chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, Jungkook cảm thấy vô cùng lo lắng. Cậu đang ngồi trên ghế lười còn Sangwoo thì ngồi trong lòng cậu, ngâm nga hát theo bất cứ câu thơ em bé nào mà nhóc nghe được trên TV.

"Daddy?"

Jungkook thoát ra khỏi suy nghĩ của mình và quay sang nhìn Sangwoo, người đang ngước lên nhìn cậu. Chú cún nhỏ bĩu môi.

"Có chuyện gì thế, Sannie?" Jungkook cười, hôn lên đôi má mũm mĩm của nhóc.

Sangwoo chỉ vào màn hình. "Cá kìa daddy!"

Jungkook cười khúc khích, ôm bé con chặt hơn nữa.

Đến buổi chiều, Jungkook chuẩn bị một vài thứ cho Sangwoo, cậu cho nhóc mặc một chiếc áo sơ mi trắng đen tay dài và quần yếm nhỏ, kết hợp thêm cho em một đôi converse nhỏ màu trắng cổ thấp. Cún con của cậu dễ thương vô cùng.

Jungkook cũng tự lựa đồ cho mình, một chiếc áo sơ mi màu đen cùng quần jean rách và một đôi converse cổ thấp. Cậu chuẩn bị một chiếc cặp em bé cho Sangwoo và cả hai đã sẵn sàng để đi đến buổi concert.

Alpha đặt nhóc con ngồi trên ghế phụ rồi sau đó vòng sang ghế lái. Cậu hít một hơi thật sâu trước khi lái xe ra khỏi Pyeongchang-dong để đến Sân vận động Olympic Seoul, nơi concert của Jimin sẽ diễn ra.

Việc lái xe khá thuận lợi, Sangwoo cứ cười khúc khích và nhún nhảy trên ghế ngồi của mình khi radio phát ra những câu thơ em bé mà nhóc hay nghe. Thằng bé đang vô cùng tràn đầy năng lượng và hạnh phúc, giống như nhóc biết rằng họ sắp được gặp Jimin vậy đó.

Omega đã nói sẽ không gửi tin nhắn cho Jungkook từ tối qua và Jungkook hiểu rõ điều đó, bạn đời của cậu hôm nay chắc có lẽ đang vô cùng bận rộn với việc chuẩn bị, tham gia soundcheck, và những điều tương tự.

Jungkook dừng lại tại một quán cà phê gần sân vận động, quyết định rằng họ sẽ nghỉ ngơi tại đây một xíu. Hàng ngàn fan đã chờ sẵn bên ngoài sân vận động, xếp hàng dài để chờ mua goods và những thứ khác.

"Daddy, cupcake." Sangwoo kêu lên ngay khi họ bước ra khỏi xe, Jungkook nắm lấy bàn tay của nhóc khi họ bước vào quán cà phê. "Cupcake, cupcake!"

"Okay, okay..." Jungkook cười thầm, dừng lại trước quầy bánh.

"Choc-weyt!" Sannie hào hứng nhún nhảy, chỉ vào lát bánh chocolate ẩm được trưng bày.

Jungkook đứng đối diện với người phụ nữ lớn tuổi trong quầy, mỉm cười. Đôi mắt người phụ nữ nheo lại khi bà nhận ra người alpha. "Chỉ huy Jeon, chào buổi chiều!"

Jungkook khẽ cúi đầu. "Chào buổi chiều, ma'am."

"Oh, chú cún nhỏ của cậu chính là thiên thần dễ thương nhất." Người phụ nữ lớn tuổi thì thầm khi bà nhìn thấy Sangwoo bĩu môi, chờ đợi chiếc bánh của mình.

"Cảm ơn." Jungkook cười thầm.

Jungkook gọi bánh và trả tiền, sau đó cậu tiến tới ngồi bên cạnh cửa sổ và kiểm tra vé của họ thêm một lần nữa.

"Daddy! Đi đâu ạ?" Sangwoo hỏi, khúc khích cười.

Jungkook chỉ vào sân vận động gần chỗ họ. "Ở đó, sweetheart à. Chúng ta sẽ đi xem một vài thứ."

