chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin thở phào nhẹ nhõm ngay khi cảm nhận được máy bay đã hạ cánh suôn sẻ trên đường băng ở sân bay Incheon. Omega ngã lưng dựa vào chiếc ghế hạng nhất thoải mái của mình, liếc nhìn ra bên ngoài qua khung cửa sổ.

Ngay khi máy bay chậm lại, anh quay mặt sang nhìn người quản lý bên cạnh, một beta, Min Yoongi, và người beta này đã ngủ trong suốt 16 tiếng của chuyến bay. Cái ông anh này, thiệt tình.

"Hyung." Anh khẽ vỗ vai Yoongi, mày nhíu lại khi vị beta kia vẫn tiếp tục ngủ dù tiếp viên đã thông báo vài điều cần chú ý khi máy bay hạ cánh. Anh siết chặt vai Yoongi và lắc mạnh. "Hyung!"

Yoongi mở mắt chầm chậm và anh ngồi thẳng dậy, liếc nhìn sang trái phải. Sau cùng mắt anh bắt gặp Jimin và anh ném cho Jimin một ánh nhìn chết người. "Cái gì?"

"Chúng ta đến nơi rồi." Jimin huých vào cửa sổ.

Yoongi dụi mắt, tay vuốt nhẹ điều chỉnh lại mái tóc. "Chết tiệt, cảm ơn nha. Cuối cùng cũng đến."

"Anh chỉ ngủ suốt cả chuyến bay thôi còn gì."

"Dù vậy thì anh mày vẫn không thích ở trên không, anh mệt muốn chết." Yoongi nói và mở điện thoại.

Jimin cũng tóm lấy điện thoại của mình để kiểm tra tin nhắn. Trong lúc anh đang chờ đợi toàn bộ tin nhắn của mình được cập nhật, anh khẽ liếc nhìn sang Yoongi. "Hyung?"

"Yeah?"

"Em có thể..." Jimin gặm cắn môi dưới. "Anh biết đó, về nhà trước khi đến thẳng buổi diễn tập?"

Biểu cảm trên gương mặt của Yoongi dịu đi vài phần, nhưng nó vẫn xen lẫn với cảm giác tội lỗi. "Anh xin lỗi, Jimin. CEO đã nói với anh rằng em nên đến thẳng công ty. Buổi concert cuối của em sẽ diễn ra vào ngày mai. Em cần phải tập duyệt lại."

Jimin mỉm cười buồn bã gật đầu. "Okay, hyung."

Yoongi đặt tay lên vai của omega, nhẹ nhàng ôm chặt omega vào lòng. "Nó sẽ kết thúc sớm thôi, và bản hợp đồng của em cũng sắp kết thúc rồi. Chỉ một chút nữa thôi, okay? Hãy vì fan của em."

"Yeah." Jimin nhẹ nhàng nói và nhìn lại điện thoại lần nữa.

Anh nhìn thấy màn hình khóa của mình, một bức ảnh trong đó có người bạn đời alpha của anh, Jungkook, cùng với bé con nhỏ xíu Sangwoo của họ trong vòng tay. Jungkook đang hôn lên đôi má mũm mĩm của Sangwoo.

Jimin không thể không khóc. Con sói trong anh cảm thấy đau đớn khi nhìn thấy bé con và alpha của anh. Anh muốn đánh mùi lên cún nhỏ của mình và dành cho Jungkook thật nhiều nụ hôn.

Anh đã không gặp cả hai được một tháng rồi, kể từ khi anh bắt đầu chuyến lưu diễn của mình. Jimin sẽ khóc bất cứ khi nào Jungkook gọi video cho anh, và cậu luôn cho anh nhìn thấy Sangwoo đang làm gì.

Các fan biết rằng anh đã kết đôi, bởi vì Jimin đã công khai cho họ thấy được vết đánh dấu của mình. Nhưng họ không biết đó là ai, và họ cũng không biết rằng anh đã có một bé con hai tuổi.

