Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Seoyoung nhìn cảnh tượng trước mắt mà vẫn không nói gì.

Cô ta chậm rãi ăn, mắt vẫn nhìn Chaeyoung chằm chằm.

Xem ra sau này mình phải thay đổi sách lược. E rằng chuyện tẩy não Park Chaeyoung để chị ta rời xa Jimin, rồi sau đó tìm mọi cách để ly hôn sẽ không thể nào thực hiện được.

"Ba, uống nhiều canh mới tốt cho sức khỏe." Chaeyoung đích thân múc canh cho Park Hyun Sik rồi đưa tới trước mặt ông.

Park Hyun Sik thấy Chaeyoung thật sự thay đổi rất nhiều thì trong lòng vô cùng dễ chịu.

Bây giờ đứa nhỏ này có chính kiến như vậy, chẳng lẽ việc con bé muốn mua lại hai công ty của Lee Jihyun là thật sự đã có tính toán?

Bữa cơm này mọi người đều mang tâm sự riêng. Sau khi ăn xong, Chaeyoung đang định gọi điện thoại về Ngự Viên thì Park Hyun Sik đã gọi cô vào phòng sách.

"Nói đi, chuyện hai công ty kia là thế nào? Con là con gái của Park Hyun Sik ba, nếu con lấy chuyện này ra làm trò đùa thì ba sẽ rất mất mặt!"

Vào xế chiều, trước khi về nhà họ Chae, Chaeyoung đã cố ý đi in hai phần tài liệu.

Cô lấy tài liệu từ trong túi xách ra đặt lên bàn: "Ba, ba không thể nào dự đoán được ngành bất động sản hay mạng lưới khoa học kỹ thuật trong nước mười năm sau sẽ phát triển đến mức nào đâu. Chỉ nói riêng bất động sản thì giá nhà và giá đất trong nước từ ba năm trở lại đây đã bắt đầu tăng dần lên. Hơn nữa khuynh hướng tăng trưởng sẽ không dừng lại ở đó."

"Chẳng phải hiện tại có rất nhiều bất động sản đang bị giảm vài phần trăm sao? Nhiều chuyên gia đã dự đoán rằng ngành bất động sản sẽ nhanh chóng trở thành bọt biển! Bỏ vào bao nhiêu thì bồi thường bấy nhiêu!"

"Ba đừng tin những lời lung tung của mấy người được gọi là chuyên gia ấy. Ba hãy xem trước những số liệu mà con đưa ba, xem xong thì cho con câu trả lời cũng không muộn."

Park Hyun Sik nhìn xấp văn kiện nọ, sau đó lại nhìn cô: "Quả nhiên con đã có chuẩn bị."

"Lần đầu tiên con gái ba chinh chiến thương trường mà, nhất định phải chuẩn bị kế hoạch vẹn toàn. Con nhất định phải làm việc này, hơn nữa còn phải làm thật chắc chắn. Con cam đoan sẽ không làm ba mất mặt!"

Park Hyun Sik xem tư liệu một lát rồi mới vui cười hớn hở nói: "Tốt, có sự quyết đoán của ba năm xưa. Nhưng sao con khẳng định nền kinh tế mười năm sau sẽ đi theo dự định và kế hoạch của con? Ngộ nhỡ tính sai, con có nghĩ đến hậu quả sau này không..."

Chaeyoung cụp mắt cười nhạt.

Mọi thay đổi trên thế giới và cơ hội thương mại trong mười năm tới đều nằm trong đầu cô. Trước mắt, thừa dịp tài chính vẫn ổn định và các mối quan hệ giao thiệp đều không tệ lắm, chuyện đầu tiên cô nên làm là phải nắm vững cơ hội kinh doanh bất động sản mà chỉ kiếm lời không lỗ trong mười năm tới.

Vốn dĩ cô vẫn chưa tìm được cơ hội nào để bắt đầu. Ngày đó gặp Lee Jihyun, tự nhiên cô tình cờ nghĩ đến hai công ty sắp bán trao tay kia.

Vừa có thể khiến anh ta đau mà không dám rên, vừa có thể đạt được lợi ích mình mong muốn, đây cũng xem như một mũi tên trúng hai con nhạn.

Cô có thể đứng ở đây, tất nhiên sẽ có cách thuyết phục ba.

***

Hai tiếng sau.

Ra khỏi phòng sách, Chaeyoung thoáng nhìn qua đồng hồ: "Ba, đã không còn sớm nữa, con về trước đây."

Park Hyun Sik đã xem qua tài liệu mà cô đưa cho ông, cũng nghe cô tóm tắt đâu vào đấy. Sau đó tuy ông không tỏ thái độ gì chính thức, nhưng cũng không bác bỏ quyết định này của cô nữa.

Có thể thấy rằng, lòng ông đã dao động.

"Đừng về, đêm nay ở lại nhà đi." Park Hyun Sik nói từ trong phòng sách: "Hai ngày trước con mới vừa bị cảm, ban đêm gió lạnh, ba sẽ bảo Jimin ngày mai tới đón con."

Nói xong, ông liền bấm máy gọi điện cho Jimin.

Chaeyoung định nói gì đó nhưng lại thôi, ba cô cũng đã lên tiếng rồi. Nếu không để cho Jimin tới đón cô, đoán chừng ông sẽ suy nghĩ nhiều, nghi ngờ những lời dự định sống hạnh phúc của cô là cố ý lừa ông.

