Nữ hoàng nhạc Jazz của Đại Hàn(3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em xin lỗi giới thiệu về hói nhập tâm quá nên cảm xúc cứ ồ ạt nên cho thêm một chap nữa thôi, rồi bàn nạo Sẽ hiện thân!!! Yêuuuu
Cô bây giờ một thiếu nữ 18 tuổi, và vẫn chưa nguôi ngoai được nỗi đau lòng mình, cô chưa thể dũng cảm để bước qua nó mà chỉ có thể tạm thời không nghĩ đến mà thôi. Nhưng khi những hạt mưa bất giác rơi xuống thì cô cũng như rơi xuống vực sâu ấy như thể đây là lần đầu tiên
- em nhớ anh.. Junsu à! Về với em đi, em có điểm gì anh không vừa lòng chứ, trẻ con thì em sẽ mặc đồ sexy hơn, nói chuyện đứng đắn hơn hay là em quá bình thường, em phải làm sao đây? Junsu a~
Mưa là nỗi sợ của cô chỉ sau thứ cô cho rác rưởi: tình yêu! Cô sợ mưa như thể cô sợ yêu! Nhưng khi trời nắng cô lại mong trời mưa vì chỉ khi mưa, cô mới có thể thấy Junsu, chỉ là trong tiền thức thôi, bấy nhiêu thôi cũng đủ rồi. Sợ nhưng vẫn nhớ vẫn muốn được yêu được cưng chiều như cái cách mà anh đã tưng làm mỗi khi cô làm gì sai, hay té ngã:

"Em thế này anh xót lắm rồi sau này ai làm cô đâu cho anh đây"
Những câu nói bâng quơ ấy vô tình khắc sâu vào trái tim đang rỉ máu, vào lí trí đang không thôi nhớ về anh.
"Em nhớ anh lắm.... hức" cô nói trong tiếng nấc, hoà cùng tiếng sấm chói tai giáng xuống, hoà hợp tạo thành một âm hưởng buồn thảm. Và đây chính là một mảng đen tối trong tâm hồn cô chưa một ai có thể chạm tới hoặc chưa có bản lĩnh chạm tới ngoài Hyojin.
Kể từ khi ấy, cô căm thù tình yêu, dè dặt và gắt gỏng trước những lời tỏ tình những lời đường mật! Thật chướng tai a~
Sáng dậy đi học, chiều đi về, nụ cười vẫn không tài nào có thể xuất hiện trên gương mặt xám xịt của cô! Những chuỗi ngày tẻ nhạt, chẳng khác nào những cỗ máy vô hồn nhưng lại biết thở và chỉ thể hiện 2 trạng thái cảm xúc: lạnh hoặc đau rát. Chỉ có thế thôi. Nhưng nếu không thể giải tỏa cùng bà chị thì cô tìm đến âm nhạc và rượu bia dù cô chưa đủ tuổi đi chăng nữa. Sở hữu chất giọng ấm áp, như rót mật vào tai người nghe hay thậm chí có thể làm một người dao động không thôi. Nỗ lực, nỗi đau xưa đã giúp cô thành công như thực tại. Một nữ hoàng nhạc Jazz đắt show nhất Hàn Quốc và kể cả nước ngoài như Trung Quốc, New York, Đài Loan,... vân vân và mây mây!!! Những bản nhạc Jazz cứ thế vang lên đều đặn bên tai em- người con gái ấy, người con gái bình thường nhưng mang vẻ đẹp sắc sảo mặn mà, nét đẹp thuần khiết của người con gái, nét đẹp chưa qua son phấn nhưng vẫn bừng sáng kia thuộc sự sở hữu của cô sinh viên nghèo Park Jeonghwa!
Bàn nạo hiển linh rồi đây!!! Hú hú :)))) vote and share nhé :)))))) yêu lémmmmm! À mà chưa giới thiệu em là By sinh 2003 nheeee :)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net