Chap 13: Trời sáng (Part 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Brachiabindo"

Youngmin hờ hững quơ đũa trói chặt hai người lại. Giáo sư Kim trừng mắt nhìn nó, đường đường là phù thủy cao tay ấn như lão nay lại để một thằng nhóc 17 tuổi hỉ mũi chưa sạch trói như thế này. Seongwoo xem chừng nhìn ra nét căm phẫn trên mặt lão bèn lên tiếng.

"Youngminie," nó dài giọng khiến những người trong phòng đồng loạt rùng mình. Vẫn không hiểu nổi sao có người thích nó bằng ấy năm trời. "Bạn hông nên làm như thế với giáo sư, giáo sư là phù thủy cao tay ấn, bạn làm thế là hông có được, giáo sư cảm thấy hông được tôn trọng. Bạn chỉ trói thầy thôi à, bạn làm thế thầy thấy mình hông có đủ nguy hiểm nha bạn."

Nói đoạn Seongwoo cười hì hì vung đũa của nó lên.

"Petrificus Totalus"

Lão Kim chỉ kịp trừng mắt nhìn Seongwoo trước khi tê liệt toàn thân.

"Úi mình tắc trách quá may có bạn nhắc mình," Youngmin nhăn nhở đáp lại. Hội khán giả lại lần nữa rùng mình, nghe đâu có tiếng ọe khan hình như từ Minhyun hay ai đó. "Bạn Sungcheol cảm thấy mình được tôn trọng không ạ?"

Lần này cả phòng đều vang lên tiếng ọe khan.

Sungcheol vội vàng gật đầu lia lịa nhưng Minhyun đã giơ đũa phép lên cười thật tươi với gã.

"Ừ nhưng kệ mẹ bạn."

Trong tích tắc Sungcheol cũng rơi vào trạng thái tê liệt giống giáo sư Sehwan trong tiếng vỗ tay tán thưởng theo nhịp 3-5-7 của hội khán giả trong phòng, Sewoon cũng rụt rè vỗ tay theo hội năm 7 như một lần tiếp cận nền văn hóa mới. Youngmin và Seongwoo còn nhào đến đập tay với Minhyun rồi cả ba  tay chống nạnh ngửa mặt cười hềnh hệch, hoàn toàn tự hào về màn thể hiện của mình hệt cái ngày ba đứa mới năm nhất chập chững vào trường, còn đầy bỡ ngỡ và hồn nhiên chơi khăm giám thị Ahn và dọa được Peeves xanh mặt bỏ chạy. Kenta chợt la lên chấm dứt tràng vỗ tay và tràng cười của 3 cậu tam vương Hogwarts đang nhớ lại kỉ niệm một thời ngây ngô.

"Chúng mày, tao vừa nhắc là đoàn xe ngựa bay của Beauxbatons hạ cánh ở Hogwarts rồi đúng không?"

Cả đám gật đầu lia lại.

"Ủa chứ thủ lĩnh nam sinh, nữ sinh với ít nhất một huynh trưởng tiếp đón nhờ chúng mày nhờ?"

"Ừ rồi liên quan gì đến bọn tao?"- Jisoo nghiêng đầu khó hiểu lại được một hội gật đầu hưởng ứng.

"Ờ cũng không liên quan lắm nhưng trừ tao, thằng Youngmin với thằng Seongwoo thì chúng mày chính là thủ lĩnh nam sinh, nữ sinh rồi huynh trưởng của cái trường này đấy!"- Kenta bất lực gào lên.

"Chết em quên mất!"- Sewoon reo lên. "Ở cùng các anh chị riết em cũng ngẫn theo rồi."

Cậu huynh trưởng năm 5 buột miệng rồi lập tức đưa tay lên be miệng nhưng chưa kịp lên tiếng giải thích đã gặp ánh mặt cảm thông của Nayeon.

"Không có gì để phản đối em cả..."

"Ngày xưa chị cũng không thế này đâu..."- Namjoo cũng lên tiếng cùng Nayeon.

