Chap 37 Cảm xúc khó hiểu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong dấu " " là suy nghĩ của nhân vật.

---------------------------------------------------

Trong nhà vệ sinh, Jungyeon tựu nhìn lại bản thân cảm thấy không hiểu được chính mình. Mái tóc ngắn được buộc gọn ở đằng sau, Jungyeon mở nước, hứng nước ở vòi vào lòng bàn tay rồi đưa lên hất mạnh vào khuôn mặt mình, với một cảm xúc tức giận. Jungyeon nhìn chính khuôn mặt mình trong gương rồi bàn tay co thành nắm đấm đập mạnh xuống bệ đá.

"Tại sao mày lại tức giận, mày đâu có là gì của cô ấy, mới chỉ gặp nhau có vài ngày thôi mà. Người yêu của mày là Tzuyu tại sao mày lại rung động trước người khác, mày thật tồi tệ" Jungyeon khó hiểu nghĩ và tự trách móc bản thân mình.

Một lúc sau Jungyeon mới trở về bàn, với khuôn mặt không thoải mái cho lắm. Tzuyu nãy giờ để ý biểu hiện của Jungyeon biết Jungyeon đang không vui nhưng cũng không tiện nói ra. Thỉnh thoảng Mina cũng nhìn Jungyeon nhưng mỗi lần như vậy lại bắt gặp ánh mắt của Jungyeon đang nhìn mình thì lại quay đi, Mina không muốn gây hiểu lầm cho Tzuyu.

Sau khi ăn xong mọi người đều chào tạm biệt nhau rồi ra về, Jungyeon cùng Tzuyu thì bắt taxi còn Chaeyoung chở Mina về bằng xe của Mina. Về đến nhà, Jungyeon lấy chìa khóa trong túi ra mở cửa, Tzuyu khoác tay Jungyeon khuôn mặt vui vẻ nói: 

_Vui thật đó, cô bạn của Mina thật vui tính.

Jungyeon quay sang cười nhẹ một cái rồi đi vào nhà.

_Chị cũng vui vì em thích bữa tối này - Jungyeon ngồi xuống ghế nói.

_Đương nhiên rồi, nếu hai người đó mà thành một đôi thì cũng rất hợp đúng không? - Tzuyu đang rót nước nói.

_Họ là bạn thân thôi mà, nhỡ đâu một trong hai người đó thích con trai thì sao, chúng ta đâu thể gán ghép bừa bãi được. - Jungyeon cười nhẹ nói.

_Có thể chị nói đúng nhưng em có thể thấy ánh mắt của Chaeyoung khi nhìn Mina, rất giống khi chị nhìn em - Tzuyu vui vẻ nói.

Jungyeon nở nụ cười đưa bàn tay nắm lấy tay Tzuyu. Lát sau, Tzuyu cùng Jungyeon lên giường đi ngủ, Tzuyu vui vẻ ôm eo, gối lên tay Jungyeon ngủ ngon lành, còn Jungyeon thì không ngủ được, một tay duỗi thẳng cho Tzuyu gối một tay nắm lấy bàn tay của Tzuyu. Ánh mắt thì hướng lên trần nhà , nhăn mặt suy nghĩ, lúc thì tự trách bản thân lúc thì cảm thấy có lỗi, những cảm xúc không xác định hiện lên trong đầu. Jungyeon có cảm giác cô rất gần gũi với Mina, kiểu như đã quen Mina từ rất lâu rồi. Suy nghĩ một hồi thì Jungyeon cũng chìm vào giấc ngủ, rồi giấc mơ quái gở mấy ngày gần đây lại đến, một cô gái với chiếc váy màu hồng nhạt xuất hiện với mái tóc dài cứ đi mãi, trong mơ Jungyeon thật sự rất cố gắng để chạm vào người con gái kia nhưng không hiểu sao càng tới gần thì cô gái kia lại tiến ra xa hơn, Jungyeon cất tiếng gọi nhưng người đó không trả lời. 

Còn về phía Mina cũng không vui vẻ gì, mỗi lần bắt gặp ánh mắt của Jungyeon lại hiện lên cảm giác đau đớn, nhìn những hành động thân mật của Tzuyu đối với Jungyeon lại cảm thấy buồn.

---------------------------------------

Một vài hôm sau tại công viên gần nhà.

