'chương 1 : dreamers

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Title : những kẻ mộng mơ về một tương lai sáng lạn

1.

Vẫn là cái mùa hè ấy, bộ ba rắc rối của trường cấp 3 Cao chuyên Chú thuật đang lượn vòng vo tam quốc ở cái trung tâm Nhật Bản này.

“ Ê alo nóng vãi ò luôn ạ ”

Gã tóc trắng ngồi thụp xuống đất than thở làm cho tên đầu búi không khỏi châm chọc.

“ Đứng lên đi Satoru, em gái xinh xẻo đằng kia đang nhìn mày kìa” a

“ Đâu đâu!? mày bảo em nào thế? bố có thấy cô em nào đâu?”

Gojo nghe đến hai từ “ gái xinh ” là đứng phắt dậy, tay đưa lên ngó ngàng liếc ngang liếc dọc. Rồi từ đâu xuất hiện một cô em xinh tươi thật, từ đằng sau vỗ nhẹ vào lưng Gojo làm gã hơi giật mình.

“ Đây nè. ngoài tôi ra thì còn ai vào đây nữa, đúng không Suguru”

Shouko ngậm trong miệng điếu thuốc chưa châm lửa, cười cười trêu nửa đùa nửa thật mà chẳng ai dám phủ định. Geto đơ ra khoảng chừng 2s rồi nhanh trí dơ ngón cái lên, thả cho cô bạn một like siu to khổng lồ.

“ Nhỏ lùn này. Cậu mà cũng tự tin gớm. ý tôi là gớm ói ý hehehe ”

Cậu trai tóc trắng quay lại, lè lưỡi trợn mắt, nói tóm lại là khinh khỉnh đáp trả Shouko. Geto nghe xong thì hơi sượng, cậu biết kết cục sẽ sảy ra với gojo trong vòng 5s tới. Cơ mà quả thực đúng như cậu nghĩ, má Gojo sau câu nói đó được tặng skin sưng vù như bị ong chích, không phải ăn tát đâu, đời nào Shouko chơi hèn vậy, nhỏ đấm luôn cho nóng.

...

“Dm đau vãi”

Gã trai ôm má, mặt sưng mày xỉa than vãi với tên bạn thân, còn Shouko thì chuồn đi mua nước mất tiêu..

“ kkk chơi ngu có thưởng ”

“.. mà chửi tục trước mặt shouko ít thôi. nhỏ nghe nhiều học theo thì sau này cả 2 đứa ăn cứt kk ”

“ Ờ thì, mà mày lo gì lo xa thế. Còn không biết có sau này..-”

“ Wtf mày mà cũng nghĩ cho người khác à? hiếm có nha phải kẻ mạnh nhất không thế kkk ”

“ Dm thì tao lo cho nó thôi. Còn mày a lếch nhé ”

“ Mày lo gì. bởi không phải chúng ta là đệ nhất sao? để bảo vệ "kẻ yếu" là điều dĩ nhiên ”

“ Ờ nhỉ, thằng bố mày với mày là kẻ mạnh nhất trên thế giới ahahha”

Như phát giác được điều gì đó, Gojo phá lên cười khanh khách, xong bỗng từ trên trời rơi xuống, một bàn tay nọ áp lon nước lạnh toát vào cái má sưng tấy của Satoru khiến tên vô tri này phải đau điếng thét lên một cái

“ Trong lúc tôi không ở đây mấy cậu đã làm trò kì cục gì thế ”

“ À.. Tui với Suguru đang thi xem ai gáy to nhất hihi ”

“ Hai tên ngốc này.. thật hết nói nổi mà”

Shouko thở dài theo đó là một làn khói cũng được phả ra, điếu thuốc nọ đã được châm lửa từ lúc nào, nhưng không phải trước mặt hai thằng bạn thân. Cô ấy đã bất lực, bó tay bó chân với kẻ ngạo nghễ nọ.

“ Kìa. Shouko, đừng đập khói vô mặt nó. cậu làm thế nhiều bảo sao nó đớ hẳn ”

Suguru ôn tồn dặn dò như mọi khi, trưởng thành biết bao nhưng có lẽ đối với Ieri, cô ấy vẫn chỉ coi cậu bạn này chẳng khác nào một đứa nhóc tiêu cực chuyên đi dạy đời. Vậy nên Shoko vốn dĩ cũng biểu hiện như một con nhóc không nghe lời.

“ Ừ, cậu cũng nên cai thuốc đi. có chuyện gì thì nói với bọn này được mà? ” Cậu tóc trắng đáp lời. Gojo quá hiểu Shouko mà, cô ấy thường hút thuốc khi tâm trạng đi xuống.

“ À. cảm ơn. xin lỗi vì đã giấu các cậu..thì chuyện làaa...”