Họ hầu như chắc chắn không biết rằng Jimin đã kết đôi với Phó Chỉ huy Cảnh sát, Jeon Jungkook.

Jimin từ từ trấn tĩnh bản thân, gửi một tin nhắn cho Jungkook, thông báo cho alpha biết rằng anh đã đáp cánh an toàn xuống Hàn Quốc.

"Nhanh nào, Jimin. Đi thôi." Yoongi nói khi anh đứng lên, tóm lấy một vài hành lý từ ngăn đựng hành lý.

Jimin giúp anh và vệ sĩ của anh nhanh chóng chạy về phía họ để giúp đỡ. Yoongi khịt mũi, vui vẻ đưa cho họ những chiếc túi và dẫn Jimin về phía lối ra.

Ngay khi Jimin vừa bước vào trong sân bay, điện thoại của anh rung lên trong túi quần. Anh dò dẫm lấy nó và trả lời cuộc gọi. "Xin chào?"

"Hey, baby. Chuyến bay của anh thế nào rồi?"

Con sói của Jimin trở nên điên cuồng khi nghe thấy giọng alpha của mình. Giọng nói của Jungkook nghe có vẻ khàn khàn và ngái ngủ, có vẻ như cậu chỉ vừa mới thức dậy khi rõ ràng bây giờ chỉ mới là 7 giờ sáng ở Hàn Quốc. "Nó ổn, babe. Bây giờ anh đang ở sân bay."

"Tuyệt thật! Anh... sẽ trở về nhà chứ?"

Jimin im lặng một lúc trước khi hắng giọng. "Uhm... Baby, anh xin lỗi, nhưng anh phải đi thẳng đến công ty cho buổi tập duyệt. Concert cuối của anh sắp diễn ra..."

Jungkook không trả lời ngay, điều đó khiến Jimin muốn vứt bỏ mọi thứ và trở về nhà. Nhưng Jungkook hít sâu một hơi ở đầu dây còn lại. "Oh... Okay babe. Em hiểu mà."

"Anh thật sự, thật sự xin lỗi." Jimin nói. "Tất cả rồi sẽ kết thúc sớm thôi."

"Không, không... Nó ổn mà baby. Đó là đam mê của anh. Em chỉ... nhớ anh rất nhiều, em đoán vậy. Cả Sangwoo cũng thế."

Jimin mỉm cười buồn bã. "Anh cũng nhớ em. Anh đã khóc rất nhiều khi nghĩ về những điều đó. Munchkin nhỏ của chúng ta thế nào rồi?"

"Oh, thằng bé nhớ anh rất nhiều. Nhiều như em nhớ anh vậy đó."

Jimin bĩu môi. "Đừng có làm anh khóc mà! Anh gần đến cửa ra rồi này. Mấy nhà báo sẽ để ý đó."

Jungkook thì thầm. "Được rồi. Anh hãy cẩn thận nhé. Em sẽ gặp anh...?"

"Trong 2 ngày nữa. Anh hứa." Jimin nói.

"Okay. Em sẽ gọi lại lần nữa khi Sangwoo tỉnh dậy."

Jimin cười khúc khích. "Thằng bé vẫn ngủ đến trưa nữa à?"

"Giống anh thôi mà." Jungkook cười.

Jimin đảo mắt tinh nghịch, dừng lại để kết thúc cuộc trò chuyện trước khi tiến gần những cánh paparazzi đang đợi ngoài cửa ra. "Anh phải đi rồi. Anh yêu em rất nhiều, Kookie."

"Và em yêu anh nhiều hơn nữa, Jiminie. Hãy cẩn thận nhé."

Jimin thì thầm thêm một câu Anh yêu em trước khi kết thúc cuộc gọi và bước thẳng đến lối ra cùng với nụ cười hướng về những chiếc camera đang chờ đợi anh.

Ngay khi anh vào được chiếc SUV, anh ngã người ra đằng sau chiếc ghế mềm mại và nhắm mắt. Anh không thể chờ đến khi mọi thứ kết thúc. Jimin chỉ muốn về nhà với người bạn đời và bé con của anh.