Vì Chaeyoung nói ở nhà một mình rất chán nên Mina đã đưa cô cùng Ray ra công viên chơi. Đến công viên, vì mấy hôm trước sau buổi chơi bắn súng nước đã có mấy đứa trẻ quen Mina, chúng đến và lôi Mina ra chơi cùng cho bằng được, Mina không thể từ chối nên đã ra chơi cùng. Từ xa Jungyeon cũng nắm tay Tzuyu đi đến, vừa đến Jungyeon đã bắt gặp Mina đang chơi cùng với lũ trẻ hôm trước, cô ngây ngốc cười một chút vì nhớ lại phút giây vui vẻ khi ở đây.

Đang đi lại gần thì Jungyeon thấy từ xa một cậu thanh niên đeo giày trượt patin đang lao nhanh đến chỗ Mina, vì cậu ta đang mải nói chuyện đùa cợt với đám bạn đằng sau nên không để ý có người ở phía trước. Chỉ trong tíc tắc, Jungyeon đã buông tay đang nắm chặt tay của Tzuyu ra rồi chạy thật nhanh lao về phía Mina, kéo Mina rồi ôm vào người. Nhờ vậy mà cậu thanh niên kia đã không đâm vào Mina nhưng vì một tiếng hét của Jungyeon mà cậu ta giật mình không phanh kịp mà ngã ra đất.

Trong giây phút mà Jungyeon buông tay của Tzuyu ra, Tzuyu đã xác định được sự lo lắng của mình gần đây là đúng. Sau buổi ăn tối hôm trước, Jungyeon như biến thành một con người khác, dù vẫn đối xử với cô rất tốt nhưng nhiều lúc Jungyeon hay ngồi lặng im mà nhăn mặt rồi nghĩ linh tinh, hỏi thì Jungyeon không trả lời, rồi nhiều lần né tránh ánh mắt của Tzuyu. Tzuyu có cảm giác mình không còn gần gũi với Jungyeon như trước. Hôm nay trong khoảnh khắc ngắn ngủi Jungyeon đã buông tay cô ra rồi chạy đi ôm lấy một người con gái khác làm Tzuyu thật sự rất đau khổ, xuất hiện một cảm giác nhói đau trong tim.

Mina khi nghe được tiếng hét của Jungyeon thì quay lại chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã được Jungyeon ôm chặt vào người, Mina như bất động chỉ biết lặng thinh trong vòng tay của Jungyeon. Sau một hồi định hình Mina vội đẩy Jungyeon ra, nhìn sang bên cạnh thì thấy Tzuyu, cô vội biết điều này thật sai trái và cảm thấy có lỗi vô cùng với Tzuyu. Jungyeon sau khi biết mình đã bảo vệ được Mina thì tức giận nhìn sang phía cậu nam kia mà mắng, Mina và Tzuyu phải ngăn cản thì Jungyeon mới thôi.

Tzuyu nhìn Jungyeon bằng đôi mắt đỏ hoe với ánh mắt đầy trách móc, không nói một lời nào vội vàng quay mặt đi về, Jungyeon lúc này biết mình đã làm điều không nên trước mặt Tzuyu thì rất nhanh đuổi theo, muốn giải thích mọi thứ và xin lỗi Tzuyu. Chaeyoung nãy giờ cũng chứng kiến hết mọi việc, thực ra lúc cậu nam kia gần va phải Mina thì Chaeyoung cũng đã định chạy ra nhưng Jungyeon lại nhanh hơn một bước, cảm giác của Chaeyoung lúc này không khác gì Tzuyu.

Tzuyu sau khi về nhà thì rất nhanh đi lên phòng, nhưng Jungyeon cũng kịp đi theo sau, cố nắm lấy tay của Tzuyu ngăn lại.

_Tzuyu đợi đã.

Tzuyu bị Jungyeon kéo lại, hai hàng nước mắt đều chảy ra.

_Tzuyu chị xin lỗi, lúc đó chị vội quá, chị chỉ muốn kéo cô ấy ra thôi. - Jungyeon vội vàng giải thích nhưng biết được là nó không có tác dụng.

_Em biết chị muốn cứu cô ấy... em biết...em mệt rồi, em muốn vào phòng - Tzuyu đau lòng cự tuyệt bàn tay của Jungyeon mà đi vào phòng.

Tzuyu trở vào phòng đóng mạnh cửa lại, hai chân run rẩy không khống chế được thân thể, phải dựa vào cánh cửa rồi từ từ ngồi xuống, cô không cầm được nước mắt mà òa lên khóc. Bên ngoài, Jungyeon thật sự rất tức giận với bản thân, thu tay vào thành nắm đấm, đấm mạnh lên tường.

------------End chap 37---------------

Haizzz khó giải quyết rồi :((

--------------------------------------------

"Chỉ sợ khi cậu nhận ra tình cảm của mình, thì tớ đã không còn đợi cậu nữa rồi"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net