8. Ngắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã tròn 2 tháng kể từ ngày mà Yang Jungwon nhận lời dạy vẽ "miễn phí" cho Park Jongseong. Bây giờ hai người chính thức là bạn bè thân thiết, thân đến độ dính nhau như sam, Park Jongseong làm việc trong phòng thì sẽ có 1 Yang Jungwon ngồi cạnh vẽ vẽ viết viết. Mà có điều là từ khi hai người bắt đầu thân với nhau thì tốc độ làm việc của Jongseong được cải thiện 1 cách đáng kinh ngạc, chủ yếu là để có thể dành thời gian cho việc vẽ tranh cùng Jungwon nhiều hơn.

Cuối cùng cũng đã đến mùa thu hoạch, người người nhà nhà đều vui mừng xoắn tay áo lên làm việc. Năm nay là một năm bội thu, chỉ cần đi vài bước là ta đã có thể thấy được những thửa ruộng vàng ươm màu lúa. Cả năm làm việc tấp nập mệt mỏi nhưng chỉ cần đến giai đoạn gặt hái thì đã cảm thấy nhẹ nhõm phần nào. Jongseong thân là một quốc vương, khi thấy vụ mùa bội thu thì cũng phải làm gì đó để khuyến khích nhân dân tiếp tục tích cực hoạt động sản xuất nông nghiệp. Anh đã rất "hao tâm tổn sức" vì vấn đề này nhưng vẫn chưa nghĩ ra được 1 sáng kiến nào hợp lý nên anh quyết định nhờ bạn thân của mình, Yang Jungwon ra tay trợ giúp. Sở dĩ anh nhờ Jungwon là vì Jungwon dạo gần đây giúp đỡ anh rất nhiều trong công việc, đó cũng là nguyên nhân tại sao tốc độ xử lý công vụ tăng nhanh chóng. Nói chung là chuyện gì khó, đã có Yang Jungwon lo!

"Em nghĩ sao nếu ta mở hội ăn mừng bội thu?"
"Ý kiến hay đó ạ."
"Nhưng mà ta thấy nếu chỉ ăn uống không thì có chút tẻ nhạt."
"Hmm...hay là ta làm triển lãm tranh đi miễn phí đi, trang trí khắp nơi, làm thêm hội chợ trong khu vực thành nữa"
"Nghe cũng vui ấy nhưng mà nếu là triển lãm sẽ cần rất nhiều tranh."
"Ngài cứ yên tâm ,Yang Jungwon, bạn thân ngài sẽ tài trợ tranh trang trí, nếu ngài thích thì vẽ chung luôn." Jungwon đặt tay lên ngực, tự hào nói. Sau khi thấy Jungwon làm vậy, Jongseong lấy tay véo má cậu vì cậu trông rất dễ thương. Thật ra có một bí mật cần được bật mí là dạo gần đây Jongseong véo má Jungwon rất nhiều vì anh thấy cậu làm gì cũng rất đáng yêu, ban đầu Jungwon phản ứng khá kịch liệt nhưng lúc sau cũng đành bất lực để anh muốn làm gì thì làm.
"Được thôi."

Và thế là hai người bắt tay vào việc chuẩn bị lễ hội. Thông báo được treo lên, người dân ai ai cũng phấn khích làm cho không khí trở nên náo nhiệt. Các gian hàng được dựng lên với rất nhiều món ăn độc đáo làm từ thành phẩm thu hoạch, ruy băng, đèn màu được treo khắp mọi nơi trông rất rực rỡ, âm nhạc cũng được chuẩn bị bởi ban nhạc hoàng gia. Nếu vẽ trực tiếp trên tường thì rất tốn thời gian và không thể biến nó về trạng thái ban đầu nên trang trí bằng nhiều bức tranh khác nhau quả thật là 1 ý tưởng tuyệt vời. Ngoài ra, sau khi kết thúc lễ hội, ta có thể mang những bức tranh đó tặng, bán hoặc treo trang trí trong cung điện. Hai người đã cùng nhau vẽ nên những bức tranh thật đẹp, mỗi bức tranh được vẽ với nhiều chủ đề và phương pháp khác nhau nhưng trông tổng thể rất hài hòa. 1 tuần hì hục đã trôi qua, cuối cùng đã đến lễ hội. Jungwon hào hứng lắm vì cậu đã dốc hết sức mình cho lễ hội. Chỉ cần nghĩ đến việc được ăn nhiều món ngon, xem biểu diễn âm nhạc, ngắm nhìn lại những bức tranh mình đã vẽ trong sự tự hào thì Jungwon đã cảm thấy vui rồi. Cậu đã tự hứa với lòng mình rằng sẽ cùng Jongseong ăn thật no, chơi thật vui để tận hưởng không khí lễ hội vì bây giờ cậu không còn 1 mình nữa, Park Jongseong sẽ là người đồng hành tiếp theo của Yang Jungwon.

