Phiên ngoài (Gojou x Tomoe)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý: Đây là chương ngoài không có liên quan đến cốt truyện chính. Vì bản thân tác giả khi đọc lại tác phẩm và bỗng dưng muốn viết cp Tomoe với Gojou mà tác giả lại không muốn cho cp vô tuyến cốt truyện chính nên phiên ngoài này ra đời.

Và cảnh báo dưới 18 tuổi không được đọc quá vô lý nên ai ghét H thì bỏ qua đi nha.

______________

1. Trái ngược.

Gojou hẳn rất thích đồ ngọt, anh ta yêu đồ ngọt cực kì.

Còn Tomoe lại thích đồ đắng.

Cả hai thật trái ngược.

Hai người này một trăm phần trăm trái nhau.

Vì màu tóc y đen thì anh lại trắng.

Chiều cao y có hạn trong khi chiều cao anh vượt trội.

Y nghiêm túc, ít nói phần nào thì anh loi nhoi, lóc chóc như đứa trẻ con phần nấy.

Y lúc nào cũng mặc đồ chỉnh tề gọn gàng, trong khi đó, anh ta đã cho đống cà vạt của mình bùi nhùi trong góc tủ.

Nhưng không thể phủ nhận hai người này lại khá thân nhau.

Nam châm trái chiều hút nhau là có thật.

2.

Y đứng trước một con cá xấu lai tạp lạc đà, và chưa đầy ba giây sau, đầu cá xấu nằm lăn dưới mặt đất. Y cười dưới vạt nắng lưa thưa của bầu trời quang, ánh nắng ươm lên mái tóc rồi kéo dài sâu bóng lưng bóng đen thâm thẩm. Cô nở nụ cười như ánh hoàng hôn mãi chẳng tàn, tô điểm nhẹ nhẹ lên áng mây trên kia. Mái tóc màu đen bị ánh dướng đổ lên khiến nó hóa màu nâu đậm ưng mắt. Trông y mới đẹp làm sao, nếu như cái cây đoản kiếm trên tay không nhỏ xuống mặt đất từng giọt huyết sắc kiêu kì.

Y đang trong nội thành, nhưng là khu đất trống bị bỏ hoang. Ánh mắt nản lòng thiết nghĩ đi kiếm khách sạn ngủ chứ thật sự lười đi về.

- Tomoe.

Anh xuất hiện phía sau, nụ cười vui vẻ đoán ra ý định trốn về kí túc xá của y. Và cách giải quyết là...

Bế nó về chứ sao nữa.

3.

Mảnh trăng tà leo lắt trên bầu trời đêm huyền, đổ lên sàn gỗ vệt loang lỗ như chất mật ngọt chết ruồi trườn trên sàn. Thanh âm Tokyo đô thành nhộn nhịp lui về vùng ngoại ô một tiếng gió rít chói tai.

Chất đường mật từ cung trăng vương trên mi mắt y, rũ mi nhẹ nhàng che khuất đôi mắt tĩnh lặng.

- Tomoe, Tomoe, anh vào nhé.

Y chau mày thoáng không vui vì vị khách không mời vào tầm chín giờ tối. Dường như nếu đó không là Gojou thì y đã không ngần ngại cho kẻ kia ở ngoài, nhưng anh thì không, vì tên này...

Có chìa khóa phòng.

Anh cúi thấp đầu bước vào, thuận tay đóng cửa lại. Đôi mắt xanh sau chiếc kính đen phản chiếu hình ảnh y ngồi đọc sách trên giường, gương mặt không lấy chút quan tâm anh.

Chuyện sẽ không có gì nếu y không mặc độc nhất một chiếc áo sơmi quá cỡ. Anh trông liền rõ đó là cái áo sơmi anh tặng khi đang tung tăng trên phố mua đồ sale. Nhớ rằng y toàn đồ truyền thống nên đã mua về vài ba cái áo, khổ nỗi nhân viên nhầm tưởng anh mua cho bản thân nên đã canh size của anh mà bỏ bịch tính tiền.

Bờ môi hé mở lẩm nhẩm mắng chửi trong miệng và gò má thoáng ửng đỏ do bị anh nhìn chầm chầm quá lâu. Y vừa vặn trong mắt anh là tuyệt phối của thế gian, đẹp như cô công chúa của câu truyện cổ tích, thiên địa vì thế mà rung động. Anh thất thần trước vẻ đẹp vừa ương ngạnh vừa trầm tĩnh của y.

- Satoru nhìn đủ chưa?

- Chưa.

Y nghe thế liền quấn lấy chiếc chăn màu trắng của bản thân, phồng má như con mèo đang grừ, ngụ ý anh mà làm gì là y tiễn lên tòa án ngay.

- Làm gì phòng bị vậy, anh có ăn em đâu. Anh mang bánh cho em ăn nè.

- Em tin anh lắm luôn. Nhưng là tin cái mặt anh gian của anh nguy hiểm.

Anh cười trừ, bỏ túi bánh lên bàn và đi lấy trà. Gần như tiệc trà bánh thế này tại phòng y không hiếm, cho nên anh cũng biết hầu hết những món đồ mình cần ở đâu trong gian bếp nhỏ.

Hương trà thoang thoảng lan tỏa khắp căn phòng, kích thích khứu giác của những người khó tính nhất. Lúc nào cũng vậy, hương trà chiếm đóng căn phòng này, bám lên bức tường, nhè nhẹ tỏa hương dịu.

Như trời đã sắp đặt, những cơn hỉ nộ ái ố đơn thuần bỗng chốc dịu êm đeo đuối khúc nhạc kẻ ngoài phố thổi nên từ chiếc tiêu. Khúc ái tình trầm ngâm do y phổ lên dành tặng cho kẻ tình côi.

Anh ước mình có thể dùng những áng mây lơ lững trên trời che đi cảm xúc tương tư rẻ tiền dành cho y đang luyên loãng trong tim. Anh muốn giấu đi cái xúc cảm lan ra trong tế bào chẳng chịu vơi đi. Mỗi khi đối mặt, anh luôn xuề xòa che đi xúc cảm của bản thân bằng chất giọng cười cợt và nụ cười vui tươi, ít nhất, y sẽ không nhận ra.

- Bánh ngon đấy.

Y cuộn mình trong chăn, tay dùng nĩa cắt miếng bánh cho vào miệng. Anh gật gù tự cao bởi khả năng chọn bánh của bản thân. Buổi tiệc thưởng trà nhỏ cuối cùng cũng kết thúc sau vài câu tán gẫu nhàm chán. Y tình nguyện cầm chén dĩa đi rửa. Gojou quay lại nhìn ngay lúc y đang vươn tay cột lại mái tóc, khía cạnh gương mặt lộ ra rõ hơn, mồ hôi nhễ nhại chảymặc cho máy điều hòa đã chạy hết công lực. Chăn trắng quấn lấy che đi đôi chân, bỏ ngỡ chiếc áo sơmi trễ hẳn sang bên phải để lộ bả vai.

Bàn tay anh thô ráp năm lấy cổ tay nhỏ của y. Cuối cùng Gojou cũng không thể chống lại cái mị lực của dục vọng.

Đôi môi mạnh bạo của anh ngấu nghiến lấy môi y, lưỡi đẩy vào phần răng cắn chặt, nhưng sau khi dưỡng khí vơi bớt, y nhũn ra mặc cái lưỡi hư hỏng luồn lách trong khoang miệng lấy đi chất mật ngọt. Nữ nhi nhỏ con kia cố ức chế khoái cảm khi biểu hiện. Nhưng rất nhanh, y nhỏm người lên để với đến vị lão sư cao mét chín.

Dường như Tomoe nghĩ rằng lão sư chỉ hôn liền từ bỏ việc trêu chọc y, nhưng giờ y mới vỡ lẽ, anh thật sự nhắm đến một ngưỡng cao hơn.

