C33-34-35-36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cũng lúc ấy, trong khu biệt thự ấy, nó đang ngồi trong một khu vườn cũng trồng toàn hoa lan hồng. Nó ngồi trên một chiếc xích đu nhỏ cũng hồng nốt. Nó rất thích ngắm trăng. Ngồi ngắm trăng như thế này nó cảm thấy tâm hồn mình rất yên bình. Nó không biết từ bao giờ nhưng nó đã có thói quen này.
   Sau lưng biệt thự của nó có một cánh đồng đầy hoa lan màu hồng. Ông nó kể, năm tám tuổi nó bị mất trí nhớ. Ông nó bảo nó bị ngã ngay trên cánh đồng ấy. Nên bây giờ ông không cho nó ra cánh đồng ấy chơi nữa. Nó rất tò mò về nơi ấy. Nó có cảm giác nơi ấy rất quen thuộc đối với nó. Nó luôn có cảm giác đã quên mất đi một điều gì đó rất quan trọng...............
Một vầng trăng tỏ, treo trên đỉnh trời. Bay về đâu thế đàn cò trắng ơi?
 Bà ơi chú Cuôi có nhớ nhà không?
 Sao như cháu thấy, sao như chấu thấy, chú đang xuống trần.....

 Nghìn năm rồi nhỉ, bên gốc cây đa.
 Cuội ơi em hỏi, trăng non hay già?
 Nghìn năm rồi nhỉ, bên gốc cây đa.
 Cuội ơi em hỏi, trăng non hay già?

                                              (Vầng trăng cổ tích)
  Ngay từ nhỏ, nó đã thích bài hát này. Nó có cảm giác nó đã nghe một người nào đó hát bài hát này cho nó nghe, một giọng hát rất hay. Giọng hát này, bài hát này đã đưa nó vào giấc ngủ rất nhiều lần nhưng nó lại không nhớ rõ người đó là ai. Nhưng mỗi lần hát bài hát này, trái tim nó lại đau. Từ đôi mắt đen láy và to tròn ấy, hai hàng dước mắt lăn dài.......
   Một lát sau, nó cũng đã nằm gục trên chiếc xích đu. Hai hàng mi cong vút từ từ khép lại...........
-----------------------

Chap này sẽ viết theo ngôi kể của Windy
Cách đây tám năm, nhà tôi cũng là một trong tám ngôi nhà biệt thự sang trong trên đồi này. Trong khu biệt thự này là tám ngôi biệt thự của sáu tập đoàn lớn nhất đất nước về mọi mặt. Tụi trẻ con - những công tử tiểu thư của những tập đoàn ấy là chị San, tôi, Jin, anh Gin, anh Cin và năm cô nàng khác. Tôi không quan tâm đến con gái nên không biết năm cô nàng ấy. Sau lưng khu biệt thự này là một cánh đồng đầy hoa lan tuyệt đẹp. Bởi vì thằng Jin, chị San và mấy công tử tiểu thư kia không thích ra đây nên nơi đây được xem như lãnh địa của riêng tôi. Ngoài giờ học, tôi thường hay ra đây chơi. Nhưng tôi chưa bao giờ ra đây vào ban đêm.

Hôm ấy, bố mẹ tôi đi làm về khuya. Ở nhà chơi với chị San chán kinh khủng, thằng Yin đi Đà Lạt, thằng Ken đi Nha Trang nghỉ mát với cả nhà rồi. Ngay cả thằng Jin cũng đi chơi với con nhỏ nào đó. Buồn quá, không biết làm gì nên tôi ra đồng chơi. Đây là lần đầu tiên tôi ra đây vào ban đêm......

Tôi cứ ngỡ nơi này là căn cứ địa của nhưng............ Một cô bé rất xinh xắn đang ôm một con thỏ bông rất lớn ngồi trên chiếc xích đu nhỏ. Chiếc xích đu đong đưa nhè nhẹ. Gió thổi làm mái tóc của cô bé phấp phơ trông gió. Trông cô bé giống như một thiên thần vậy.
Tôi đứng sau gốc phượng to mà nhìn cô bé, tôi không dám đến gần. Có lẽ bởi vì tôi đã bị ĐƠ mất rồi. Đây là lần đầu tiên tôi bị con gái cuốn hút đến như vậy......

Sau 5ph, tôi mới có cam đảm đến chỗ thiên thần
- Chào em! - tôi mỉm cười (tôi cứ nghĩ cô bé nhỏ tuổi hơn tôi)
- Ơ......... Chào anh ạ! - cô bé ngây người ra một lúc rồi mới mỉm cười
- Em là ai? - tôi ngồi xuống cạnh cô bé - Sao anh chưa thấy em bao giờ?
- Em hỏi anh mới đúng ấy! - cô bé hỏi lại tôi - Em là Nguyễn Trí Nghiên, cháu nội của tập đoàn Đại Phong. Vậy anh là ai???
- Anh là Hoàng Văn Minh Tuấn, gọi anh là Sun nhé. Cháu trai tập đoàn Thành Công.
- tôi mỉm cười - Mà sao hôm nay em lại ở đây. Anh cứ tưởng........
- Hừ..... Em phải hỏi anh đấy. Tối nào em cũng ra đây mà. Khu vườn này do mẹ em trồng mà. - cô nàng hừ mũi
- Vậy à? Anh cũng thích ra đây lắm nhưng anh ra vào buồi sáng thôi. - tôi gãi đầu

