2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xiao thề rằng người hâm mộ của Scaramouche có con mắt cực kì tinh, nhận diện được hắn dù chỉ lộ ra có chút tóc hoặc đơn thuần nhìn sơ qua đã nhận ra hắn. Ảo thật đấy.

Nhưng vì biết hắn đang bệnh nên người hâm mộ tự động xếp hàng, đứng qua một bên để anh dẫn hắn đi khám. Mà đi khám xong lòi ra chuyện hắn bị đau dạ dày.

"Hay lắm, nếu anh không dắt em đi khám thì có chết em cũng không nói là mình bị đau dạ dày, đúng không ?"

Anh nhéo eo hắn một cái, khiến hắn giật bắn người, cười hề hề xin lỗi. Tên nhóc này toàn giấu bệnh, hồi học cấp ba cũng bị đau dạ dày, nếu không phải vì Childe quen thân với hắn, nhìn phát là nhận ra hắn đau mà giấu thì Xiao cũng chẳng tài nào nhận ra được.

Mặc dù đã dặn có gì thì nói ra đi, đừng để đến lúc lên sân khấu té xỉu, người hâm mộ lo sốt vó, lôi đầu 7749 người lên bốc phốt thì đến lúc đó minh oan cũng không nổi đâu.

Mà do ở nhà nôn nhiều quá, mất nước, thế là Xiao không ngần ngại bảo bác sĩ cho hắn nhập viện đi, chích mười mũi cho hắn chừa cái tội có bệnh mà giấu. Hình như bác sĩ cũng nhận ra Scaramouche, thế là không dám cho hắn về, trực tiếp kêu người mang giường đến, đặt hắn lên giường rồi đẩy vào phòng bệnh luôn.

Xiao nhìn đội ngũ y tế trước mặt mà đổ mồ hôi hột. Hắn sốt, đau dạ dày, có ói, đâu phải bênh sắp chết gì hay cần phẫu thuật đâu mà sao đông bác sĩ thế nhỉ ?

Lúc này anh mới nhớ ra, đây là bệnh viện tư nhân của nhà Raiden, tức là của mẹ hắn. Mà đã là bệnh viện dưới trướng Raiden thì phải nhớ mặt các thành viên trong gia đình rồi.

Bảo sao, mới bệnh nhiêu đó đã gọi cả đống bác sĩ đến kiểm tra.

Anh là người trong cuộc, anh biết, nhưng người ngoài họ không biết. Thế là bị chụp lén, đăng lên mạng, nói là bảo bối nhà họ nhập viện rồi, khóc muốn trôi mạng xã hội. Kazuha hiển nhiên cũng thấy, nhìn idol mình sốt đến nhập viện như vậy, anh cũng lo lắm. Đi vào nhóm chat thì thấy ai cũng hoảng loạn như mình cả.

Đương sự thì sau khi uống thuốc, ăn no, không thấy buồn nôn nữa đã nằm ngủ ngon lành trên giường bệnh. Thấy hắn ngủ rồi, Xiao mới an tâm hơn, vì tên nhóc này mới sáng sớm, mặt trời còn chưa lên đã dậy trước, mò sang giường anh, khều anh dậy vì thấy nặng đầu quá, thế là anh tỉnh ngủ luôn. Giờ hắn ngủ được rồi, anh cũng ngồi bên cạnh mà ngủ gục lúc nào chẳng hay.

.

Sau khi hồi phục, Scaramouche không đợi công ty xếp lịch trình diễn, hắn tự thông báo lên trang cá nhân ngày hát, đồng thời cũng nói rằng đã bao trọn sân khấu ấy rồi, đảm bảo ngày hôm đó không có nhóm nào trình diễn.

Một mình hắn chiếm trọn sân khấu lớn nhất tại Inazuma.

Xiao nghe xong tin này thiếu điều muốn đánh đòn hắn. Tự dưng không chịu ngồi yên đợi công ty thương lượng với bên kia, sắp xếp lịch, mà lại bỏ tiền ra bao trọn nơi ấy. Chỗ đó cực kì mắc tiền nếu như muốn bao trọn cả ngày.

