XXI: 利益

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

XXI: 利益
[Tráo đổi]
"Con người sống và tráo đổi, cá cược vì lợi nhuận của bản thân."
___

Nhóm năm nhất trở về Cao chuyên sau cuộc gọi của Gojou lão sư. Thu về đôi mắt của họ là hình ảnh anh ngủ vật trên một chiếc ghế quay đen trông khá đắt tiền, bên cạnh là y ngồi trên ghế dài, chống cầm trầm ngâm lướt ngón tay trên màn hình di động.

Thoang thoảng khu này trà hương, vương vấn ám lên bức tường. Y vươn tay cầm tách trà nhập một ngụm, vị đắng ngấm vào vị giác, nhưng y chỉ cảm nhận cái nhạt toẹt không vị của trà, lẽ chăng vì cái nhã hứng trà bánh trôi theo áng mây lơ lững.

Chỉ khi nhận ra sự hiện diện của đồng học, y liền treo vầng khuyết lên môi, rót giọt tươi vui vào nét cong cong khóe môi. Mái tóc đen huyền hệt trời đêm được vấn lên cao bằng một cây viết bi, vài cọng tóc ương bướng đậu lên vai y.

- Sao thế?

Gojou tựa lưng vào bức tường phía sau, nghiêng đầu khó hiểu nhận ra đôi lông mày khẽ chau nhẹ lại. Anh ta tâm tình bồn chồn, mẩm đoán việc đó liên can chút gì đến anh, thành thử lên tiếng hỏi.

Y lặng im không đáp lời, ngẫm nghĩ một hồi lâu liền đưa điện thoại sang anh, gương mặt hiện hữu nét cười cợt thoáng vẻ ngờ hoặc không hiểu đọc từng con chữ trên màn hình. Những con chữ gọn ghẽ như muốn bẻ cong xúc cảm ổn áp của Gojou. Đôi chân miết xuống nền đất kéo lên thanh âm điếc tai, trút mọi tức tối lên nó, anh hẳn không mấy vui vẻ hệt y.

- Chẳng phải người ở Zen'in đều có tuổi rồi sao?

- Còn Fushiguro, Maki, Mai đấy thôi.

Anh ta lòa xòa xoa mái tóc trắng, tay không ngừng lướt trang mạng chủ của giới Nguyên sư. Rồi một cuộc điện thoại hối thúc đến khiến anh định trệ việc lướt điện thoại mà dẫn những học trò đi đến gặp Utahime.

- Satoru, em có việc về nhà chút. Em đi tàu cao tốc nên sẽ mau quay lại thôi, mọi người làm nhiệm vụ này không có tớ nhé!

Y cầm cây cung nguyền cụ chạy đi, lanh lẹ mua vé về dinh thự của gia đình tại Kyoto.

...

Mùi tuyết, mùi sương sớm, mùi gỗ mục, vương vấn hòa lại làm tạp hương nửa sảng khoái, nửa hôi thối xộc thẳng lên mũi.

Ngỡ đâu mảnh thượng huyền là bản ngã ánh nhật, độc nhất soi sáng trong đêm huyền dị không một vì tinh tú. Sương khói nơi Kyoto cổ kính mù mịt vương vấn quanh dinh thự nhà Koyasuki.

Ánh đèn từ cây đèn vàng ngoài cổng buông màu vàng nhàn nhạt, tay y cầm một cây nến đang phập phồng cháy giữa trời đổ ngập phố tuyết. Mở cửa ra ngó nhìn rồi lại trở về gian phòng của bản thân.

- Nào bọn bây lẹ lên coi. Đừng có ồn, lỡ đâu cha già ra nắm cổ thì toi cả lũ.

Một đám nhóc ríu ra ríu rít chạy trên hành lang gỗ tạo nên tiếng lộp cộp vui tai, bọn trẻ một đứa đầu đèn cầm đèn soi sáng dẫn lối đến chỗ chiếu phát kịch hài gian nhà xập xệ khu Đông. Y ló ngó kiễng chân nhìn qua khung gỗ xem đám trẻ chạy tán loạn qua gian trung tâm cho người mang chú lực.

- A, chào chị Tomoe.

Một cái nữ hài tử nhận ra y đang nhìn bọn chúng, vây vẫy cái bàn tay nhỏ xíu cùng đôi mắt trong veo không vương chút vẩn đục, mảng tối dẫu cho cuộc sống những đứa trẻ này chẳng khác gì nô lệ, hay nói sát hơn là gia súc, gia cầm.

- Này Rin, xưng hô cho đàng hoàng.

Cô nhóc đi đầu hằng giọng ho nhẹ, rồi nói tù tì mấy câu y không rõ là gì. Chỉ biết là cô nhóc vừa chào y đã mang bộ mặt ũ rũ, phờ phạc lên phía trước.

- Xin thứ lỗi cho Rin, thưa thứ nữ. Thằng nhóc còn nhỏ không biết phép tắc, mong người đừng báo lại với ông nội.

Ở nhà Koyasuki lúc bấy giờ, y là cái thứ nữ vô dụng bị mù bẩm sinh. Y nghiêng nghiêng đầu khó hiểu, làm bộ như y độc ác đi báo cáo lên ông nội mấy điều nhảm nhỉ thế này. Qua khoảng cách giữa hai thanh gỗ chắn, y lách tay ra thả chiếc haori màu trắng phau phủ lên đầu của Nakano, em thẫn người đưa đôi mắt ngờ hoặc nhìn y.

- Nào Nakano, xưng chị e---

- Im lặng.

Bỗng lời nói bị ngắt quãng bởi nguyền ngôn của kẻ mang ấn, Masako thấp đèn dầu lên, đôi mắt lảo liếc Nakano ý bảo cô nhóc mong chóng dẫn đám nhóc đi khi cô ta nổi cơn thịnh nộ báo lên trưởng tộc.

Trong mắt Masako mà nói, không được phép giao lưu với những kẻ bị đày xuống gian Đông. Cô ta ngồi vào trong phòng, đôi mắt vàng kim liếc nhìn y. Xong cô ta thở hắt ra.

Masako vừa từ nhà Zen'in về và nhà Zen'in gần như thẩm phán của vụ tranh chấp cô. Phần thắng nghiêng về Koyasuki vì Koyasuki lập một hiệp ước với nhà Zen'in rằng nếu họ thắng, Masako sẽ là đối tượng liên hôn của hai gia tộc.

Nực cười thay, Masako mất rồi, kẻ khác phải thế vào vị trí đó. Vì lợi nhuận phút chốc ngu ngốc.

______________
Ai cũng có điểm xấu, điểm tốt. Nên hiển nhiên nhân vật trong đây cũng thế, Masako hiền lành nhưng khinh khẩy người dưới cấp, Nakano ghét chị gái ra mặt nhưng không nghĩa cô có ý định hại anh chị mình, Tomoe giỏi nhưng thiếu kiên nhẫn và thể lực yếu. Không ai là hoàn hảo.


Kiếm mãi không ra tấm đúng ý nên tự vẽ Tomoe, lười nên sketch thui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net