. Strange đứng dậy một chút. "Đi nào," Tony đứng dậy nói. Strange theo anh đến quầy bar.

"Và sau đó tôi nói, 'Như cái gì, em?' và cô ấy tức giận như kiểu cái gì? Tại sao tôi lại nghĩ vậy?" Strange hỏi. Gã đã uống rất nhiều, và gã đã cố gắng đấu với Tony và gã cố gắng giải thích cách gã đã hủy hoại mối quan hệ của mình với Christine. Strange cố gọi ly khác và người pha chế từ chối.

"Anh đã quá say rồi. Anh nên canh chừng anh ta," người pha chế nói.

"Vâng, Ông Lee," Tony thở dài, nhìn ông già đi lấy đồi uống cho người khác.

(Cụ Stan Lee lại làm cameo trong fic =)))))) )

"Và giờ tôi ở đây và hai bàn tay tôi bị gãy và người bạn duy nhất của tôi là Wong và một cái áo choàng bay!" Tony vỗ nhẹ vào lưng gã và pháp sư gục vào ngực anh, gần như thổn thức.

"Không sao."

"Và bây giờ tôi cô đơn tôi buồn nhưng tôi xứng đáng với nó."

"Aw không sao rồi, Strange," Tony nói và xoa vai gã.

"Tôi chỉ không muốn một-một mình," gã nói, bám lấy Tony thật chặt, Tony lo rằng gã sẽ tự làm đau tay mình.

"Anh không cô đơn, tôi ở đây," anh nói.

"Anh hứa chứ?" Stephen hỏi. Tony gần như cười, Strange thực sự say rồi.

"Tôi hứa," Tony nói, cố gắng ngăn Bruce, người đang bắt đầu quay phim bằng điện thoại của mình một khi anh nhìn thấy nó.

"Cảm ơn anh," Stephen nói, vẫn bám chặt lấy anh. "Anh sẽ là Valentine của tôi chứ Tony?" Stephen hỏi.

(ôi cái câu tỏ tình huyền thoại =))))))) Will you be my Valentine? =))))))) )

"Aw, chắc chắn rồi," Tony nói, vuốt tóc khi Stephen trượt xuống sàn. Anh kéo pháp sư lên và đặt gã ngồi xuống. "Ra khỏi đây với cái đó," anh nói với Bruce và điện thoại của anh ta. Bruce tiếp tục cười khúc khích và quay phim.

"Tôi yêu anh," Strange nói, bám lấy anh.

"Ai lại không chứ?" Tony nói. Strange sẽ chết vì xấu hổ khi gã xem video đó. Stephen cố hôn lên má anh và Bruce tiếp tục cười bên ngoài "Oh...cảm ơn?" Tony cố đưa gã quay về ghế nhưng gã từ chối, tiếp tục chui vào lòng Tony.

"Đó là bạn đời của anh," Bruce nói. "Gọi tất cả pháp sư vào sân."

"Nếu anh hát tôi sẽ đánh anh," Tony đe dọa.

"Tôi sẽ đăng nó lên Youtube và tôi không nghĩ rằng tôi sẽ không làm vậy," Bruce đe dọa.

"Tôi không cần các phương tiện truyền thông nói rằng chúng tôi đã bí mật kết hôn. Có nhớ lần họ nghĩ Peter là con trai tôi và Nat là mẹ nó? Sau đó lại quyết định Rhodey là bố? Sau đó lại là cuộc chiến của tôi và Steve là về điều đó? Và sau đó anh ta bỏ cô ấy vì Bucky? Đừng kéo Stephen vào chuyện này," Tony nói, gần như cười.

"Họ đã nghĩ anh ấy đập vỡ Wong," Bruce nói. "Không ai quan tâm nữa." Stephen tiếp tục bám lấy anh. Tony đảo mắt. "Happy Valentines!" Bruce nói.

"Happy Valentine," Tony thở dài.

----------------------

Will you be my Valentine?

I love you

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net