C37-38-39-40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6h sáng tại biệt thự Hoa Lan.........
Rầm... cánh cửa phòng Kull vỡ tan tành dưới cú đạp của nó
- Gì vậy Wen??? - nhỏ giật mình
- Gì mà gì? - nó gầm gừ - Cậu xem thành quả chọn sân đáp trực thăng của cậu kìa!
- Hả? - nhỏ nhìn ra cửa sổ
Cảnh tượng trong vườn bây giờ trông giống như vừa trải qua một trận bão. Vườn hoa lan của nó đã bị dập chẹp bẹp dưới chiếc trực thăng
- Giờ muốn sao? - nó trừng mắt nhìn con bạn
- Á á, em xin lỗi.......... - Kull nói với giọng biết lỗi - Để lát nữa em nhờ người trồng lại hoa cho chị cho.............

- Phải đúng là hoa đó đấy nhở? - nó vẫn tiếp tục nhìn con bạn bằng những tia lửa điện - Nhưng mà cậu phải đích thân đi lựa hoa cho tớ. Ok???
- Dạ....- nhỏ nói giọng mếu xêch.
- Dậy ăn sáng. Hôm nay là Chủ nhật, chiều nay Ji về rồi đó. - nó bước ra khỏi phòng - Lên bệnh viện làm thủ tục xuất viện cho nhỏ.
....................
8h sáng
- Không phải hoa này. - nhỏ lướt mắt một lượt nhìn những bông hoa mới trồng trong vườn - Hoa của tớ cánh to hơn và có màu hồng phấn. Tìm lại đi Kull.
- Hả??? Là hoa này mà. - Kull nhăn mặt

- Không phải hoa ấy đâu. - quản gia Lâm bước đến - Thực sự hoa trong vườn con là do mẹ con đã lai nó từ nhiều loài hoa lan khác nhau. Bây giờ không có hạt giống của hoa này đâu.......
- Vậy hoa này còn trồng chỗ nào không? - Kull mừng húm vì thoát khỏi hình phạt của con bạn
- Ờ..... Lúc mới sinh Wendy, Thùy Trân (mẹ nó, đã giới thiệu ở chap 1) có trồng cả một cánh đồng đầy hoa này. Đó chính là cánh đồng hoa ở cuối khu biệt thự này. Năm 8 tuổi, vì chơi ở đấy nên Wendy bị ngã mất trí nhớ nên ông chủ đã cấm không cho Wendy ra đấy nữa, bảo người hái một ít hoa đem về trồng trong vườn thôi. Khi mấy con về nước, chính ông chủ đã cho người đem tất cả hoa trong vườn sang đây. - quản gia Lâm từ tốn giải thích
- Vậy có nghĩa là hoa này chỉ còn đúng hột mơi là ở cánh đồng hoa ấy phải không? - Yun gật gù
- Phải. - quản gia Lâm trả lời - Nhưng mà....
- Vậy thì ra ngoài ấy đem hoa về đây đi. - nó nói
- Nhưng..... ông chủ...... - quản gia Lâm ngập ngừng
- Con 16 tuổi rồi chứ có còn 8 tuổi nữa đâu mà té. - nó gắt - Sao ông cứ xem con là con nít vậy? - Nó nói rồi bước đi - ĐI!!!!!!
- Tùy con.... - quản gia Lâm lắc đầu

5h chiều tại biệt thự hoa lan
- Hazz! Ở trong bệnh viện ngột ngạt quá! - Ji bước vào nhà - Về nhà mới thấy sướng....
- Vậy cậu ở nhà đi, tụi tớ ra bar. - nó nói rồi bước ra cửa trong bộ váy đỏ ôm sát cơ thể.
- Cho đi với!!!!! - nhỏ nhảy cẫng lên
- KHÔNG! - nó, Yun và Kull cùng lắc đầu - Ở NHÀ ĐI! MỚI XUẤT VIỆN KHÔNG ĐƯỢC ĐI ĐÂU HẾT. RÕ CHƯA???