Shouko kéo dài âm cuối, giọng có chút buồn, câu giờ mặc cho hai cậu bạn đang chăm chú tò mò

“ Là? ”

“ Là tôi thèm thuốc quá mà hết rồi. ai đi mua giùm đi ”

“....”

_____________

2.

Tối nay, bộ ba bàn bạc và tụ họp tại phòng của Shoko để thâu đêm với con game mới như mọi ngày.. Hiện tại đã là 12 rưỡi đêm, và có vẻ như chủ phòng đã quá mệt mỏi khi hai cậu bạn cứ chí choé ầm ĩ không thôi.

“ Ughh.. tớ bỏ cuộc. C sủi đây mấy cậu ồn chết đi được ”

“ Giề? Tụi này có làm gì đâu? ”

“ ? ”

Shouko ôm mặt thở dài, nheo mắt nhìn một lượt căn phòng của mình, gối thì bị quăng mỗi cái một xó, ga giường nhăn nheo xộc xệch đến thảm thương, đồ ăn thì bề bộn. Giữa mớ hổ lốn có hai chàng đẹp trai nằm la liệt vì đã thấm mệt sau cuộc hỗn chiến.

“ Thui sin nhũi mòooo đừng ngủ nhe để tụi này giúp cậu đánh boss ”

“ Wtf thấy gớm. ”

Nhận ra sai lầm của mình, Gogo và Gege quyết định nhập cuộc để gánh cô bạn thân chứ không để cô ấy phải thân ai nấy lo.

...

1 tiếng sau, hai cậu bạn vẫn đang chăm chú diệt trùm, còn cô bạn kia đã afk từ khi nào..

Chợt cảm thấy sai sai khi có 3 đứa mà sức chỉ bằng 2, chơi vậy ai chơi cho nổi!? Suguru ngó ngàng tìm kiếm người còn lại.

“ Ê cậu ngó gì thế? Tập trung đánh boss coi không chết cả lũ giờ ”

“ Thôi nghỉ đi. Shouko gục luôn rồi ”

“ Hả!? ”

Satoru rời mắt khỏi màn hình tivi liếc sang nhìn cô bạn bên cạnh, cậu là người ngồi giữa 2 đứa còn lại. Nhập xong dữ liệu,  cậu vứt chiếc máy chơi game cầm tay đi, Satoru đứng dậy vươn vai sau vài giờ dí mắt vào màn hình ti vi. Theo sau là chữ game over dần hiển thị khi cả ba nhân vật trong game đều bị boss đánh bại.

“ Dm oải vãi ”

Vươn tay cốc nhẹ vào đầu cô nàng nọ, Satoru đang test xem nhỏ này ngủ thật chưa.

“ Ê shouko ngủ như chết rồi. Mày bế nhỏ về giường đê ”

“ Biết rồi. ”

Tiệc tàn, Geto nhẹ nhàng ôm Ieri lên, nói gì thì nói dù gì Shouko cũng là cô bạn nữ duy nhất trong bộ ba, được “chiều chuộng” là điều bình thường. Chiều chuộng ở đây tức cả Geto và Gojo đều luôn đáp ứng yêu cầu của Shouko cho dù thái độ của họ có mặt sưng mày xỉa đi chăng nữa.

Quay lại với câu chuyện lúc đêm khuya, Geto đặt Shouko lên giường, đắp chăn cho cô bạn đàng hoàng. Còn Satoru thì dọn dẹp bãi chiến trường mà bọn họ gây ra. Mắt Suguru vẫn đăm chiêu nhìn cô bạn thân trong lúc đang suy nghĩ gì đó, ngồi xuống cuối đệm, cạnh chân của shouko. Gã ngao ngán chống cằm lên tay, xong bắt chuyện phiếm với gã tóc trắng đang mày mò vứt đi mấy điếu thuốc tàn của nhỏ nghiện :

“ Năm nay bận rộn vãi. Hay năm sau ba bọn mình đi biển ha ? ”

Nhìn vào mắt Suguru, dù vẫn nở nụ cười như thường lệ nhưng có vẻ hắn đang nghiêm túc đề nghị. Gojo đương nhiên đồng ý, chẳng ai muốn từ chối được vui chơi như những học sinh cấp 3 bình thường với đám bạn thân.

“ Ờ dĩ nhiên rồi. sau này 3 chúng ta còn đi nhiều, nếu Shouko không bị lũ cấp trên vắt kiệt sức lực kkk”

Geto cười cười chẳng đáp, lặng lẽ luồn tay vào túi áo Shouko lấy ra một bao thuốc. Châm ngọn lửa lên, phè phò điếu thuốc nọ, hắn còn không chắc liệu những ngày tháng bình yên này kéo dài được bao lâu. bởi, hạnh phúc là thứ không dễ dàng có được, nó đến và đi, để lại dư âm của sự tiếc nuối và những kỉ niệm tươi đẹp.

The depressed people are often smoke”
.
.
.













































Warning : Everything is fake.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net