- Vậy cũng nói. Ban ngày em đi học, học trên trường, học trà đạo, học nấu ăn, học cắm hoa, học đàn, học múa,..... Nên tối em mới ra đây chơi được. - cô bé nhìn tôi
- Haha! Em học lớp mấy mà sao học nhiều thế? - tôi nhìn cô bé - Nhìn em anh nghĩ em học lớp 1.
- Người đầu tiên nói em thế đấy! - cô bé bặm môi - Em học lớp 3.1 trường Pink Star.
- Hì hì. Vậy......... em bằng anh. Anh học 3.1 trường Blue Star. - tôi cười trừ.
- Vậy mà gọi người ta bằng em, xưng anh ngọt xớt à. - cô bé chu môi - Nhưng mà kệ đi, gọi vậy cũng được.
- Hihi. Vậy..... tụi mình là bạn nha! - tôi xòe tay ra
- Vâng ạ! - cô bé mỉm cười nắm lấy tay tôi
Tôi và cô bé ngồi cạnh nhau nhìn lên bầu trời đầy sao và ánh trăng vàng tròn vằng vặc. Cô bé mỉm cười

- Trăng đẹp thật. Em muốn làm chị Hằng!
- Em đẹp vậy...... Lớn lên nhất định em sẽ làm chị Hằng thôi mà! - tôi nhìn vào đôi mắt đen láy của cô bé
- Hứ, không cần anh khen! - cô bé đỏ mặt quay đi chỗ khác
- Haha! - tôi ôm bụng cười - Em thích làm mặt trăng...... Ngốc thật đấy!
- Kệ em chớ! - cô bé giận dỗi
- Thôi đừng giận. Anh nói em nghe........... - tôi lay tay cô bé
- Nói gì? - cô bé phồng môi
- Em thích là mặt trăng, vậy anh gọi em là Moon nha. Anh là Sun có nghĩa là mặt trời, em là Moon có nghĩa là mặt trăng........ - tôi chỉ tay lên cái bánh đa vàng ấy.
- Hay quá! - cô bé vỗ tay. - Thôi, anh đi chơi với em nha!
Cô bé kéo tay tôi chạy trên những khóm hoa. Bỗng nhiên tôi cảm thấy có một cảm giác rất lạ trong tim mình. Ngày ấy, tôi không biết cảm giác ấy là gì. Sau đấy, khi nghe chị San nói tôi mới biết đấy là YÊU............

Hắn giật mình tỉnh dây. 11h30 rồi hả? - hắn xoa đầu - ngủ quên hơn 2 tiếng đồng hồ rồi. Trong giấc mơ, anh lại được gặp em, Moon à!
Hắn bước ra xe. Chạy từ từ ra khỏi khu biệt thự. Hẵn bỗng thấy một chiếc trực thăng đang đáp xuống căp biệt thự màu hồng có vẻ mới nhất. Lúc còn nhỏ, căn biệt thự ấy là một căn biệt thự trống của tập đoàn Đại Phong. Chắc bây giờ có người sống rồi, không biết ai nhỉ? - hắn thầm hỏi.
Từ trong chiếc trực thăng, hai cô gái xinh xắn bước ra.
- Hình như là Lan Như và Ngọc Hân!!! - hắn tròn mắt nhưng lập tức xỏa bỏ ý nghĩ đấy - Mà không đâu, hai cô nàng ấy là nữ sinh học bổng mà, chắc là người giống người thôi.
Nói rồi hắn chạy xe phóng đi.
--------------
- Wen! - Kull lay nó - Dậy đi, cậu ngủ quên rồi kìa! Vào nhà mà ngủ...
- Huh??? Yun, Kull. Hai người về rồi hả? - nó nhìn hai con bạn
- Ừ, mọi chuyện tớ bàn giao cho chị San rồi. - Yun gật đầu - Vào nhà thôi.

......
- Tuần vừa rồi lớp có gì vui không? - Yun hỏi
- Không có, chỉ có cái này thôi! - nó ném một cái đĩa video cho hai con bạn
Trèo lên giường của nó, Kull bật máy tính lên và cho cái đĩa vào máy.
- WHAT????? - Kull ngỡ ngàng - Là lớp mình mà.....
- Lớp mình có camera. - nó gác tay lên trán - Xem đi!
Hai con bạn chăm chú xem
...........

- HAHAHAHA! - Hai con bạn cùng cười
- Cười gì? - nó hỏi
- Hotboy chụp ếch - Yun chỉ tay vào màn hình: hắn đang nằm chụp ếch giữa lớp
- Bình thường thôi. Ai bảo phách lối chi...... - nó hờ hững
- Tên này có vẻ chung thủy nè. Moon là ai vậy? - Kull chống cằm
- AI BIẾT! - nó gắt
Bỗng nhiên mặt nhỏ tối sầm lại
- Gì vậy Kull? - nó lo lắng
- Đau ở đâu à? - Yun sờ trán nhỏ
- Không sao đâu! - nhỏ xua tay - Thôi tớ về phòng....
Nói rồi nhỏ bỏ đi trong sự thắc mắc của hai con bạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jiyeon