Thế mà khi anh hỏi hắn có nhiều tiền đến vậy thì mắc gì cứ lâu lâu cuối tháng lại nấu mì tôm ăn, hắn lại bảo đó là trò chơi cảm giác mạnh mà Xiao sẽ không bao giờ được trải nghiệm. Nahida cấm hắn ăn mì tôm, vì thứ đó không tốt cho sức khỏe. Mà càng cấm thì hắn càng làm, vậy nên lâu lâu lén lút châm mì tôm ăn trong Thánh Địa Surasthana.

Hiển nhiên, Nahida cũng đã tét mông hắn mấy bận rồi mà hắn vẫn làm.

"Dù sao thì em cũng đâu có bỏ tiền ra đâu."

"Không bỏ tiền thì thuê chỗ đó kiểu gì ?"

"Anh biết em là ai mà ?"

Thế là Xiao câm nín luôn. Quên mất tên nhóc mà anh đang làm quản lý cho là con trai trưởng của Raiden Ei. Nhưng mà lạ nha, hắn không về nhà mà cứ ở lì trong khách sạn, cũng chẳng bao giờ nghe hắn nói về mẹ hắn. Thế thì làm gì có chuyện đi xin mẹ để bao trọn sân khấu đó một ngày.

Mà có hỏi thì hắn cũng chẳng chịu nói, vậy nên Xiao bỏ qua luôn cho nhẹ người.

Thực tế thì Xiao không biết cái nơi tổ chức buổi biểu diễn đó thuộc về ai, nhưng nếu Ei ngỏ lời thì chắc sẽ cho mượn thôi.

[Tên nhóc trời đánh này, về đến Inazuma rồi mà sao không gọi cho ta ? Mãi mới gọi thì còn chưa kịp hỏi thăm thì đã mượn ngay sân khấu của ta rồi.]

"Dì thông cảm cho con đi, con không thể để người hâm mộ của con đợi lâu được hơn nữa."

[Gọi ta là mẹ, không phải dì.]

[Mà hôm đó ta, mẹ Ei và em gái con sẽ đến đó đấy. Nhớ sắp xếp chỗ ngồi thích hợp đấy.]

"Con biết rồi."

[Lần sau nhớ giữ ấm đàng hoàng vào. Mẹ Ei của con đòi đi thăm con cho bằng được sau khi biết tin, mà khổ nỗi nhiều việc quá, không đi được. Vậy nên chỉ còn cách nấu vài món đem đến cho con vào hôm biểu diễn thôi.]

"Dừng lại, đừng để mẹ con làm đồ ăn cho con ! Không thì con không về nữa đâu !"

Scaramouche không sợ mẹ Ei, chỉ là sợ món của cô nấu thôi. Hồi nhỏ có lần Yae bận việc, không thể về nhà nấu cơm được. Mặc dù ban đầu là định nhờ Sara nấu, nhưng Ei lại vào bếp nhanh hơn, nấu ra một bàn đồ ăn không có món nào mà con người có thể ăn được.

Và sau khi ngây ngô ăn phải, Scaramouche và Shogun đã nhập viện vì bị ngộ độc thực phẩm. Một lần ám ảnh tới già, hắn vĩnh viễn không thể nào quên được sự bùng nổ hương vị trong dạ dày của hắn lúc đó. 

Thế là đau dạ dày của hắn cũng từ đó mà ra.

Hôm sau, mới sáng sớm tinh mơ, Kunikuzushi đã lôi đầu Xiao dậy, bảo anh đưa hắn đến sân khấu mà hắn đã bao trọn. Anh vẫn còn rất buồn ngủ, nhưng vẫn ráng tỉnh để không gây ra tai nạn giao thông trên đường đến đó.

Mà trước khi đi thì lấp đầy cái bụng của tên nhóc nào đó cái đã.

"Ăn gì ?"

"Shimi Chazuke."

"Ngày nào cũng ăn, không ngán à ?"

"Ngon mà ? Như cái cách anh ăn đậu hũ hạnh nhân năm dĩa mỗi ngày á."