Minki khẽ khàng đặt tay lên vai hai đứa trấn an. "Ngưu tầm ngưu mã tầm mã chính là chúng ta đấy các bạn."

Hội chức sắc năm 7 và một cậu bé năm 5 nhìn nhau rồi cúi đầu thở dài trước khi vắt chân lên cổ chạy đi nhưng còn kịp ném lại một câu nhắn Seongwoo, Youngmin và Kenta mang hai thầy trò Durmstrang đến đại sảnh đường sau màn chào hỏi xã giao cẩn thận.

Vừa đến gần cửa đại sảnh đường, Minhyun chợt thắng gấp lại đưa tay ra cản đám còn lại. Đến muộn buổi tiếp đón là một lẽ, nhưng đến muộn khi có cả các đàn anh, đặc biệt là thủ lĩnh nam sinh tiền nhiệm Yoo Kihyun lại là một lẽ hoàn toàn khác. Có lẽ trong đám huynh trưởng, Kihyun chỉ đặc biệt dịu dàng với Sewoon từ khi thấy cậu nhóc năm 2 ngồi một góc hành lang vắng vừa đàn hát vừa mỉm cười một mình khiến Kihyun không đành lòng liền ngồi xuống cùng Sewoon. Kể ra cũng may mắn cho đám bắt nạt Sewoon hồi năm 4 mới nhậm chức huynh trưởng vì khi đó Kihyun đã ra trường va để lại phù hiệu thủ lĩnh nam sinh cho Minhyun. Cúi nhìn phù hiệu, Minhyun liếc mắt nhìn Minki, một người được đích thân Kihyun cài phù hiệu thủ lĩnh nam sinh, một người được trao phù hiệu huynh trưởng Slytherin đang cùng thở hồng hộc vì vừa chạy trối chết tới đây. Không nói không rằng, cả hai cùng đứng thẳng người chỉnh lại phục trang. Đám phía sau cũng lục tục chỉnh đốn lại bản thân. Bước cuối cùng trước khi ưỡn ngực thẳng lưng mở cửa đại sảnh đường, cả đám cùng nhếch khóe miệng nở nụ cười chuẩn mực công nghiệp rồi tự tin sải bước. Vừa hay đoàn Beauxbatons mới định xoay gót đi chứ chưa trở về bàn. Minhyun thản nhiên bỏ qua cái hắng giọng tế nhị của Kihyun và hiệu trưởng Seokhoon, hồ hởi bước đến cúi chào giáo sư Kim Yoojin dẫn đầu đoàn và bắt tay thủ lĩnh Sojung. Loáng thoáng từ ai đó trong hội huynh trưởng Hogwarts một giọng nữ, "Người ta đồn con gái Beauxbatons thuần khiết như tiên nữ đúng xao xuyến quá, con tim tao cũng được thanh tẩy luôn" khiến Minhyun gắng nở nụ cười thân thiện với vài thiếu nữ Beauxbatons má phớt hồng khi nghe lời khen ngờ thoảng trong gió. Cuối đoàn, Lee Seunghoon đứng cùng hội cựu học sinh Beauxbatons hoàn toàn tự nhiên như thể hai trường không hề có xích mích. Seunghoon đánh mắt sang nhìn hai người đứng cạnh mình rồi gật đầu chắc nịch với Minhyun. Huynh trường từng nhà dẫn các phù thủy sinh Beauxbatons được phân về từng bàn. Giáo sư Seokhoon mỉm cười quan sát mọi người hòa thuận rồi từ từ ghé tai Minhyun thì thầm.

"Trò Minhyun, ổn cả chứ? Ta hỏi trước để nói to lên đỡ quê."

Minhyun liếc ra cửa đại sảnh đường chưa đóng lại hẳn thấy nụ cười tinh quái quen thuộc liền quay lại thì thào, "vâng, ổn cả thưa giáo sư."

Giáo sư Lee thong thả trở về chỗ ngồi, đẩy gọng kính lên rồi ôn tồn hỏi.

"Trò Minhyun, trò Jisoo, cảm phiền hai trò có thể giải thích lý do bỏ lỡ màn hội ngộ nồng ấm nửa thập kỉ mới lặp lại vừa rồi không?"