Ding...dong... Cổng thành đã mở, lễ hội chính thức bắt đầu!
Cảm giác bây giờ là thời điểm vui vẻ nhất năm, mọi người tụ tập nói chuyện rôm rả, gia đình dẫn nhau đi hội chợ, xem tranh, những cặp đôi thì hẹn hò.

"Đi thôi đi thôi, tôi muốn ăn thử đồ ăn ở hội chợ." Jungwon hào hứng đến nỗi muốn nhảy cẫng lên.
"Ừm chúng ta đi thôi."

Hai người sánh vai nhau đi đến từng gian hàng hội chợ. Nào là ăn bắp nướng, bắp luộc, bắp xào... Nhưng mà đó là ý muốn của Park Jongseong vì anh ta quá ghiền bắp, ghiền đến nỗi tranh anh vẽ có nguyên 1 chủ đề về bắp như: nàng bắp bên hoa huệ, em bé bắp, bắp lực sĩ, bắp cận vệ, gia đình bắp, cừu mặc đồ bắp, gấu bông bắp... Jungwon ban đầu chỉ nghỉ đơn giản rằng anh thích ăn bắp nhưng càng ở cạnh người này lâu mới biết anh chính là nghiện bắp nặng. Đó là lý do tại sao vương quốc của anh trồng rất nhiều bắp. Sau khi đi một vòng hội chợ, Jungwon cảm thấy hơi hơi sợ bắp rồi, cậu nói với anh rằng cậu muốn uống gì đó để lấy sức ăn tiếp, nào ngờ anh mua cho cậu 1 chai sữa bắp. Sau hôm nay Jungwon hứa sẽ không ăn bắp trong vòng 1 năm vì đã quá ám ảnh.

"Không ấy mình ăn cái khác được không? Ăn bắp nhiều quá tui sợ mình sẽ biến thành trái bắp mất."

"Được thôi, em muốn ăn bánh gạo hay cơm cuộn gì không? Có cả curry nè."
"Curryyyy, đi ăn curry đi."

Ăn chơi dạo phố xong thì cũng đã chiều tối. Và tối cũng là lúc bắt đầu diễu hành, âm nhạc. Những bóng đèn màu được bật lên khắp nơi. Người dân bắt đầu tập trung về khu vực diễu hành và biểu diễn âm nhạc để cổ vũ, hát hò, Jungwon và Jongseong cũng thế.

Tiếp đến, họ cùng nhau đi ngắm nghía lại những bức tranh mà mình đã vẽ. Đến đây, Jungwon bắt đầu để ý một điều là xung quanh cậu và anh toàn những cặp đôi đang yêu hẹn hò. Họ tay trong tay, cùng nhau cười đùa trò chuyện làm cho Jungwon cảm thấy hơi ngại ngùng. Cậu và anh dừng lại tại một bức do anh và cậu cùng vẽ. Trong bức tranh là 1 cặp đôi nam nam đang ôm chặt lấy nhau, cảm tưởng như không có gì có thể chia cắt được hai người họ, xung quanh họ là biết bao nhiêu những dòng chữ về luật lệ chia cắt họ nhưng họ vẫn cười rất tươi. Jungwon và Jongseong cùng nhau đứng ngắm tranh một hồi lâu, không ai nói với ai lời nào.

"Lúc trước sở thích hàng đầu của ta là ngắm tranh đấy, mà có lẽ bây giờ nó bị đẩy xuống vị trí thứ hai rồi. Em biết tại sao không?"
"Sao vậy ạ?"
"Vì bây giờ ta thích ngắm em hơn."
Jungwon lại đỏ mặt nữa rồi.

"Hôm nay rất vui, cảm ơn ngài."
"Ta cũng phải cảm ơn em vì đã đi cùng ta.

___
Dear độc giả,
Cảm ơn mọi người đã đọc nha:3,
Love,
Mary.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net