- Dạ rõ.................... - nhỏ bĩu môi bước lên phòng
....................
Vừa bước vào phòng, nhỏ đã thấy một chú cún con rất đáng yêu đang nàm trên giường của mình: là chú cún hôm đi shopping nhỏ đã thấy
- Chắc là Jin mua đây! - nhỏ thầm nghĩ - Yêu chồng quá à!
Nhỏ ôm chú cún và sang phòng Jin.

- Ủa, Jin đâu rồi??? - nhỏ nhìn khắp phòng - Chắc là ra The King (bar của tụi hắn) rồi chứ gì???? Ai cũng đi chơi, mình mình ở nhà. CHÁN QUÁ!!!!!!!
Nhỏ trèo lên giường Jin, để chú cún nằm bên cạnh rồi bật ti vi lên xem. Một lúc sau nhỏ đã ngủ quên mất.
.............
10h tối, Jin về nhà. Vừa bước lên phòng, Jin đã thấy nhỏ nằm trên giường mình ngủ.
- Ji thật là, ngủ mà cũng không tắt ti vi nữa. - Jin cười rồi trèo lên giường nằm bên cạnh nhỏ - Vợ yêu, ngủ mà cũng khiêu gợi người ta nữa. Mà vợ yêu gan thật mới ngủ bên phòng chồng đó. Coi chừng tối này chồng sẽ làm gì đó nhá!
Jin cười rồi bước vào phòng tắm

11h, tụi nó đi chơi mới về. Nó bước thẳng lên phòng, mở tung cánh cửa sổ cho gió thổi vào phòng. Bất chợt, nó hướng mắt về phía cánh đồng lan. Nó bất chợt nhớ đến lúc sáng. Không hiểu tại sao, sáng nay, khi nhìn thấy một bức tranh vẽ trên giấy A4, mặt trước có hình mặt trăng màu hồng đang lồng trong một cái mặt trời màu đỏ, mặt sau có hình một bông hoa lan hồng - hoa nó thích - ở giữa nhụy có một giòng chữ được viết bằng mực đỏ: SUN YÊU MOON và MOON YÊU SUN.Không hiểu sao khi nhìn bức tranh ấy nó lại đau. Nó thật sự không thể hiểu cảm giác ấy là gì. Ngày đầu tiên gặp hắn, nó cũng có cảm giác này mà bây giờ, khi ra đồng, nó cũng có cảm giác này: một cảm giác nhớ mong nhưng lại xem chút thù hận. Đầu nó đau, giống như nó sắp nhớ ra một điều gì đó, nhưng trái tim nó lại bỏng rát như không muốn nhớ ra điều ấy. Rốt cuộc, điều ấy là gì???
-------------------
- Oa, đẹp quá! - Kull thốt lên
- Đẹp thật! - Yun hưởng ứng
Trong khi hai con bạn đang trầm trồ khen nơi này thì nó chỉ ngồi trên xích đu, đưa mắt nhìn đến chõ cái dốc nơi nó bị tai nạn. Bỗng nhiên nó thấy một mảng giấy nhỏ được kẹp gữa hai khe hỏe của cái xích đu. Là một bức tranh được vẽ trên giấy A4. Nó nhíu mày......
- Cái gì đây?????

Bỗng nhiên nó thấy đầu nó rất đau, đau lắm, tim nó bỏng rát. Hai hàng nước mắt chảy dài trên gương mặt xinh xắn của nó...
- A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - nó ôm đầu hét lên - Không, tôi không biết. Tôi không nhớ gì hết.....
- Gì vậy???? Wen!!!!! Cậu có sao không????? - Kull chạy đến bên nó
- Bác Lâm, bác đưa Wen về biệt thự đi bác - Yun hốt hoảng
- Ờ.... Ừ.....