Minhyun hắng giọng nhẹ.

"Với tư cách Thủ lĩnh nam sinh, trước hết con xin lỗi các giáo sư vì sự chậm trễ với công việc và xin lỗi các phù thủy sinh của trường cũng như các bạn đã từ phương xa tới đây lại nhận được sự đón tiếp muộn màng như vậy. Và tôi cũng xin lỗi các bạn học Durmstrang vì sự vắng mặt của giáo sư Kim trong đại sảnh đường ngay lúc này."

Cả đại sảnh xôn xao vì lời xin lỗi của của Thủ lĩnh nam sinh Hogwarts rồi tiếng xôn xao chợt im bặt khi cánh cửa đại sảnh đường một lần nữa được mở ra. Im Youngmin ung dung cầm đũa phép dẫn hai người đang tê liệt lơ lửng bay vào đại sảnh đường, Kenta và Seongwoo hớn hở theo sau, vui vẻ chỉ thiếu nước nắm tay nhau mà nhảy chân sáo. Vừa đặt giáo sư Kim và Sungcheol xuống, bùa tê liệt Seongwoo ếm lên hai người cũng hết công hiệu. Giáo sư Seokhoon nhẹ nhàng phẩy đũa cởi trói cho cả hai. Lão Kim như tỉnh giấc mộng, quay sang hết Seongwoo rồi chỉ thẳng mặt Minhyun.

"Mi..."

Đáp lại, Minhyun chỉ từ tốn gật đầu mỉm cười.

"Thưa giáo sư, hẳn giáo sư cũng biết Học viện ma thuật và pháp thuật Hogwarts cấm sử dụng hắc thuật trong trường đúng không ạ? Vậy cớ sao giáo sư lại rắp tâm sử dụng Chiết tâm trí thuật lên phù thủy sinh của trường. Dù phù thủy sinh Im Youngmin năm cuối nhưng so với một pháp sư cao tay ấn như giáo sư vẫn còn non nớt biết bao."

Minhyun cùng hiệp hội khán giả trong phòng yêu cầu đồng loạt đưa tay nên mắt chấm chấm cái gì không ai rõ vì cả đại sảnh đường còn bận sững sờ, đâu đó vài tiếng thở gấp trong kinh hoàng. Để thêm phần nghiêm trọng, Dongho mới được ra khỏi bệnh thất liền ôm ngực đau đớn.

"Ôi Youngminie bạn thân yêu, người bạn đồng niên trên sân quidditch tớ hằng tôn trọng biết mấy, khổ thân bạn của tớ quá."

Giáo sư Kim toan lao tới Minhyun nhưng giáo sư Seokhoon đã nâng đũa phép lên cảnh cáo khiến lão khựng lại ngay lập tức. Nhận được sự bảo hộ tuyệt đối, Minhyun tiếp tục.

"May mắn thay bạn Youngmin đạt điểm Phòng chống nghệ thuật hắc ám cao đến mức kỉ lục trong kì thi Pháp thuật thường đẳng nên Bế quan bí thuật cũng không quá khó với bạn. Tiện đây tôi muốn nhắc các bạn phù thủy sinh luôn nâng cao tinh thần học tập và rèn luyện để có thể ứng biến với mọi tình huống bất ngờ như bạn Youngmin đây. Nên dù giả sử hôm sau có là Giáng Sinh, các buổi phụ đạo vẫn tiếp tục thưa các bạn. Tuy nhiên, trước khi dùng Chiết tâm trí thuật với bạn Im Youngmin, giáo sư Kim và bạn Sungcheol đây có đề cập đến một vấn đề nhức nhối của 5 năm về trước."

Minhyun dừng lại nhìn vị cựu học sinh Beauxbatons đang ngồi tại dãy nhà Hufflepuff kế bên Seunghoon đang đặt tay lên vai trấn an. Một cựu học sinh khác ngồi kế bên còn lại nhìn Minhyun đầy tin tưởng.

