3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kazuha cảm thấy bỏ cả triệu mora mua vé đi xem buổi biểu diễn của Scaramouche quả thật không uổng phí chút nào. Một mình hắn hát mãi đến tận gần trưa mới bảo tạm thời giải lao để khán giả ăn trưa, nghỉ ngơi nếu cần thiết.

Xiao đem cơm hộp đến cho Scaramouche, còn cẩn thận giám sát hắn, không cho hắn bỏ thừa chút gì. Ăn xong rồi thì hắn hí hửng uống trà, bộ mặt thư thái lúc đó trông như mấy ông cụ non vậy. 

"Còn hát nổi không đó ? Em định hát cả ngày thật à ?"

"Ừ, em nói rồi mà. Em sẽ hát đến chiều, rồi dành thời gian còn lại cho fan."

Bằng cách thần kì nào đó, Xiao đã quen biết hắn khi cả hai còn học tại học viện Teyvat. Sau này tốt nghiệp, hắn chuyển sang học bên giáo viện Sumeru, gia nhập học phái Vahumana. Kể ra cũng lòng vòng lắm, Zhongli quen biết Childe, rồi tên đó bảo là có đàn anh cũng đâu đó gần tuổi với Xiao, rủ đi ăn chung cho vui.

Thế là bốn người rủ nhau đến Vạn Dân Đường ăn, một hồi rồi cũng thành quen. Lúc đó trông hắn khó gần lắm, mặt lúc nào cũng trưng ra một biểu cảm chán chường, khiến người khác chẳng dám bắt chuyện. Thế là Childe mới giải thích rằng hắn không khó gần, chỉ là cảm thấy không quen nên không nói chuyện nhiều thôi. 

Và Childe còn bảo hắn thiếu kiến thức xã hội, dễ bị dụ nên có gì nhờ Xiao trông chừng hộ. Dù sao Xiao lẫn Scaramouche đều đăng kí ở kí túc xá của học viện mà. 

Nói đến chuyện kí túc xá thì mới lòi ra âm mưu thực sự của Childe. Cậu ta ở chung phòng với Scaramouche, còn Xiao thì ở với Zhongli. Thỉnh thoảng cũng muốn qua ngủ cùng với tiền bối kia nên cậu buộc phải để hắn làm quen với anh, như thế mới dễ đổi phòng được.

Bằng cách nào đó, Xiao thực sự chăm được tên nhóc khó bắt chuyện ấy.

Kể từ đó, hai phòng kí túc xá đã tự ý đổi người gần như cả tuần. Có mấy hôm Scaramouche còn chủ động đuổi Childe đi, vì hắn cảm thấy cậu ta nấu ăn không ngon bằng anh. Rồi rủ đi đâu thì cũng bảo 'Hay rủ thêm anh Xiao nhé ?'. Nếu không phải Xiao đã hẹn hò rồi thì Childe tưởng hắn yêu anh thật.

Rồi cũng chẳng hiểu kiểu gì mà Scaramouche trở thành idol, xong Xiao thành quản lý của hắn, kiêm luôn người chăm sóc. Xiao cũng cưng tên nhóc này lắm, hôm hắn tỏ tình không thành công, trùm chăn khóc trong phòng, anh cuống đến mức gọi muốn cháy máy Childe chỉ để hỏi cách dỗ hắn. Và anh còn thề sẽ dùng Hòa Phác Diên xiên chết tên nào làm mèo con nhà anh ta khóc.

À, biệt danh mèo con là do Childe đặt, Xiao thấy hợp lý quá nên thỉnh thoảng cũng gọi hắn bằng biệt danh đó.

"Anh Xiao."

"Gì vậy ?"

Xiao hơi giật mình một chút, nhìn Scaramouche vừa gọi anh. Hắn đang nhìn lên trần nhà, cũng có thể là đống đèn trên đó.

"Tự dưng em cảm thấy đống đèn treo trên đó có vấn đề . . . "

"Có vấn đề à ? Chờ chút, để anh báo với bên kĩ thuật cho họ kiểm tra lại đèn."

"Nhanh lên nhé."