Đôi mắt Sangwoo sáng lên vì phấn khích và nhóc vỗ tay, đôi má mũm mỉm của em trở nên hồng hào.

Người phụ nữ lớn tuổi đem đến những món mà Jungkook đã gọi và cậu cho nhóc con ăn chiếc bánh chocolate mà em muốn, từng miếng một, và cậu nhóc vô cùng hạnh phúc khi được ăn chúng.

Sau khi ăn xong, Jungkook tiến về phía cổng ra vào trước sân vận động cùng với Sangwoo theo sau. Cậu bé ngơ ngác nhìn xung quanh, đôi mắt nai to tròn của em nhìn quanh khu vực đầy xa lạ.

Những fanboy và fangirl đang đứng rải rác bên ngoài sân vận động, hàng dài người xếp hàng đã bắt đầu di chuyển và điều đó có nghĩa là cổng ra vào đã được mở ra.

Jungkook mỉm cười với những ai nhận ra cậu và gật đầu chào cậu. Cậu đi đến khu vực bán goods, quan sát những goods đang được trưng bày.

Sangwoo há hốc vì kinh ngạc, chỉ vào poster của Jimin. "Appa! Appa!"

Jungkook bế em lên, cười khúc khích. Cậu mua một cây lightstick và một chiếc headband siêu dễ thương cho Sangwoo. Thế nhưng cậu nhóc lại vô cùng hào hứng nắm lấy tấm poster khiến Jungkook hoảng hốt.

"Appa! Appa của con!" Sangwoo nói lớn lên, vừa nhìn chằm chằm vào tấm poster vừa nhìn Jungkook chờ mong một sự xác nhận.

Alpha mỉm cười xin lỗi người bán hàng và trả tiền cho tấm poster hơi bị nhăn một chút và một vài thứ khác. Cậu vội vàng tiến đến cổng ra vào trước khi người bán hàng có thể hỏi tại sao con của cậu lại gọi Jimin là Appa.

Jungkook tiến về phía trước, cẩn thận tránh né những fan cuồng nhiệt quá khích có thể đánh trúng cậu và làm đau cún nhỏ.

Sangwoo bĩu môi, nhóc cố bật lightstick không có pin bên trong và lắc mạnh.

Jungkook tìm thấy ghế ngồi của họ, và Yoongi thực sự muốn chắc chắn rằng cả hai người đều ổn. Họ đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, cùng với vị trí siêu đẹp và ghế ngồi thoải mái. Jungkook đặt Sangwoo lên chiếc ghế cạnh cậu và lắp pin vào chiếc lightstick để cậu nhóc có thể sử dụng.

Nhưng Sangwoo đột nhiên buông chiếc lightstick, hiếu kì nhìn xung quanh. Những tấm hình của Jimin đang có ở khắp mọi nơi khiến cậu nhóc thực sự bối rối.

"Appa?" Nhóc hỏi, nhìn chằm chằm vào hình ảnh của Jimin trên màn hình. Đôi mắt to tròn của em sáng lấp lánh cùng sự tò mò, nhưng sau đó mặt nhóc sáng bừng lên và em bật cười khúc khích, nghe thật giống Jimin. "Appa, appa!"

Trái tim của Jungkook rung lên và cậu đặt lên đỉnh đầu em một nụ hôn ngọt ngào.

-------

Jimin khá lo lắng trong khi người thợ makeup đang dặm phấn lại cho anh. Anh luôn cảm thấy lo lắng bất cứ khi nào tổ chức concert, kể cả khi anh đã hoàn thành nó nhiều lần rồi.

Khi người thợ makeup hoàn thành, anh tóm lấy chiếc điện thoại của mình để gọi cho Jungkook, chỉ để làm dịu nỗi lo lắng bồn chồn của mình, nhưng đường truyền vẫn cứ mãi reo vang.

Jimin nhíu mày và cố gắng gọi lại lần nữa nhưng người alpha vẫn không trả lời. Jimin giận dữ nhưng anh vẫn cố hiểu cho cậu, chắc có lẽ Jungkook đang rất bận rộn vì giờ đây cậu đã là một chỉ huy.