Jimin đã trở thành idol được 7 năm, và trong 7 năm này, anh vẫn đang trong một mối quan hệ cùng với Jeon Jungkook.

Và 5 năm trong khoảng thời gian 7 năm đó, anh và Jungkook đã trở thành bạn đời, và trong 2 năm còn lại, anh và Jungkook đã trở thành những ông bố.

Việc mang thai là ngoài ý muốn bởi vì họ dự định sẽ có một đứa trẻ khi hợp đồng công ty giải trí của Jimin kết thúc. Nhưng trong một lần Jimin phát tình, Jungkook cũng đến kì và sau đó Jimin mang thai.

Khi Jimin mang thai Sangwoo, công ty của anh đã tìm đủ mọi lý do để Jimin có thể nghỉ ngơi khỏi ngành giải trí một năm rưỡi. Lúc đó Jungkook vẫn chỉ là một trung sĩ cảnh sát vừa mới được thăng chức, nhưng giờ cậu đã là một chỉ huy.

Jimin biết rằng có nhiều người biết được Jungkook đã có một bé con. Nhưng họ cho rằng Jungkook là một ông bố đơn thân và cậu chỉ có tình một đêm với một ai đó, bởi vì cậu không có dấu kết đôi.

Jimin không muốn như vậy, đương nhiên. Thêm vào đó, nó luôn khiến Jimin buồn bã khi một omega xinh đẹp nào đó tán tỉnh Jungkook. Jungkook là một alpha đẹp trai và mạnh mẽ, vậy nên không có gì ngạc nhiên khi có những omega xếp hàng dài và chờ mong được trở thành bạn đời của cậu.

Jimin muốn mọi người đều biết rằng anh là bạn đời của Jungkook. Anh là chồng của Jungkook, là người sinh ra bé con của họ và là bố của Sangwoo. Anh chỉ muốn hét to lên với thế giới như vậy.

Nhưng dĩ nhiên, để có thể làm được như vậy, họ đều phải hi sinh, đặc biệt là Jimin. Việc trở thành một idol rất khó khăn. Jungkook và Jimin đã cùng nhau quyết định rằng Sangwoo không thích hợp với nhiều sự chú ý. Nếu mọi người biết rằng Sangwoo là con trai của Chỉ huy Cảnh sát Seoul và một idol nổi tiếng, họ sẽ trở nên điên cuồng.

Jimin đến công ty trong chưa đầy một tiếng, và dù anh rất kiệt sức nhưng anh vẫn phải chịu đựng nó. Chỉ một chút nữa thôi. Jimin có một căn phòng riêng trong tòa nhà, và họ thích anh ở lại đó để họ có thể gặp anh ngay lập tức bất cứ khi nào.

Jimin cũng sở hữu một căn penthouse ở trung tâm Gangnam, cách 10 phút lái xe từ công ty của anh. Đó là địa chỉ của anh mà mọi người và những fan của anh đều biết.

Nhưng Jimin thật ra đang sống với Jungkook và Sangwoo ở Pyeongchang-dong, trong một khu phố rất độc lập và kín đáo mà không có tay săn ảnh hay phóng viên nào có thể tiếp cận hay lẻn vào, và nó cách Gangnam 30 phút lái xe.

Cả anh và Jungkook đều mua một ngôi nhà hiện đại hai tầng có sân trước và sân sau sau khi họ kết đôi. Jungkook có đủ tiền, và Jimin cũng vậy.

Jimin nhìn thấy biểu cảm của Yoongi trở nên tươi sáng thế nào khi họ gặp lại người beta, Hoseok, ở hàng lang. Hoseok là người dạy choreography cho Jimin và cả hai người beta này đang trong một mối quan hệ.

Yoongi mỉm cười với bạn trai của mình khi beta đó kéo anh vào một cái ôm và hôn lên má, thì thầm điều gì đó với anh, một vài điều như Em nhớ anh.