Trực giác của hắn khá tốt, nhất mấy chuyện liên quan đến vấn đề sân khấu, hắn đều phát hiện rất nhanh và chính xác. Nhưng lần này thì không chuẩn cho lắm, bên kia báo lại là đèn treo phía trên không có vấn đề gì cả.

"Lạ vậy ? Rõ ràng em cảm thấy có gì đó không đúng . . ."

"Cũng có khi là em nhầm với cái gì đó rồi. Nào, ra hát đi."

Scaramouche nghe Xiao nói như vậy thì cũng gật đầu, cầm micro chạy ra hát. Đèn lại được bật lên, ánh sáng đầy màu sắc chiếu rọi khắp sân khấu. Khi giọng hát ấy cất lên một lần nữa, khán đài lập tức hò vang, gào thét tên hắn.

Hắn gần như đã hát toàn bộ bài trong tất cả album của mình, chỉ còn một bài hắn cố tình để dành lại cho phút cuối cùng.

Cầm micro trên tay, hắn có hơi run một chút. Cảm giác bất an dâng trào trong lòng hắn. Nhưng dù thế nào đi nữa, hôm nay, ngay tại đây, hắn phải đích thân hát cho Kazuha nghe bài hát này.

Năm ấy, hắn đã phải lòng em họ của Niwa, nhưng mãi đến khi tốt nghiệp, vào lúc hoàng hôn trước ngày lên chuyến bay đến Sumeru, hắn mới dám thổ lộ lòng mình. Nhưng lúc đó Kazuha không biết Scaramouche sắp chuyển sang Sumeru, chưa biết ngày quay về, nên ngây ngô bảo hắn chờ anh đủ mười tám.

[Chạng vạng]

Bài hát đó viết riêng cho anh, mang theo những giai điệu cả hai cùng ngân nga thuở Kazuha còn rất nhỏ.

Hắn nâng micro lên, lại tiếp tục nắm chặt nó trong tay mà hát. 

Scaramouche luôn nhìn về phía Kazuha, luôn chờ đợi lời hồi đáp từ đối phương.

Năm đó hắn có hơi vội vàng, nhưng biết sao được, hắn sắp phải rời khỏi Inazuma rồi mà.

Nhưng hắn cũng ngốc thật, đến phương thức liên lạc cũng không hỏi suốt mấy năm thân thiết. Cùng lắm là nhờ Niwa chuyển lời hoặc gặp mặt trực tiếp.

Xiao đứng sau cánh gà, luôn quan sát hắn hát. Anh bất giác ngẩng đầu lên, chợt thấy tia lửa điện phóng ra từ cái đèn treo trên cao kia. Không kịp nghĩ ngợi gì thêm, anh lao ra khỏi cánh gà, phóng thẳng về phía hắn.

"Scara ! Chạy đi !"

Hắn vẫn còn đang tập trung hát nên không kịp phản ứng với lời cảnh báo của Xiao. Dứt lời, có cái gì đó phát nổ, khiến những cái đèn lớn treo trên cao và giá đỡ của chúng đổ xuống. Mọi việc xảy ra quá nhanh, những khán giả vẫn còn đang hò hét bỗng chốc im bặt, sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mặt. 

Bị đè dưới đống đổ nát đó, không chết cũng bị thương nghiêm trọng.

"Sara ! Phong tỏa nơi này ngay, đồng thời gọi cảnh sát đến !"

Ei nhanh chóng ra lệnh, rồi chạy thẳng xuống sân khấu. Thấy thế, Yae và Shogun cũng bừng tỉnh mà chạy theo. Khó khăn lắm cô mới kìm lòng được, không chạy xuống làm phiền hắn ngay, còn định là khi giao lưu với khán giả mới ôm lấy hắn.

"Thưa ngài, xin hãy lùi lại. Nơi ngày nguy hiểm, mọi việc cứ giao cho chúng tôi."

Bảo vệ đã ngăn cô lại, nhưng không được. Họ biết người bên dưới đống đổ nát kia là ai, Ei vội vàng như thế cũng chẳng lạ gì. Họ phụ giúp giải cứu nạn nhân vẫn còn bị mắc kẹt bên dưới đống đổ nát ấy.