"Dù lần này giáo sư Kim không thành công với Youngmin vì một phần Youngmin đã có sự chuẩn bị trước, nhưng cách đây 5 năm, giáo sư Kim đã thành công sử dụng Chiết tâm trí thuật với một phù thủy sinh khác nhưng đến từ Beauxbatons."

"Ta..."

"Dù Durmstrang có học về nghệ thuật hắc ám và độc dược à không, là thuốc độc nên các ngài có thể chối bỏ vụ việc một phù thủy sinh dính chấn thương trong lớp độc dược vì chỉ là "tai nạn". Tuy nhiên, Chiết tâm trí thuật không phải là loại pháp thuật được sử dụng trong bất cứ học viện pháp thuật nào bởi xáo trộn kí ức là điều cấm kị thưa giáo sư. Nếu giáo sư có lời muốn phản kháng cáo buộc, mọi lời giáo sư nói với cậu Sungcheol đây đều được các huynh trưởng nghe thấy, thậm chí nếu lục kí ức của cậu Sungcheol đây với mục đích điều tra đều có kết quả tương đương và tôi nghĩ chúng ta sẽ tìm được vài thứ hay ho trong kí ức của cậu Sungcheol đấy."

Giáo sư Seokhoon gật đầu hài lòng. Từ dãy bàn Hufflepuff, Seunghoon đỡ cựu học sinh Beauxbatons kế bên đứng dậy từ từ bước tới chỗ Minhyun, từng bước đi như thể có hào quang ấm áp. Dù đang trong tình huống căng thằng, đám phù thủy sinh vẫn không thể không ngầm trầm trồ. Người ta đồn học sinh Beauxbatons nam hay nữ đều mang tiên khí hay có dòng dõi tiên quả không sai. Đứng trước mặt lão Kim, anh tiên tử, cả đám tự gọi ảnh như vậy trong đầu, mỉm cười hiền từ mà kiên định với vị giáo sư của Durmstrang, đôi mắt to tròn bình thản như hồ thu.

"Giáo sư Kim, 5 năm không gặp, hy vọng giáo sư vẫn nhận ra con. Nếu giáo sư đã lỡ quên, con xin tự giới thiệu lại bản thân là Kim Jinwoo, 5 năm trước là thủ lĩnh đoàn Beauxbatons trong lần giao lưu tại Durmstrang hay còn là người bị giáo sư dụng thuật Chiết tâm trí nếu điều đó khiến giáo sư nhớ ra con."

Cả đại sảnh dậy lên những tiếng xôn xao phẫn nộ khiến giáo sư Seokhoon phải chĩa đũa vào cổ họng rồi hô vang như sấm rền, "TRẬT TỰ!" đại sảnh mới bình yên trở lại. Vị hiệu trưởng lại từ tốn quay qua giáo sư Kim.

"Giáo sư Kim có điều gì muốn nói chăng?"

"Nếu điều luật của Hogwarts không được sử dụng hắc thuật và độc dược bừa bãi, cậu học sinh đây vừa rồi đã dùng thuốc đa quả dịch. Chẳng phải đó cũng là điều cấm sao?"

Giáo sư Seokhoon chợt giật mình như vừa nhớ ra điều gì đó liền tặc lưỡi.

"A, cái này tôi phải xin lỗi giáo sư rồi, có gì cũng mong giáo sư thứ lỗi cho tôi có chút tuổi nên hay quên. Hừm, trước ngày giáo sư đến đây, tôi có một chuyến tới bộ pháp thuật vì trước đó có một vụ tường trình vô tình lại liên quan đến câu truyện từ năm 5 về trước. Thành ra tôi được cấp một cái công văn điều tra vụ việc ngày ấy cũng như xác nhận lời khai từ phía Beauxbatons. Quyết định có dấu từ bộ pháp thuật ba bên có cho phép được sử dụng mọi pháp thuật có trong chương trình học nếu xảy ra bất khả kháng, với điều kiện không gây tổn thất về mặt vật lý hay chấn thương nghiêm trọng tới đối tượng các bên. Về mặt này có vẻ đám nhỏ làm tốt hơn mong đợi. Giáo sư có thể xem qua quyết định ở đây. Lưu ý, đã được ếm bùa bảo vệ. Ba lớp."

