Chương 2: Đậu Phụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---------------

Bệnh viện.

Sau khi lấy được thẻ khám bệnh, Kim Jungwoo ra ghế chờ, thả hồn theo gió. Kể cũng lạ, nếu Jeong Jaehyun là giáo bá giả danh học bá, diễn xuất cỡ đấy, không có giải Oscar thì thế giới này đúng là bỏ lỡ một nhân tài.

" Số 14. Kim Jungwoo. "

Cậu theo y tá vào phòng khám giới tính. Dựa theo những triệu chứng cậu miêu tả, bác sĩ đưa kết luận là cậu sắp tới kì phân hóa.

" Người ta phân hóa ở tuổi 12, 13, cháu tận tới 17 tuổi mới có dấu hiệu phân hóa. Bác không chắc khi nào kì phân hóa của cháu tới, nên cháu hãy cầm theo thuốc ức chế, phòng ngừa vạn nhất xảy ra. "

" Cháu cảm ơn ạ. " - Kim Jungwoo hớn hở, chậm đi 5 năm không phải vấn đề đối với cậu, thứ cậu quan tâm ở đây là thế giới sắp chào đón một Alpha siêu cấp vô địch rồi.

-------------

Kim Jungwoo trở về nhà với tâm trạng hồ hởi. Nhà cậu là căn biệt thự ở phía Nam thành phố X, cách trường học 5km. Vì lí do công việc nên ba mẹ cậu bay qua bay lại như chim giữa các nước, thả cậu sống tự do như gà núi thỏ rừng. May mắn là Kim Jungwoo cũng chẳng làm gì quá quắt, sống tự do không có nghĩa là buông thả, không phải, cậu cũng muốn buông thả lắm chứ, nhưng ba mẹ cậu rất thích chơi trò gây bất ngờ, về nhà không báo trước. Đời này còn lắm thứ cậu chưa trải nghiệm, đôi chân đang còn xinh đẹp, cậu không muốn đầu hàng trước đả cẩu bổng pháp của mẹ, thứ công phu mà ba cậu gọi là bí truyền của gia đình họ ngoại.

Với thái độ khi nhắc tới môn võ thiếu lâm ấy của ba, cậu đưa ra khẳng định chắc nịch : ba cậu nếm trải rồi. Đời trai mà, ai cũng phải nằm gai nếm mật thôi.

" Đang ở đâu đấy? " - Giọng Mark Lee lanh lảnh từ điện thoại vang ra.

" Ai thế nhờ? A, có phải cái cậu Mark Lee tóc vàng đây đúng không? Cơn gió nào làm cậu nhớ tới người bạn già neo đơn này thế? Thật quý hóa quá, quý hóa quá. " - Giọng điệu châm chọc của Kim Jungwoo đáp lời.

Dường như đã quá quen với thái độ của bạn mình, Mark bỏ ngoài tai thái độ chua ngoa ấy : " - Tớ xin lỗi, ban chiều tớ để điện thoại trong túi áo khoác, cởi ra để trên khán đài, không biết cậu gọi. "

" Tôi thì lạ gì anh, tôi nghĩ anh với tôi nên chấm dứt tình bạn tại đây. Tôi thấy anh với bóng rổ còn thân hơn tôi với anh. "

" Thế tôi block anh nhé. Cảm ơn thời gian qua anh đã làm bạn với tôi. " - Giào ôi, Mark Lee cũng chẳng vừa.

" Xin lỗi, được chưa. " - Thôi nhé, con quỷ tóc vàng này mà giận dỗi là dỗ rất tốn công đấy nhé.

" Sao rồi, thân thể thế nào? Ke đầu được không? "

" Trẫm cảm thấy long thể bất an, nhưng sớm thôi, trẫm thấy mình sẽ như được cải tử hoàn sinh, trời ban phép, tiếp tục trị vì thiên hạ. " - Với cái thái độ nhập vai xoay tròn này của Kim Jungwoo, ai mà mới quen cậu ta hẳn sẽ bị rối tình tiết mà ngắc ngoải.

" Đa tạ đại ân đại đức của trời, bệ hạ bảo trọng, thần có việc quan trọng, xin cáo lui. " - Bạn bè chơi với nhau quan trọng ở tần số, bạn âm tần mình cũng âm tần, bạn cao tần mà mình âm tần thì sẽ bị phán xét - Mark Lee cho hay.

Kim Jungwoo bên này cũng nhanh chóng qua loa xử lí bữa tối, nay cậu mệt, ăn 2 gói mì, 7 cái mandu, 3 cái phô mai xúc xích, tráng miệng 2 quả quýt. Nhẹ nhàng thế thôi.

-----------------

Ngày mới chào đón Mark Lee bằng việc đi học muộn. Được lắm, đi học muộn còn quên mang cặp, ai chơi lại hắn ta.