Mấy phút sau, Park Hyun Sik đi ra: "Ba đã nói với Jimin rồi, đêm nay để con ở lại nhà họ Chae, sáng sớm ngày mai nó sẽ đến đón con."

"Sáng sớm sẽ đến sao?"

"Đừng tưởng ba không biết con đang nghĩ gì, con sợ trễ nải công việc của nó đúng không? Con bé này, tình cảm với Jimin vừa khá hơn chút là đã lo cho người ngoài rồi!"

Khóe miệng Chaeyoung giật một cái, tâm tư hiện giờ của cô lộ ra rõ ràng vậy sao?

"Con chẳng biết ngày tháng gì hết hả? Ngày mai là cuối tuần! Ba thấy lòng con đã sớm bay về Ngự Viên rồi. Rốt cuộc Jimin đã làm gì mà lại có thể khiến con bỗng nhiên cam tâm tình nguyện thế này?"

Gương mặt Chaeyoung như bị bỏng: "Ba à..."

Thấy cô xấu hổ, tảng đá lớn trong lòng Park Hyun Sik xem như đã rơi xuống. Lần này quả nhiên là cô thật lòng.

Xem như ông cũng được an ủi.

Nếu cô cố tình gây sự khiến đứa con rể mà ông vừa ý nhất chạy mất dép, nếu thật sự phải ly hôn, vậy sau này chẳng biết gia đình cô gái nào sẽ được hưởng lợi, nghĩ thôi ông đã đau lòng!

"Về hai công ty của Lee Jihyun, ba sẽ cho con cơ hội thử nghiệm lần này, nhưng ba có một điều kiện."

"Điều kiện gì ạ?"

"Trong vòng nửa năm, nếu con không mang cả vốn lẫn lời từ khoản đầu tư này về thì ngoan ngoãn tiếp tục đi học quản trị kinh doanh cho ba!"

Ý của ông là, nếu Chaeyoug không thể dựa vào năng lực của mình để kiếm về số tiền kia thì chỉ có thể ngoan ngoãn trông coi công ty của gia đình. Ông cũng sẽ không cho cô cơ hội lập nghiệp một mình gì đó.

Bản tính của Park Hyun Sik vẫn luôn cố chấp, lần này có thể nới lỏng tay thật sự không phải dễ dàng.

Chaeyoung trầm ngâm một lát rồi gật đầu: "Được ạ."

***

Đêm đến, Chaeyoung không tài nào ngủ được, nằm lăn qua lộn lại trên giường trong phòng.

Nửa năm, ba mươi triệu, phải kiếm về cả vốn lẫn lãi, thật ra chẳng phải là chuyện dễ dàng.

Ngày này mười năm trước, ngành bất động sản trong nước vốn có một khoảng thời gian đình trệ, thậm chí còn sụt giảm. Mặc dù không giảm nhiều, sau vài năm lại tăng liên tục, nhưng bây giờ đúng là lúc cô bị kẹt ở thời điểm tỷ lệ giao dịch rất thấp.

Cho nên kỳ hạn nửa năm với cô mà nói là một thử thách rất lớn.

Thật sự không ngủ được, Chaeyoung quay sang nhìn đồng hồ.

Đã hơn chín giờ tối rồi, bây giờ Jimin đang ở Ngự Viên hay là ở công ty nhỉ?

Sau khi sống lại, chưa đêm nào cô rời xa anh...

Chaeyoung lại lăn qua lộn lại một lúc, cuối cùng cứ nằm lì trên giường, cầm điện thoại di động định gọi cho anh.

Nhưng ngón tay cô dừng lại trên màn hình. Tập đoàn Park thị hợp tác rất nhiều với nước ngoài, buổi tối anh thường xuyên họp video cùng các đối tác xuyên quốc gia. Gọi điện thế này, lỡ như gặp đúng lúc anh đang bận thì có phải không tốt lắm không?

Ngẫm nghĩ chốc lát, Chaeyoung nghĩ cứ gửi tin nhắn là được rồi. Nhưng hình như Jimin rất ít khi đọc tin nhắn.

Chậc, mặc kệ anh có đọc hay không, dù sao cô cũng không ngủ được. Gửi tin nhắn cũng xem như là cách giải quyết nỗi nhớ nhung thì cũng tốt mà.

Tay cô gõ trên màn hình hồi lâu: "Chồng yêu dấu, em rất nhớ anh, rất nhớ anh, rất nhớ anh, thật sự rất rất rất nhớ anh..."

Cô suy nghĩ nửa ngày mới đánh được mấy chữ "chồng yêu dấu" kia. Cô vừa gõ chữ trên màn hình vừa đỏ mặt mỉm cười.

Sau khi gửi đi, Chaeyoung không nén được vui mừng, xoay người nằm ngửa trên giường, sau đó xem lại tin nhắn vừa gửi rồi phì cười.

Ai nói chỉ có Jimin mới có thể càn rỡ trêu chọc cô chứ, rõ ràng cô cũng có thể trêu anh...

Gửi tin nhắn đi mấy phút, cô bèn đứng dậy chuẩn bị đi tắm.

Bất thình lình, điện thoại đặt trên giường vang lên tiếng chuông êm tai. Cô ngoái lại nhìn, tim lập tức rung động vì hết hồn!

Ấy thế mà Jimin lại gọi điện tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net