Jimin mỉm cười với khung cảnh như thế, nhưng con sói trong anh thì phản ứng ngược lại, nó cảm thấy ích kỉ và ghen tị với cả hai beta bởi vì họ có thể gặp và ôm người thương của mình. Jimin chỉ có thể cố gắng bình tĩnh con sói của mình bằng cách nhìn đi chỗ khác.

Cả hai beta tách nhau ra và Hoseok cũng trao cho Jimin một cái ôm. "Jiminie! Mừng em quay trở lại!"

"Hyung, chúng ta chỉ vừa mới gặp nhau cách đây hai ngày thôi mà." Jimin tinh nghịch nói với người beta nhưng anh vẫn đáp lại cái ôm của Hoseok.

Hoseok đã thực sự đi cùng với họ trong suốt chuyến lưu diễn, thật là may mắn cho Yoongi. Nhưng anh phải quay trở về Hàn Quốc vào hai ngày trước cùng với những back up dancer để tập luyện nhiều hơn cho buổi concert cuối cùng, trong khi Jimin, cùng người quản lý của anh, vẫn phải ở nước ngoài cho buổi gặp gỡ với fan.

Jimin đến gặp CEO và họ bàn bạc với nhau về buổi concert cuối cùng và buổi họp báo liên quan đến việc chấm dứt hợp đồng của anh.

"Điều đó tùy thuộc vào cậu nếu cậu muốn thông báo cho mọi người biết về mối quan hệ của cậu với Chỉ huy Jeon tại buổi họp báo." Vị CEO nói với anh.

Chỉ huy Jeon. Jimin mỉm cười vì điều đó. Jungkook chỉ mới thăng chức sau khi Jimin rời khỏi đây cho chuyến lưu diễn của mình. Omega vẫn luôn khóc với Jungkook qua cuộc gọi video rằng anh cảm thấy tồi tệ vì đã bỏ lỡ buổi lễ nhậm chức của Jungkook nhưng alpha đã nói hàng vạn lần rằng điều đó hoàn toàn ổn.

Nghe thấy CEO của mình gọi Chỉ huy Jeon khiến trái tim anh đong đầy tình yêu và niềm tự hào. "Uhm, tôi sẽ nói với Jungkook về điều đó."

Vị CEO gật đầu, nhanh chóng cho Jimin rời khỏi cuộc họp. Jimin đi thằng về phòng luyện tập và anh thấy Yoongi đang nói chuyện với Hoseok. Trông Yoongi thực sự rất hạnh phúc.

Jimin hắng giọng và cả hai nhanh chóng tách nhau ra. Omega cười khúc khích khi Yoongi lườm anh trong khi Hoseok đang cười nghiêng ngả.

"Em nên nghỉ ngơi trước, Jimin. Chúng ta có thể luyện tập một chút sau. Em có lẽ sẽ bị jet lag đó." Hoseok nói, sự lo lắng trộn lẫn trong giọng nói của anh.

"Em ổn, Hobi hyung." Jimin nói, nhẹ nhàng mỉm cười. "Em sẽ nói với anh nếu em quá mệt, em hứa đó."

Hoseok chần chừ nhưng khi anh thấy được sự quyết tâm trong ánh mắt của Jimin, anh gật đầu. "Anh sẽ đi gọi những dancer đến đây."

Hoseok rời khỏi phòng và Jimin ngồi xuống cạnh Yoongi. "Anh nhớ anh ấy rất nhiều?"

"Yeah." Yoongi nhẹ nhàng thừa nhận.

"Chỉ mới hai ngày thôi. Trong khi em vẫn chưa được nhìn thấy Jungkook và Sangwoo cả tháng rồi." Jimin nhíu mày.

Yoongi lắc đầu và cười khúc khích, nhẹ nhàng đập vai anh với Jimin. "Em là một omega mạnh mẽ."

Jimin cười với Yoongi. "Họ đã cho em sức mạnh."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC