IV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoăng Tinh Cung

Sau một khoảng thời gian tương đối dài để xuống đến hành lang dẫn đến chính điện. Tsukumo dường như rất quen thuộc đường đi nước bước, cô ta hoàn toàn đi trước để lại đám lỏi đi theo sau mình:

- Có vết máu. – Itadori nhảy qua, không hiểu cất tiếng. – Đã có chuyện gì xảy ra ở đây sao?

Cô đã từng nghe Yuki lầm bầm khó chịu về sự việc xảy ra hơn 11 năm trước ở đây nên không lên tiếng, từng bước chân vẫn vững vàng đi lên trước, tai lại nghe Tsukumo đang dùng cái giọng nhẹ tênh mà trình bày qua loa cái quá khứ làm cả giới chú thuật loạn cào cào, biến cố khiến mọi thứ dần trở nên méo mó, lệch lạc khỏi cái quỹ đạo được vạch sẵn từ trước:

- Được rồi, chính điện đã ở ngay phía trước. – Cô nhẹ nhàng nói, xong bỗng chợt nhăn mày lại, hừ lạnh một tiếng rồi rít lên. – Mẹ kiếp!

Lieren cũng chưa từng tới nơi này trước đây, luôn có một luật bất thành văn của giới chú thuật, những thứ dơ bẩn như phản đồ như cô chẳng hạn, sẽ không được tiến vào. Bởi lẽ đám đó vẫn lo sợ nguy cơ tiềm ẩn trong mỗi cựu chú nguyền sư, nhưng trộm vía cô sẽ bớt vài phần nặng nhọc:

- Đây là chính điện sao? – Megumi đảo mắt nhìn quanh vùng trời trắng bóc trước mặt mà nghi ngờ hỏi lại.

- Không, là nó đang cự tuyệt chúng ta. – Tsukumo bắt đầu bất mãn, thể hiện sự lồi lõm gằn giọng.

- Theo em biết thì Tengen-sama không can thiệp vào chuyện của thế giới này, có lẽ ngài cũng không muốn gặp chúng ta chăng? – Maki tay chỉnh lại lớp băng bó, thở ra một hơi nói.

Vẻ mặt Megumi nghe xong thì lập tức xìu xuống, thằng bé rõ ràng là đang rất muốn gặp Tengen để xử lí chuyện của Tsumiki:

- Chúng ta trở về thôi, Tsumiki-san không còn nhiều thời gian. – Okkotsu xoay người, toan bước đi thì một giọng nói từ phía sau đã vang lên.

- Đi sớm thế?

Tất cả đồng thời nhìn về một phía, trong đó Chousou thậm chí đã thủ sẵn một lượng máu lớn trong tay mình. Một kẻ có dáng vẻ như một nguyền hồn với bốn con mắt nhỏ xíu xuất hiện trước mắt, hai tay kẻ đó khoanh lại đầy nghiêm túc, sau đó là một âm điệu bình tĩnh nói:

- Rất hân hạnh được gặp các ngươi, đứa trẻ nhà Zenin, cựu chú nguyền sư Fukimura Lieren, hậu duệ của Michizane, chú thai cửu chướng đồ và...vật chủ của Sukuna.

oOo

- Bà không định chào tôi một tiếng à, Tengen? – Tsukumo hiếm khi lừ mắt nhìn ai, thái độ giờ đây hoàn toàn là dáng vẻ đĩnh đạc đến đáng sợ.

Lieren đứng cạnh ôm lấy cánh tay, liếm nhẹ khóe môi rồi khép hờ mắt quan sát kẻ vừa xuất hiện. Cô cũng chưa từng gặp Tengen, nhưng cái dáng vẻ nửa này nửa nọ với cái đầu hình trụ nổi bật này thật sự thu hút ánh mắt người khác:

- Đây không phải lần đầu chúng ta gặp mặt, Tsukumo Yuki. – Bà ta thản nhiên đáp.

- Tại sao bà lại đóng Hoăng Tinh Cung? – Tsukumo lạnh giọng.

- Ta lo ngại cô kết minh với Kenjaku, kẻ còn được biết đến là chú nguyền sư độc ác nhất lịch sử Kamo Noritoshi, hiện giờ đang sống trong thân xác Geto Suguru.

Tengen vừa nói vừa giải thích, làm bản thân một kẻ chẳng quan tâm đến thế sự như cô bật cười khi nghe thấy:

- Kenjaku? Cái tên này cũng thâm thúy làm sao? Hắn dự định thay đổi toàn bộ bố cục thế giới hay gì?

- Cũng có khả năng đó lắm. – Bà ta đáp lại lời mỉa mai của cô rồi thở dài nói.

- Xin lỗi, nhưng chúng ta có thể vào chuyện chính được không? – Megumi giơ tay, như thể một học sinh ngoan cắt ngang lên tiếng phát biểu.