Anh ta sau khi từ giã đôi môi kia liền cúi người hai tay bế xốc y lên, mặc cho cái vị kia vùng vẫy không ngừng. Đôi môi nhỏ đầy khiêu gợi khiến anh không chống lại nỗi, vừa bước đi vừa hôn lấy nó. Lý trí dần trở nên hôn ám, mù mịt bất tri bất giác châm y vào dục vọng, tự vị nữ sinh thân thể nóng rực. Nhưng vẫn muốn kháng cự như giữ chít danh dự.

Đôi môi ấy ngọt, mất hồn, tô tận xương tủy, làm cho cái nam nhân kia nào thể chối từ.

Bàn tay anh chẳng yên phận, lò mò cởi từng cúc áo trên hàng khuy, vai áo thuận theo bàn tay thô bạo kéo xuống phơi bày bộ ngực tầm trung. Vẻ như y nhận ra cái áo chẳng còn thương chủ che chắn thân trên, rũ xuống còn lại đôi ba cúc áo chưa bung.

Anh đặt y lên giường trắng tinh khôi, khuôn miệng ấy chuyển xuống phần cổ trắng mà mạnh bạo cắn vào để lại vệt đỏ trông như tro tàn của hỏa thiêu rõ hiện.

- Satoru... Thôi mà, đến đây dừng được rồi. Em mang anh lên tòa đấy.

Anh nheo mắt bất mãn, món ngon dâng đến tận miệng rồi chẳng nhẽ bỏ. Xui xẻo thay, Gojou Satoru là một tên không qua cơ hội ngon ngọt này.

- Không, chỉ lần này. Mà tòa nào giờ này làm việc à.

Y lựa đi lựa lại, cứ muốn buông một lời, lại sợ nó tiếp tục khiêu gợi vị lão sư nọ, cuối cùng cũng chẳng biết đáp làm sao. Để rồi buông ra một câu ngu mục, như tiếp lửa cho tên biến thái kia.

- Muốn gì hai năm sau rồi tính, em mới 16.

- 16 đủ rồi, anh chỉ đợi hai năm để tròn tuổi kết hôn thôi.

Ô cửa sổ mang đến ánh sáng lờ mờ, phác lên thân hình Tomoe cái đường nét gợi nét.

Tiếp giây sau, mu bàn tay gân xanh hiện ra dữ dội, năm ngón tay mở ra hữu lực không ngừng xoa bóp đèn ép một bên ngực. Trong bàn tay nam nhân kia vặn vẹo tạo nên mỹ dâm hình dạng.

Và y bắt đầu thấy sướng thay cho khó chịu vì bị cưỡng hiếp, cái nữ nhân cư nhiên giấu diếm việc lý trí đã bị lấn át, tay không ngừng đẩy anh ra. Và anh ta, bàn tay lớn hơn cổ tay y chừng đủ để dùng một tay cố định hai tay trên đầu giường. Dẫu gì sự kháng cự cũng tăng thêm kích thích.

Bản thân y cũng nhận thức được. Nếu y hét toáng lên sẽ khiến các đồng học và tiền bối cùng tầng tỉnh giấc, điều ấy chẳng tốt đẹp gì cam. Mà giờ đây có phản kháng vô nghĩa cũng khiến anh nổi bản tính cầm thú hơn cả. Nên y chọn mềm mỏng làn phương pháp tối ưu, nhưng y nào có biết, nó cũng chỉ là giúp anh thôi.

Bàn tay trườn xuống hạ bộ, từ từ cởi màu đen quần nhỏ, nhìn nơi ấy hoàn toàn ướt đẫm cái đáy, anh bật cười thoáng thấy gò má y ửng hồng thẹn, gương mặt kia vẻ như oán hận cái tuổi học sinh mà đã dâm đãng thế này.

Dẫu gì hiện y cũng đã lõa thể trước mắt anh.

- Satoru... làm ơn dừng lại... đi... mà.

Y thở dốc thều thào bảo, anh dùng lưỡi tách môi y ra, luồn vào trong khoang miệng là chiếc lưỡi ấm nóng khuấy đảo linh hoạt nhanh nhẹn hết cả bên trong. Gojou liên tục khuấy lưỡi, quấn lấy lưỡi y.