Người alpha cũng không gửi cho Jimin bất kì một bó hoa nào để chúc anh may mắn, điều này thật kỳ lạ bởi vì kể từ khi Jimin trở thành một idol, Jungkook luôn gửi hoa đến cho Jimin trước khi concert của anh bắt đầu.

Jimin cau mày, phớt lờ đi sự nhói nhẹ trong lòng. Anh mỉm cười với người thợ trang điểm khi cô tô thêm son bóng cho đôi môi hồng hào đầy đặn của anh.

15 phút trước khi buổi concert bắt đầu, Jimin vẫn kiểm tra điện thoại của mình. Anh đã thay đồ xong xuôi và sẵn sàng đi ra ngoài đó, nhưng anh cần một sự đảm bảo từ Jungkook. Anh cố gắng gọi điện cho cậu một lần nữa nhưng người alpha vẫn không bắt máy.

Jimin hít một hơi thật sâu, gửi cho Jungkook một tin nhắn báo rằng buổi concert của anh sắp bắt đầu, trước khi anh tiến đến bậc nâng.

Khi anh được nâng lên trên sân khấu, Jimin mỉm cười với hàng ngàn fan trong khán đài. Ánh đèn sân khấu khiến anh bị chói mắt và không thể nhìn rõ tất cả mọi người.

Anh trình diễn một vài bài hát trong album của mình, di chuyển xung quanh sân khấu với nụ cười rạng rỡ. Thế nhưng có một điều khiến Jimin cảm thấy bối rối đó là bản năng mùi hương của anh hình như đang tăng lên quá mức. Jimin đã quen với hàng ngàn mùi hương hòa trộn trong concert của mình, nhưng concert lần này khiến anh mất kiểm soát, giống như có một mùi hương nào đó đang thu hút anh.

Anh cố gắng giữ bình tĩnh và hoàn thành bài hát, nhìn về phía đám đông. Anh giới thiệu bản thân một cách tràn đầy năng lượng trong khi các fan của anh hét to lên cổ vũ và điều đó như là những tình cảm và sự ủng hộ mà họ dành cho anh.

Jimin quay trở lại hậu trường để thay đổi trang phục và anh tiến đến người quản lý beta của mình đầu tiên. "Hyung."

"Yeah?" Yoongi đánh mắt sang nhìn anh chỉ vài giây trước khi tiếp tục xem thứ tự các màn trình diễn của buổi concert.

"Có điều gì đó không đúng với bản năng mùi hương của em." Jimin cau mày. "Chúng ta có thể yêu cầu sân vận động bật chất ổn định mùi hương được không anh?

Yoongi hoàn toàn quay sang nhìn anh, có tia sáng của điều gì đó lóe lên trong mắt anh ấy, nhưng anh vẫn từ tốn gật đầu. "Được thôi, có thể là một lát nữa. Các điều phối viên sự kiện đang hơi bận rộn."

Jimin cười với anh, thì thầm lời cảm ơn và đi đến phòng thay đồ để thay đổi trang phục.

Khi anh trở lại sân khấu, anh đã nhảy với nền nhạc là bài hát nổi tiếng của mình, Serendipity. Nhưng trong lúc anh đang nhảy, mắt anh chợt nhìn thấy điều gì đó ở phía trước đám đông, giống như là một gương mặt quen thuộc, nhưng anh lần nữa lại bị chói mắt bởi ánh đèn neon.

Anh chớp mắt, mỉm cười tập trung hơn vào việc nhảy. Khi anh đã hoàn thành, chất ổn định mùi hương cũng đã được phát tán khiến cho mùi hương nơi đây lập tức bay hơi. Anh thở ra một hơi nhẹ nhõm trong khi chuẩn bị cho bài hát tiếp theo.

Nhưng trước khi anh có thể, dù Jimin vẫn còn trên sân khấu, lõi sói trong anh đột nhiên trở nên lo lắng. Jimin nhăn trán, nhìn xung quanh. Lõi sói trong anh gào thét dữ dội, giống như nó muốn thoát ra khỏi lồng ngực của Jimin.