Giáo sư Seokhoon mỉm cười nhã nhặn với lão Kim rồi tiếp tục.

"Theo như tường trình của trò Kim Jinwoo, sau khi trở về Beauxbatons, trò có phát hiện ra một vài dấu hiệu kì lạ trong kí ức của bản thân. Đoàn Beauxbatons trở về với câu trả lời cho vụ nổ lớp độc dược đơn thuần là tai nạn ngoài mong muốn và đền bù chữa trị cho trò Seola. Dù có nhiều nghi hoặc nhưng các bên đều chấp nhận cách giải quyết như vậy. Tuy nhiên 2 tháng sau, phía Beauxbatons lên tiếng không tham gia bất cứ hoạt động giao lưu nào có mặt Durmstrang. Hẳn phía học viện Beauxbatons đã nhận thấy điểm khả nghi, còn điểm khả nghi là gì, mời trò Jinwoo tiếp lời."

Nói đoạn giáo sư hài lòng ngồi trở lại ghế, tiện thể phẩy đũa triệu hồi mấy cái ghế cho đám Youngmin, Seongwoo, Minhyun, Kenta, Seunghoon và Jinwoo vẫn đứng nãy giờ.

"Sau khi trở về Beauxbatons, tôi bắt đầu có những giấc mơ đứt quãng mông lung dẫn đến chứng đau nửa đầu. Sự thật dần được hé lộ khi mang nỗi khổ kể với Jinyoung cùng phòng. Ban đầu tôi có đùa với Jinyoung có lẽ tối đó ngủ gật trong vườn thảo mộc nên hít nhiều mùi cây cỏ lành tính độc tính lẫn lộn nhiều quá đầu óc mụ mị. Jinyoung có ngạc nhiên hỏi tôi sao lại đến vườn thảo mộc làm gì, tôi liền đáp chẳng phải trước khi đi tôi có nói với em ấy cần xuống vườn thảo mộc để xem lại các loại nguyên liệu hôm ấy dùng trong tiết độc dược. Jinyoung nói trước khi đi tôi có nói với em ấy cần qua lớp học độc dược cùng giáo sư Yoojin xem lại các nguyên liệu cũng như dụng cụ trong buổi học ấy. Tuy giáo sư Yoojin có nói giữa chừng Seola lại trở cơn đau nên giáo sư phải qua chỗ Seola, còn mình tôi ở lại lớp độc dược. Tôi và Jinyoung cho rằng có lẽ sau khi giáo sư rời đi tôi đã đến vườn thảo mộc. Và tôi cũng nhớ mang máng trước khi tới vườn thảo mộc có gặp giáo sư Yoojin nhưng không hiểu sao không thể nhớ chi tiết. Có lẽ là do Chiết tâm trí thuật dù xáo trộn và điều chỉnh kí ức của tôi không hoàn toàn hiệu quả dẫn đến một vài đoạn kí ức xáo trộn mơ hồ. Tôi và Jinyoung liền dấy lên nghi ngờ, sao tự nhiên kí ức của tôi lại có dấu hiệu đáng ngờ, nhất là đoạn kí ức sau khi tới lớp độc dược cùng giáo sư Yoojin, phải chăng khi đó tôi đã tìm được gì sau khi giáo sư rời đi. Điều này càng được khẳng định bởi tôi có hỏi giáo sư Yoojin ngoài kêu tôi tới lớp độc dược kiểm tra còn ai đi kiểm tra nữa không, giáo sư liền nhớ ra có Joohyun tới vườn thảo mộc để xem xét."

Cô gái cựu học sinh Beauxbatons ngồi phía bàn Ravenclaw gật đầu khẳng định lời kể của Jinwoo.

