'chương 2.1 : [ vô đề ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Topic : Những short stories // headcanon cuti về bộ ba sashisu!! (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)⁠✧⁠*.

.*⁠。- ♡ - 。⁠*.

1. ( Tóc )

Cái hè nắng nóng luôn làm người ta khó chịu, nhất là khi trường bạn đã không có điều hoà thì chớ còn không có đồng phục hè.

Nóng! như một cái lò thiêu!

" Nóng.. Suguru, cậu có chun buộc tóc không thế? "

Shouko chống cằm lên tay, tay còn lại vuốt mái lên liên tục vì sự oi ả của mùa hè. Geto và Gojo cũng không mấy làm lạ, chẳng ai chịu nổi khi phải mặc liền tù tì mấy cái giáp như cái áo phao được.

" Thôi nào Shouko, ngưng than vãn đi. Tóc của cậu chưa đủ dài để tớ có thể buộc hết vào. " Geto cố dỗ dành cô bạn của mình như thể đang dỗ một đứa trẻ rằng ăn đi rồi cho kẹo nhưng cuối cùng lại chẳng có cây kẹo nào.

" Ờ cậu nói đúng đó, đồ không biết buộc tóc hahaha " Gojo bắt đầu trêu chọc việc Shouko rất tệ ở khoảng tóc tai, vậy nên cô ấy không chịu nuôi tóc dài. Và có vẻ anh ta rất thích thêm dầu vào lửa khi đang nghịch ngu.

" Tôi nghĩ cậu nên biến đi cho nước nó trong, đồ không tinh tế. " Ieri đã quá quen với những trò đùa quái đản của tên mắt xanh lè, cô ấy đã học được cách giữ bình tĩnh và sự điềm đạm sau mỗi lần đấu khẩu với Gojo.

" Ừa, Shouko nói không sai đâu " Geto lên tiếng giải vây trước khi mọi chuyện chuyển biến xấu đi, vốn dĩ cậu ấy luôn là ranh giới quan trọng trong những chuyện giảng hoà như vậy.

Không chịu nổi sự nhàm chán, cô bạn đã chuyển sự chú ý tới cái củ tỏi trên đầu Suguru. Shouko đăm chiêu suy nghĩ rồi thắc mắc " sao cậu để tóc dài thế ? " rồi thành công kéo theo ánh nhìn của Satoru, chằm chằm vào gã mắt hí.

Geto nghe thế thì nheo mắt không đáp. Không đợi câu trả lời, Ieri nhanh chóng chạy tới đằng sau lưng nơi Suguru đang ngồi, nhẹ nhàng vỗ vai :

" Thôi, thế này nhé! Cậu cứ yên tâm giao tóc lại cho tớ, đừng ngại làm mẫu tóc của tớ nha! " Nhỏ cười tinh nghịch, trò chơi kì dị thu hút sự tò mò của cậu ấm nhà Gojo.

" Uầy, mong chờ quá đi! Sắp được thấy diện mạo mới của công chúa Suguru-chan rồi sao? kkk"

" Ô ô từ từ..! "



Bùm!

Cậu tóc dài chưa kịp phản kháng thì tóc cậu đã bung ra trước rồi. Tóc Geto khá dài, qua vai một chút, vừa dày lại còn hơi vểnh lên, kích thích trí tưởng tượng của người đang bày trò.

" Pfff.. Trông cậu như cái chổi quét sân vậy đó hahaha "

" Ôi chúa ơi.. Công chúa chổi quét nhà hahahaha "

Nói vậy thì chịu rồi, giờ Suguru chỉ biết ôm mặt, mặc kệ trời đất, tai không nghe mắt không thấy tim không đau. Geto cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, điều đó khiến cậu ta bất lực trước hai người bạn nhí nhố này.

...

Sau một lúc ổn định lại cảm xúc của cả ba, Shouko quay lại với ý định ban đầu của mình. Thậm chí cô ấy còn mang cả lược, tạp chí tạo mẫu tóc và cả một hộp chun bảy màu ra trưng bày. Gã tóc trắng thấy thế thì chăm chú lật từng trang tạp chí để chọn giúp bạn thân mình có một bộ tóc đỉnh nhất.

" S-shouko, kiểu này được k-không pff? " Tên tóc trắng che mồm cố nuốt lại tiếng cười vào cổ họng, tay chỉ vào một cô bé gái với mái tóc giống như sừng của con kì lân trên đỉnh đầu, đằng sau được tết gọn gàng với điểm nhấn là những sợi highlights nhiều màu

" Ôi.. hh.. ơ.. ý tớ là- hah.. Suguru sẽ không thích được gắn sừng trâu lên đầu đâu! " Ieri dở khóc dở cười trong khi tiếp tục mân mê tóc của người nọ.