chap này có cảnh nóng, chống chỉ định cho trẻ dưới 14 tuổi......
6h15 tại phòng Jin
Ji từ từ mở mắt...... thì thấy nhỏ đang nằm gọn trong vòng tay của Jin. Nhỏ bật dậy, định kêu Jin dậy nhưng khi nhìn khuôn mặt lúc ngủ của cuả thằng bạn thì nhỏ lại không nỡ...... Nhỏ nằm úp lại, chống cằm nhìn Jin.
- Nhìn đủ chưa????? - Jin cười nhưng mắt vẫn nhắm - Bây giờ muốn tớ dậy hay muốn nhìn tiếp.
Mặt nhỏ như muốn bốc lửa. Nhỏ quay mặt đi chỗ khác:
- Ai thèm nhìn???? Xấu quắc ai thèm nhìn.
- Nè..... Làm gì giận dữ vậy????? - Jin lay tay nhỏ - Thôi được rồi, vợ không nhìn chồng, chỉ có chồng nhìn vợ thôi được chưa.....
Lúc ấy, Jin đã dậy rồi, cậu quay sang phía nhỏ vẫn còn ngủ, đinh gọi nhỏ dây nhưng mà thấy khuôn mặt nhỏ ngủ trông rất xinh nên quyết đinh......ngắm. Ngay lúc đớ, thấy nhỏ cựa mình nên cậu liền nằm xuống, nhắm mắt lại giả vờ ngủ tiếp.

- Xinh quá nên nhìn à????? - nhỏ quay sang cười
- Ừ, vợ là xinh nhất. Tối qua sao vợ sang đây vậy???? Vợ gan thật...... - Jin cười gian
- Gan gì???? Định cảm ơn ai đó về chú cún, ai ngờ đi chơi với em nào tới tối cũng chưa về. Ngồi đây đợi rồi ngủ quên chứ bộ. - nhỏ phụng phịu - Sao không đưa vợ về phòng. Bộ chồng tính là chi vợ à?????
- Làm rồi. - Jin cười gian - Đi chơi với thằng gió quỉ chứ có em nào đâu. Trong tim chồng chỉ có mình vợ thôi à.
- Cái gì????? - nhỏ lật chiếc chăn lên - Làm rồi hả?????? Đâu đâu??????
- Làm rơi gì à?????? - Jin tỉnh bơ
- Cái màu đỏ đỏ đó!!!!! - nhỏ nói giọng mếu xệch

- Haha! Vợ suy nghĩ đen tối thật đấy. Làm đây là chồng mới so sau ba năm vòng 1 với vòng 3 của vợ có to thêm chút nào không ấy mà. - Jin ôm bụng cười - Kull nói quả không sau, thuộc hàng khủng ấy chứ.......
- Hú hồn. Tưởng làm thiệt - nhỏ thở phào
- Giờ muốn làm thiệt không???? - Jin ấy nhỏ xuống giường - Tay đã bắt đồu kéo chiếc váy voan màu xanh mỏng trên người nhỏ ra. Tối hôm qua chồng cố kìm nén lắm đấy. Bây giờ thì sợ không kìm chế nỗi nữa rồi.
- Thôi đi. Muốn gì thì để từ từ. - nhỏ đẩy Jin ra - 6h30 rồi kìa, đi học chứ không kẻo trễ. Hình như tụi con Wen nó đi trước rồi kìa.
- Kệ nó, để chồng xin là ổn thôi mà. Chồng điện thoại nói với cô là vợ còn mệt nên xin nghỉ thêm một bữa nữa nhé. - Jin bắt đầu mở bộ nội y màu đỏ nóng bỏng trên người nhỏ ra. Váy xanh mà nội y đỏ, thấy màu hết trơn.
- Không là không. Đi học - nhỏ vùng dây - Không thì giận luôn. Méc bác Huy (ba Jin). Lời nói con dâu có giá trị lắm đấy nhé!
- Thua vợ rồi - Jin bật dậy - Vậy thì hôm nay tụi mình đi tắm chung nha! Chồng muốn ôn lại kỉ niệm lúc nhỏ.
- Tụi mình 17 tuổi rồi đấy. - nhỏ hừ mũi
- Tụi mình đã tắm chung đến năm 14 tuổi rồi mà. Đi nha!!! Không thì khỏi đi học.
- Thua chồng rồi. Tắm chung thì tắm chung. Nhưng nhớ là không có được làm gì bậy bạ đâu đó. Để vợ về phòng lấy quần áo. - nhỏ khoác chiếc váy lên người rồi bước về phòng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#jiyeon