Không cãi được. Thế là Xiao đưa hắn đến một nhà hàng truyền thống ở Inazuma cho hắn ăn món đó. Xong xuôi rồi mới kéo nhau đến sân khấu. Bất ngờ là đã có không ít người hâm mộ có mặt trước sân khấu, đang chờ kiểm tra vé. Ai nấy đều mang theo đồ ăn, vì hồi hộp mà đến sớm. 

Kazuha cũng là một trong số những người đến sớm, anh háo hức ngó quanh, vừa thấy xe của Scaramouche thì đôi mắt sáng hẳn lên, hướng điện thoại về phía hắn mà chụp ảnh. Hắn xuống xe, vẫy tay chào người hâm mộ của mình rồi vào trong theo hướng dẫn của nhân viên.

"ANH ƠI ! ! ! ANH ĐẸP TRAI QUÁ ! ! !"

Anh không nhịn nổi nữa mà hét lên, thằng bạn thân đứng phía sau anh đã xấu hổ đến mức quay mặt đi hướng khác, từ chối nhận bạn. Được nhìn thấy idol của mình ở khoảng cách gần như vậy, làm sao mà Kazuha kìm lòng nổi.

Tiếng hét đó đã làm Scaramouche giật mình, quay đầu sang tìm hung thủ. Thấy hắn đang tìm, anh cũng không ngại mà gào thét tiếp.

"EM NÈ ANH ƠI ! ! !"

Phát hiện được người đã hù mình vào buổi sáng, Scaramouche đi thẳng đến trước mặt anh. Được nhìn gương mặt xinh đẹp ấy ở khoảng cách gần, trái tim nhỏ bé của Kazuha đập loạn xạ cả lên.

"Làm tôi giật mình đấy. Mà trông cậu quen quá nhỉ ?"

Scaramouche nhìn chằm chằm chỏm tóc đỏ trên đầu Kazuha, rồi như chợt nhớ ra điều gì đó.

"Ah, cậu là Kaedehara Kazuha, em họ của anh Niwa đúng không ?"

Ôi mẹ ơi ! Idol của anh biết tên anh ? !

"Sao anh biết ?"

Nhìn Kazuha ngơ ngác thế kia, Scaramouche bật cười. Heizou đứng sau anh thì đã nhận ra hắn rồi, có điều tên lá phong nào đấy nhận mặt kém quá nên tạm thời chưa load kịp thôi.

"Tôi là Raiden Kunikuzushi nè, nhớ không ? Hồi đó cậu cứ chạy theo sau tôi gọi 'Anh Kuni ơi' mãi mà ? Sao giờ lại quên rồi ?"

Archon trên cao ơi ! ! ! Idol quen anh từ hồi còn nhỏ kìa ! ! !

Ê mà cái họ quen lắm nha ?

"Anh là thiếu gia Raiden ? !"

"Ừ, xưa anh còn thay tã cho nhóc nữa mà."

Thôi anh ơi, xạo thế bố thằng nào tin được.

Scaramouche dừng lại một chút, vành tai có hơi đỏ lên, nhưng không dễ nhận ra cho lắm. Hắn ngập ngừng mãi mới nói tiếp.

"Ừ thì . . . Em còn nhớ chuyện đó không ? Hồi xưa đấy . . ."

"Chuyện gì ạ ?"

Thấy anh không nhớ ra, xung quanh lại đông người hâm mộ, hắn cũng chẳng tiện nói ra nên đành nuốt ngược vào trong.

"Không có gì, hãy tận hưởng buổi biểu diễn của anh nhé ?"

"Vâng ạ ! Tất nhiên rồi !"

Heizou nhìn Scaramouche đang có vẻ hơi ỉu xìu mà trong lòng muốn đem thằng bạn thân đấm cho nó tỉnh. 

Giời ạ, con nhà người ta tỏ tình, bảo chờ đến mười tám rồi sẽ cho hắn câu trả lời. Vậy mà giờ hỏi lại chẳng nhớ cái quỷ gì cả !

.

Đói quá mọi ngừi ơiiiii

Hàng đâu mất ròiiiiii


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net