Từ phòng quản sinh về lớp, đập vào mặt Mark là cậu bạn thân của mình nằm ườn ra bàn, là ườn ra bàn. Đôi chân dài duỗi sang chỗ của hắn, cả người Kim Jungwoo úp sấp lên bàn, tóc cậu bông xù hứng nắng, nom xem, khác gì cún con sưởi ấm không.

Kim Jungwoo, Mark Lee, 2 cái tên chẳng phải học bá hay học tra. Tần số tên xuất hiện trên bảng vàng lên xuống như nhịp tim người thường ở bên người thương. Lên voi xuống chó là câu nói đích xác chỉ 2 thiếu niên này. Điểm số cũng không hẳn chó lắm, bét quá lớp 40 người, đứng thứ 27 cũng ổn định rồi. Hôm nào đi thi mà 2 ông thần nhớ thắp hương, khấn vái đàng hoàng, top 10 lại nằm trong tay.

" Bệ hạ, long thể bệ hạ đã bình ổn chưa? Thần thiếp do quá lo lắng, ban đêm trằn trọc khó ngủ, lỡ giờ vấn an, xin bệ hạ thứ tội. "

" ....... "

" Bệ hạ, bệ hạ, trả lời thần thiếp đi bệ hạ, bệ hạ đừng làm thần thiếp sợ! "

" Lee ái phi, ái phi làm lỡ giấc ngủ của trẫm, trẫm phạt ái phi 1 năm bổng lộc, bãi giá! " - Kim Jungwoo là ai? Cậu đây nhập vai cũng chẳng vừa, xéo xắt đanh đá lắm.

" Ôi bệ hạ, ngài bị trọng thương sao, thần là thái y học việc 2 tháng, tuy tay nghề non trẻ nhưng đúng là non trẻ thật, thần tình nguyện khám qua loa cho bệ hạ. " - Lee Haechan, học sinh lớp 2 CT 27, từ cửa sau xông vào, nhập hội nhanh như cách dì ghẻ trộn gạo nếp với gạo tẻ.

Bí danh của Lee Haechan - Quỷ Vương. Không phải lí do đặc biệt nào cả, vì hắn nghịch như quỷ, luôn cầm đầu lũ quỷ con 2 CT 27 quậy đục nước, từ trong ra ngoài cái trường NCT này, không đâu là thiếu dấu chân của hắn vì thế mà được mọi người hài hước phong danh.

Chẳng phải quá khi nói 3 ông tướng này họp với nhau thành một cái chợ. Ồn ào không tả được, bao nhiêu con mắt hướng về 3 người họ, với mức ngại ngùng 0% : " Thái giám Lee, mang kẻ nghịch tặc bán nước này ra ngoài, ban chết! " - Kim Jungwoo cậu không ngại thay đổi địa vị bạn bè đâu.

???

" Ông đây không làm thái giám, có phạm trọng tội cũng không làm thái giám!!! "

" Kể từ đó, quý phi Mark Lee được ban thưởng làm thái giám vô thời hạn, cái kết cho kẻ phản diện. Xin quý vị và các bạn cho 1 tràng pháo tay. Vui lòng donate để được xem tiếp những vở kịch với giá trị nhân văn cao đẹp. " - Lee Haechan còn mặt dày tới nỗi vờ đi quanh lớp ngửa tay xin tiền quyên góp, đến đây mới thực sự ngại ê cả mặt.

" Tớ xem mà tớ nhục dùm cậu đấy Lee Haechan. Được tớ nhục dùm rồi bảo sao cậu hưng phấn hồ hởi thế. " - Johnny Suh, bạn cùng lớp Lee Haechan sang nhập cuộc.

Lớp 1 CT 27 và 2 CT 27 chơi thân với nhau, cũng không hẳn là 2 lớp đặc biệt thân, mà do có những cậu chàng thế này, vui vẻ +1, thân thiết +1, đoàn kết +1. Nhưng khi có cuộc tranh đấu ở trường, ví dụ như đại hội thể thao, hoạt động ngoài trời, ... đoàn kết -100. Mạnh lớp nào lớp đấy sống.

" Rồi Jungwoo Kim, tôi hỏi đồng chí bị làm sao? Đề nghị đồng chí thành thật khai báo. " - Mark Lee lên tiếng, phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng được vị Johnny Suh kia ban tặng.

" Stop. Cut. Ngưng diễn, nhức óc lắm rồi, thật ra tớ bị một căn bệnh, người xưa gọi là bệnh nan y, thời hiện đại người ta gọi là đẹp trai quý phái. " - Kim Jungwoo mặt buồn rười rượi như thể trượt con số cuối cùng trong vé sổ số, đáp lời bạn mình.

" .... "

" .... "

" .... "

" Đùa tí gì căng. "

" Bị cảm mạo thông thường thôi, vài ngày là ổn. " - Cậu cũng chẳng dại giữa một tập thể mà nói rằng mình sắp phân hóa, đẹp chứ không có điên.

-------------------

nobody :
tôi : cheap moment với idol bằng mbti

mbti của tui giống Kim Cún á mọi người, kkkkkkkkkkkkkkkkkkkkk


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net