" ahahaha Shouko à.. cậu không nói thế đâu, đó rõ ràng là một quả sừng kì lân.! hahahaha "

Thở dài một hơi, Geto đá một ánh vô hồn đầy khinh bỉ vào cuốn tạp chí, cậu ấy bí ngôn rồi nên cậu quyết định buông xuôi, mặc kệ cho não bộ đang không ngừng gửi tín hiệu cầu cứu từ mái tóc của mình.

( cre idea cho dễ tưởng tượng ạ:)) : @loulougirls )

Kế hoạch triển khai!

Và mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió cho đến khi Shouko tết được nửa đuôi tóc thì đột nhiên cúp điện, tiếng cười trêu cũng theo đó mà cúp luôn.

" Vãi ạ, điện mà cũng không tha nữa là sao!? " Gojo chợt than thở mà đến cả Shouko cũng phải gật đầu đồng tình.


" Ừ, nóng. Để tớ xuống xem đường điện sao. "

" Ơ khoan- còn tóc.. đã tết xong đâu?? "

" Thôi. Để tớ xuống xem cho nhanh, còn hơn là ngồi đợi người đến sửa. "

Viện được cái cớ để chuồn, Geto nhanh chóng đứng dậy rời đi khỏi căn phòng với phần tóc nửa tết nửa không. Bỏ lại hai người bạn chơi vơi... Bởi nếu không có Geto thì cuộc trò chuyện của hai người còn lại rất nhanh sẽ đi vào bế tắc.

" Haiz, Suguru đúng là hết cứu ha. trong phòng có nắng, có gió, có tớ, có cậu,.. mà không ở lại. " Cô bạn bỗng lên tiếng nhận xét, kéo ghế ngồi vào chỗ của cái người vừa rời đi.

" Ờ, hơn nữa chúng ta có thể đợi. Cậu ta toàn lo cho người khác không. "

" Ủa chứ không phải tìm một lối thoát cho mái tóc vểnh đó hảaa "

" Xùy, mơ đê. Rõ là Suguru đang tận hưởng, nó quá rõ luôn! " Satoru cười nhếch mép trước độ ngây thơ của bạn mình.

"...Ồ, ra vậy. "

...

Chà, đúng như dự đoán. Cả 2 đều đã bí ngôn. Ngồi đối diện nhau nhưng mắt mỗi người là hướng về một nơi khác. Thật ra khi chỉ còn 2 đứa, bọn họ đã quen và biết kết cục sẽ như này, và mọi chuyện sẽ chỉ trở lại như cũ khi Geto quay trở lại.

Bình thường là vậy, nhưng hôm nay thì khác.

Chẳng để sự lặng im kéo dài trong bao lâu, Satoru trong vô thức, chẳng biết cố tình hay cố ý, gã đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt tóc cô bạn kia ra đằng sau tai. Hành động như vậy ắt hẳn ai cũng phải giật mình, và Ieri cũng không ngoại lệ.

" Cậu có nóng không? "

Gojo cất tiếng hỏi. Gã này hiếm khi tử tế lắm, cho nên Shouko cũng phải ngạc nhiên trước sự dịu dàng kì lạ ấy.

" .. Cậu bị sốt à? " Người đối diện không phản kháng, bình tĩnh đáp lại bằng một câu hỏi không liên quan. Cô ấy lấy lại trạng thái rất nhanh, mặc cho tên tóc trắng vẫn mải mê vuốt mái của mình.

" Ieri, mái cậu quá ngắn, nó toàn tuột ra thôi! " Gojo đáp, khó chịu vì mái của Shouko không đủ dài để vuốt ra sau vành tai, dẫu vậy giọng cậu ấy vẫn rất nhẹ nhàng. Thực sự những gì hai người đối đáp với nhau nãy giờ dù không ăn khớp nhưng hành động và thái độ lại hoà hợp với nhau một cách chưa từng có.

" ..?.. "

Nhận được gương mặt ngơ ngác của cô bạn làm tên ngốc kia cười thoả mãn. Vì Satoru đã đạt được mục đích.

" Hê hê bất ngờ không? khi tớ gọi tên cậu."

" Ồ, cách doạ ma mới à? Cứ tưởng cậu đang nguyền rủa cái tên tớ chứ. "

" ác. "

Thế rồi lại chẳng ai nói nửa lời, nhưng hành động của cậu con trai thì vẫn cứ tiếp tục. Chỉ là giữa hai người không còn gượng gạo nữa, bằng chứng là những nụ cười mỉm xuất phát từ cả hai.





Cạch.


"... Mấy cậu đang làm gì vậy? "

"..!? "

.
.

" Tớ không muốn hướng về nơi tối tăm,


Nhưng thực sự ánh sáng không hướng về phía tớ. "

.
.












































WR : [ EIF..! ] , None.

Note : Headcanon ở 2.2 á (⁠。⁠・⁠ω⁠・⁠。⁠)


























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net