Xiao khó khăn lắm mới kịp thời kéo Scaramouche đi, nhưng lại chẳng kịp ôm lấy hắn khi những thứ đó rơi xuống. Cả người anh đau nhức, không tài nào cử động nổi.

Bỗng anh cảm thấy có cái gì đó hơi ướt, khá dính tay. Trong không gian ấy, ánh sáng vô cùng hạn chế. Vậy mà anh lại có thể nhìn thấy rõ ràng chất lỏng màu đỏ dính trên tay mình còn chưa kịp khô.

"Scara . . . !"

". . . Anh đừng cử động . . . Em đau . . ."

Xiao ngỡ ngàng nhìn sang, nơi mà anh không kịp che chắn cho hắn đã bị mấy thanh sắt từ giá đỡ đèn gãy ra, đâm vào. Nhưng không chỉ có một thanh, chúng gần như đâm sát nút những vị trí nguy hiểm trên cơ thể của hắn.

"Scara, em đừng cử động, chờ một chút nữa thôi, họ sẽ đưa chúng ta ra."

Hắn không nói gì, chỉ nằm đó trong vũng máu của bản thân, nhìn lên phía trên. Lượng máu mất quá nhiều, chẳng mấy chốc, người hắn lạnh ngắt, tầm nhìn cũng không còn rõ ràng nữa. Dường như cái chết đã đến cận kề bên hắn.

Nhưng Scaramouche không cam tâm. Hắn còn chưa hát xong, chưa nhận được câu trả lời từ Kazuha, sao có thể bỏ mạng ở đây được.

"Scara . . . ?"

Hắn lại không trả lời, cứ nằm đó, hơi thở cũng dần yếu đi, gần như chẳng cảm thấy gì nữa.

"Anh . . . Tối quá . . . Em sợ . . ."

Xiao lúc này cũng không cầm được nước mắt, cố gắng di chuyển bàn tay, nhẹ nhàng xoa đầu hắn.

"Không cần sợ. Có anh ở đây bảo vệ em rồi."

"Chờ thêm một chút nữa thôi, nhé ? Rồi chờ em khoẻ hẳn, chúng ta lại đến quán đó ăn Shimi Chazuke, có được không ?"

"Scara . . . ?"

" . . . "

Xiao nắm chặt tay, gục đầu vào hõm cổ của hắn. Lạnh quá, cũng không cảm nhận được nhịp tim của hắn nữa.

"Em mệt rồi à ? Vậy thì ngủ một chút đi, ngày mai lại tỉnh dậy với anh nhé ?"

Bản thân Xiao cũng không biết rằng cả anh lẫn hắn đều chẳng thể nhìn thấy ngày mai nữa.

Đống đổ nát được dỡ bỏ, cuối cùng bên phía cứu hộ cũng tìm được hai nạn nhân của vụ tai nạn này. Nhưng một người đã tắt thở từ lâu, một người cũng sắp không chống đỡ nổi.

Kazuha đứng như trời trồng ở đó, không tài nào rời mắt khỏi mái tóc chàm nhuộm sắc đỏ ấy.

Tim anh như thắt lại, một hồi ức xưa cũ ùa về trong tâm trí anh.

[Kazuha, anh thích em lắm. Anh có thể trở thành bạn trai của em không ?]

Nó lướt qua nhanh như một cơn gió, nhưng để lại cơn đau âm ỉ không cách nào xoa dịu được.

Hôm đó, Raiden Kunikuzushi tử vong vào lúc hơn 4 giờ chiều. Và sau đó, Xiao được đưa đi cấp cứu nhưng cũng đã tử vong vào lúc gần 6 giờ tối.

Đêm đó, thành Inazuma đã mưa không dứt, sầm rền vang trên bầu trời tối đen, kéo dài đến tận mấy ngày hôm sau.

.

Ờm . . . Tự nhiên tui vừa viết khúc cuối vừa khóc ta ?:0

Kiểu . . . Cảm thấy hơi xót ?

À, nói trước Xiao với Scara là theo kiểu anh em thân thiết nên Xiao hay bảo vệ Scara nhó. Ngoài ra thì cục bột nhỏ còn được Childe bảo kê.

Nhưng yên tâm, tui vẫn còn cái để hành--

Hứa, HE nha cả nhà:333


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net