- Em mà cứ gọi tên anh như thế, anh sẽ chẳng kiềm chế được mất.

Y lặng người.

Giờ chẳng lẽ gọi là tên khốn, tên biến thái, tên hủ hóa, tên vô đạo đức, tên thiếu liêm sĩ,...

- Tên khốn nhà anh!

Nghe giọng thở dốc bỗng mắng chửi, anh nhận ra vốn là Nguyên sư năm nhất thì sức chịu đựng cũng bền bỉ lắm chứ, bị hôn đến còn đang cố trở lại nhịp thở như ban đầu mà còn gào chửi anh.

Anh nhún vai với biểu cảm vào phần thản nhiên. Anh không hấp tấp, nhẹ nhàng đưa ngon tay vào cửa huyệt chảy đầy ái dịch. Cơ thể y giật khẽ, hai bàn tay ban nãy đã được tự do siết lấy ga giường, hô hấp thập phần khó khăn.

- A~ ưm... nhẹ... nhẹ lại, đau mà.

Chất giọng khàn đặc gần như ứa ra nước mắt, cả cơ thể tuy cố thả lỏng nhưng cơn đau cứ quyện lấy khi anh tiếp túc đưa hai ngón vào.

- Một xíu thôi sẽ không đau nữa đâu, Tomoe.

Chẳng mất nhiều thời gian, anh đã thoát y cho bản thân, phơi bày cơ thể săn chắc che khuất tầm nhìn của y. Mĩ quan mang nét hít hồn, mái tóc bạc rũ xuống vài phần khiến hàng lông mi kia thoán giật giật. Mà y nhắm nghiền mắt nên chả thấy cái quái gì hết.

Một đạo thật lớn đánh sâu vào, làm cơ thể đang ở thế kịch liệt phán đối bị thỏa mãn hỗn tạp đau điếng người chiếm lấy.

Dục vọng, như hỏa.

Bất giác sôi trào khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, làm cho đầu óc trống rỗng hóa mụ mị cháy rực.

- Thật sự đã.

Duy trong lời nói anh ta nhuộm màu ái muội, dần dà dâm mỹ và trần trụi thuận theo những lần nhịp nhàng ngày càng nhanh.

- Vâng.

Ánh trăng xuyên qua tầng mây mỏng, rọi chiếu nhân gian bằng thứ ánh sáng dịu dàng, thuần khiết. Nhưng qua khung cửa sổ lại lại tàn tích của cơn hoản lạc, dục tình ma mị.

Ánh mắt đôi bên nhơ nhuốc hồ đầy dụ tình. Cơ thể trắng trẻo dưới thân dính chắt lấy.

Nơi đây chỉ còn sót lại dục vọng của con người.

4.

- Satoru.

Y đẩy cửa phòng vào sau khi đi tắm về, thấy anh đang ngồi trên ghế sopha, còn giường ngủ của y đã được thay ga giường.

- Vào ngủ đi nha, hôm nay anh cho em nghĩ học.

Anh hôn lên trán y và bước ra khỏi phòng.

Đây là đặc ân khi yêu đường cùng giáo viên sao?

5.

Y cấm anh công khai mối quan hệ của hai người.

Còn Gojou? Anh cốc nghe đấy thì sao.

Ở trên lớp đang ngồi nói chuyện cùng đồng học, nghe tiếng gọi tên vừa quay lại đã bị cưỡng hôn. Sự thật là anh chẳng ngại làm ba cái trò yêu đường trước mặt mọi người.

Fushiguro: Giữa thanh thiên bạch nhật mà vậy đó.

______________
Xin lỗi cả thế giới vì sự dơ bẩn này.

Sự "trong sáng" của tác giả đã bị vấy bẩn.

Mọi người thấy bên trên hông? Chồng tớ á, đẹp trai xỉu.

Lưu ý: Chắn chắc trong tuyến truyện chính hai người này không yêu nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net