"Và Joohyun khẳng định cả buổi tối ấy tôi không bước chân vào vườn thảo mộc. Vậy khoảng thời gian ấy tôi ở đâu dù bản thân lại nhớ mình đến đó. Từ đó có thể suy đoán kí ức của tôi có bàn tay nhúng vào. Suốt 5 năm qua, chúng tôi đã tìm mọi phương pháp để khôi phục lại kí ức bị điều chỉnh. Có lẽ trong khi bị ếm tôi đã vô thức dùng bùa nào đó để phản kháng nên mọi kí ức càng hỗn loạn. Tuy nhiên trong các mảnh ghép ấy rõ ràng nhất và xuất hiện nhiều nhất là giáo sư Kim và hiệu trưởng Yang."

"Như mọi người biết," Seunghoon chợt lên tiếng. "Vì chương trình học của Durmstrang khá nguy hiểm nên mọi dụng cụ học tập quan trọng sẽ là do nhà trường kiểm soát và nhận cung cấp tài chính từ bộ pháp thuật. Ví dụ như môn độc dược, mọi dụng cụ từ vạc, ống nghiệm đều được cung cấp dưới nguồn tài chính từ bộ để đảm bảo an toàn. Lần đầu phía Beauxbatons trình báo là hơn hai năm trước đã ngầm liên lạc với chúng tôi để có thể giữ mọi điều tra ngoài vùng tay của các bên khác nhau.  Từ vụ tai nạn lại đến chuyện kí ức xáo trộn liên quan đến quá trình kiểm tra, tôi suy luận tạm thời rằng có thể lí do chính là do dụng cụ không đạt yêu cầu và liên quan đến kinh phí bộ cấp cho trường. Tuy nhiên mọi dụng cụ vào hôm xảy ra tai nạn đã bị tiêu hủy, chỉ có thể lần theo báo cáo tài chính và quá trình mua bán liên quan đến không ít bên. Dù trong quá trình kiểm tra có phát hiện ra vài hạt sạn trong báo cáo nhưng phía nhà trường đều lấp lửng trong phản hồi và xin nhắc lại có khá nhiều bên vươn tay vào vụ việc. Thế nên chúng tôi đành liên hệ với bên còn lại chính là Học viện Hogwarts. Nhờ thế hiệu trưởng Seokhoon đã đề xuất ý kiến sự kiện giao lưu này và lựa lời đề xuất giáo sư Kim trưởng đoàn, dù sao cũng đã 5 năm trôi qua, chưa kể giáo sư Kim lại là em vợ của hiệu trưởng. Giáo sư Seokhoon cho rằng có thể đây chính là cơ hội để lật ván bài hắc thuật, bởi theo giáo sư, học sinh của giáo sư nhất là các phù thủy sinh năm 7 đặc biệt đoàn kết khi phá người khác. Và thực tế đã chứng minh, các cậu giỏi phá thật."

Seunghoon vừa dứt lời, đại sảnh đường rền vang tiếng vỗ tay. Minhyun bèn giơ tay đợi cả phòng lắng xuống liền lên tiếng.

"Dù sao thì tôi cũng xin cảm ơn cậu Sungcheol vì đã kịp thời hành động đúng theo kế hoạch của chúng tôi trước khi Im Youngmin bị một số người dần tuốt xác. Hèm, nhưng dù sao cậu biết đấy, tội âm mưu dùng tình dược không có nhỏ đâu."

Minhyun nói xong chợt rùng mình nhìn Youngmin và nhận được cái rùng mình không kém từ Youngmin. Phía xa xa, Yoo Kihyun nhìn như muốn lủng đầu hai đứa. Ánh mắt Kihyun liếc xa Sewoon liền nhận được khẩu hình, "Lát em kể" cũng dịu lại đôi phần. Seongwoo hắng giọng trấn an những tiếng xì xào phẫn nộ của các bạn học.