- Chúng tôi muốn hỏi về mục đích của Kenjaku, và cách để mở Ngục Môn Cương. – Yuuta lịch sự hỏi chuyện. – Ngài sẽ cho chúng tôi biết chứ?

- Ta chỉ có một điều kiện. – Tengen giơ ngón trỏ, rồi đổi hướng chỉ về bốn người liên tiếp. – Tsukumo Yuki, chú thai cửu chướng đồ, Okkotsu Yuuta và Fukimura Lieren...hai trong số các ngươi, phải ở lại đây và bảo vệ ta.

Bị điểm tên bất ngờ, Lieren mới ngẩng đầu lên với một vẻ mặt cau có, chây lười việc lấy lí do trốn việc nên cũng đành để mọi người tiếp lời bà:

- Không phải bà bất tử sao? – Itadori nhanh nhảu nói.

Thấy Tengen không đáp lại mà nói lái sang chuyện của Kenjaku, Lieren dường như đã ngộ ra chút gì đó, môi mấp máy nói:

- Tên Kamo đó muốn...động tay động chân với ngài và nhân loại? – Cô nheo mày khi thấy bà ta gật đầu, cảm giác cũng có ý muốn cô giải thích khi mọi người đồng thời nhìn sang. – Bà ấy với trời đất là một, ngài ấy sau khi đồng hóa bất thành với Tinh Tương Thể thì đã tiến hóa đến hình dạng này, mọi người thấy giống thứ gì?

Cô nói xong thì dừng lại, hướng tay về phía đám người đứng sau búng nhẹ một cái, cằm khẽ hất lên mong đợi:

- Lẽ nào? – Maki ngờ vực.

- Một nguyền hồn? – Megumi không tự tin trả lời cô.

- Chính xác. – Tsukumo nghiêm giọng, vẻ mặt dường như đã hiểu ý cô. – Và thuật thức của Geto Suguru...là Chú Linh Thao Thuật.

Vừa dứt lời, không khí xung quanh đã như sững lại, có người lại hoảng sợ khó nói lên lời:

- Ta có thể sẽ bị bắt ngay khi đụng độ với hắn. – Tengen nhẹ tênh nói. – Kenjaku cũng là một thiên tài về kết giới, nên ta cần người bảo vệ.

- Có nghĩa là kết giới ngăn giữa Kị Khố và Hoăng Tinh Cung có thể bị phá hủy nếu hắn đến đây. – Yuki cất tiếng, thái độ mơ hồ không rõ hỏi lại. – Nhưng tại sao lại là lúc này?

- Bởi chúng ta được kết nối bởi nhân quả, Lục Nhãn, Tinh Tương Thể và Tengen, dù có bất kì điều gì xảy ra với mạng của chúng ta, sẽ không có gì ngăn cản được việc đồng hóa. Nhưng mọi chuyện đã lệch khỏi quỹ đạo vào 12 năm trước, Zenin Toji đã can thiệp, cùng lúc xuất hiện một thiếu niên sử dụng Chú Linh Thao Thuật. Vì vậy các mảnh ghép hoàn toàn ghép lại với nhau khi Kenjaku cầm chắc Ngục Môn Cương trong tay.

Bà ta bỗng dưng nói một tràng dài làm cô sững lại trong nháy mắt, chân mày cau chặt lại đầy mệt mỏi. Những kẻ đã chết trong quá khứ, nhất là trong cái giới này tại sao không thể chết rồi cùng lúc bê hết đám rắc rối này xuống đất chơi với giun cùng đi?

- Vậy tại sao hắn còn tổ chức Tử Diệt Hồi Du? Như vậy đâu có khác gì tự kéo dài thời gian có thể gây ra bất lợi? – Megumi thắc mắc.

- Nó là một bước đệm trước khi tiến hành việc đồng hóa, đây là nghi thức đưa người của đất nước này sang bờ bên kia.

Tengen lí giải thêm một lúc để tụi Megumi hiểu thêm mới chịu dừng lại, bà lần nữa khoanh hai tay lại với nhau, bình thản nói khi Itadori bắt đầu thúc giục bà nói rõ phương cách:

- Đầu tiên, quyết định người ở lại.

Bầu không khí sững lại vài giây, rồi sau đó là cùng lúc vài giọng nói vang lên:

- Ta sẽ ở lại. - Chousou lên tiếng trước nhất.

- Tôi sẽ ở lại.

Tsukumo đưa đôi mắt đang trừng to bất ngờ nhìn sang bên cạnh mình, thoáng chốc đã nhìn thấy Lieren đứng cạnh. Cô nheo mày, bỗng dưng hiện ra chút không kiên nhẫn nói:

- Cô vốn đã đợi tới thời điểm chín muồi để hành động, lần này hãy để em lên núi thay cô đi. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net