"Nhắc đến tình dược thì tôi chợt nhớ ra cậu bạn nào đó dùng thứ thuốc gì đó có nhụy hoa columbine dại cổ mời tôi vào một tối đẹp trời ấy, cho tôi được hỏi cậu lấy nhụy hoa ấy ở đâu. Thứ nhất, thứ dược cậu pha là thứ dược cổ xưa nhất của loại dược ấy, cứ cho là cậu may mắn đọc được ở đâu đó ngoài ghi chép của tôi đi. Nhưng vấn đề là hoa columbine dại cổ ấy gần như không còn tồn tại, tình cờ là tôi lại có một chậu nho nhỏ, dĩ nhiên đã qua kiểm duyệt và xin lên bộ với đủ mọi giấy đảm bảo, cam kết. Vậy cậu, ờ tên gì ấy nhở, cậu kia kìa, ngồi bàn Gryffindor ấy," Seongwoo chỉ vào một gã mặt đang tái lại trong đám Durmstrang ngồi tại dãy nhà Gryffindor. Daniel nhìn theo tay Seongwoo hai mày nhíu chặt lại. Dù Seongwoo cố không nói tên loại dược ấy nhưng Daniel cũng đoán được vài phần. Seongwoo lập tức đanh giọng hỏi, "cậu lấy đâu ra nhụy hoa ấy cùng công thức?"

Có lẽ hình ảnh Seongwoo cùng Youngmin và Kenta ban nãy thong thả dẫn giáo sư Kim vào cùng với ánh mắt đổ dồn của mọi người, nhất là ánh mắt sắc hơn băng Bắc cực của Daniel, gã càng tái mặt.

"Không..."

"Cảm phiền cậu nói nhanh một chút, tôi đói"- Youngmin điềm tĩnh nói nhưng không biết gã sợ Youngmin đói ăn luôn gã hay kí ức về trận đối kháng của Youngmin ùa về, gã cuống quýt trả lời.

"Không, không phải tôi. Là cậu ta, cậu ta đưa tôi. Cậu ta nói vì có ba người mà Ravenclaw mới nghênh ngang ngạo mạn như thế, nên... nên... Là trong một phút dại dột tôi đã tin cậu ta dỗ ngon ngọt Seongwoo thế này thế kia với Daniel thì ra sao..."

Daniel tím mặt quay sang người bên cạnh mình.

"Kim Yongguk, mày..."

"Tao làm thế cũng vì Gryffindor cả thôi!"- Yongguk gào lên giữa đại sảnh im phăng phắc.

"Mày nghĩ Gryffindor cần cái chiến thắng ghê tởm thế sao? Mày đừng mang tên nhà vào biện hộ cho hành động nhơ nhuốc của mình!"

Daniel trừng mắt nhìn Yongguk rồi trở về vẻ bình thản đến lạ lùng.

"Có lẽ tao cũng đoán được tại sao sau buổi tuyển quân đội hình đại diện Hogwarts tao phải vào bệnh thất vì bị choáng váng do đồ ăn có đồ lạ rồi. Bạn hiền ạ, dù có loại bỏ cả đội quidditch cũng chưa đến lượt mày vào được tuyển đâu, thật tâm đấy. Mặt ghế dự bị cũng bất bình nếu mày ngồi lên nó."

Đại sảnh đường lần nữa lại vỗ tay cho sự bình tĩnh của Daniel. Youngmin và Minhyun kịp nghe Seongwoo thì thầm. "Bồ tao giỏi quá dù tao với nó có tiếng mà không có miếng."

"Mày với nó chưa có miếng á???"- hai đứa sửng sốt thì thào lại nhưng trước khi Seongwoo kịp trả lời, giáo sư Seokhoon đã tuyên bố giao giáo sư Kim Sehwan cho Seunghoon kiêm thanh tra tài chính bộ pháp thuật hoàn thành điều tra, đồng thời trục xuất Sungcheol và Minwook về Durmstrang. Còn về phần Yongguk, lệnh trục xuất được ban hành lập tức. Nhìn nụ cười hòa nhã từ giáo sư Kim Yoojin khi Seunghoon nhận quyền trưởng đoàn Durmstrang tạm thời cúi người xin lỗi, ai ai cũng tin vào tương lai tốt đẹp mở ra cho quan hệ của ba trường.

.

.

Youngmin cùng Seongwoo và Minhyun vừa nhồi một nùi đồ ăn vào cái bụng rỗng tuếch sau màn chúc mừng của hội cùng nhà đã lãnh ngay 1 cú đau điếng vào đầu liền cau có quay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net