Các fan đã bắt đầu nhận ra sự lo lắng của Jimin, một vài trong số họ còn huýt sáo, và đó là lúc Jimin nghe được nó, một âm thanh mà anh vô cùng quen thuộc, khá lớn và rõ ràng. Tiếng khóc của bé con nhà anh.

Âm thanh của bài hát của anh bắt đầu vang lên, nhưng Jimin đã quá phân tâm để có thể bắt đầu hát. Mắt anh di chuyển về hàng ghế đầu tiên, và anh đã nhìn thấy một người đàn ông đứng trong đám đông, cùng với một đứa bé trên cánh tay mình. Cậu ấy cứ hôn lên đôi má của đứa bé và cố gắng xoa dịu em.

Đó chính là Jungkook và Sangwoo. Gia đình của Jimin.

Jimin chớp mắt khi anh nhìn thấy nước mắt của Sangwoo lăn dài trên má, đôi mắt của em quay sang nhìn anh, và họ đã nhìn thấy nhau.

Sangwoo khóc, đôi mắt nhóc buồn bã. Jimin có thể đọc được khẩu hình miệng của em đang nói 'Appa!' và Jimin không còn có thể suy nghĩ được gì nữa. Anh nhanh chóng tiến về khu vực của họ, bỏ cả sân khấu và bài hát của mình.

Jimin đi về phía cầu thang, phớt lờ những ánh nhìn và tiếng xì xào xung quanh anh. Các nhân viên bảo vệ bắt đầu chạy về phía anh nhưng anh đã trừng mắt để họ để anh đi.

Jungkook buông đứa bé đang ngọ nguậy hung hăng trong lòng mình xuống và thằng bé ngay lập tức chạy về phía anh, khóc.

Jimin mở rộng vòng tay và bế đứa bé lên - bé con của anh, và hôn lên má thằng bé. Sangwoo vòng tay quanh cổ cậu. "Appa!" Nhóc khóc.

Jimin tiếp tục hôn lên đôi má của Sangwoo để dỗ dành em. Jungkook chạy về phía họ, ánh nhìn lo lắng và đầy tội lỗi dâng lên trong mắt cậu.

Cả sân vận động bỗng nhiên im bặt, theo dõi người omega đang rải những nụ hôn lên Sangwoo. "Bố nhớ con nhiều lắm." Jimin thì thầm với Sangwoo.

"Jimin." Jungkook nói, nhìn xung quanh. "E-em xin lỗi. Thằng bé rất buồn vì anh đã không nhìn về hướng của tụi em. Thằng bé nghĩ-"

"Appa không còn yêu con nữa." Sangwoo khóc, buồn bã nhìn Jimin.

Điều đó khiến trái tim Jimin như vỡ tan và anh lắc đầu. "Không, không đâu sweetie... Bố yêu con rất nhiều. Bố thực sự xin lỗi."

Sau đó Jimin quyết định đi lên sân khấu, để lại Jungkook ở phía cuối cầu thang, người đang nhìn anh chăm chú. Sangwoo vẫn được anh bế trên tay, nhóc con tựa đầu mình lên vai của Jimin.

Yoongi đang quan sát từ phía sau sân khấu với một vài nhân viên, nhưng trông anh chả ngạc nhiên gì mấy.

"Tôi xin lỗi vì sự cố này, mọi người." Jimin nói vào mic. "Tôi không biết rằng con của mình cũng đang ở đây, cùng với bạn đời của tôi."

Mắt Jungkook mở to, nhưng cậu vẫn đứng yên ở phía rìa cầu thang. Sangwoo nâng đầu nhóc dậy, bĩu môi với Jimin. Jimin mỉm cười với nhóc con và hôn lên môi em, lau đi nước mắt.

"Mọi người ơi, đây là con của tôi, Jeon Sangwoo." Jimin mỉm cười, và đám đông vỡ òa trong những tiếng xì xào và một vài người thậm chí còn thì thầm về Sangwoo.

Jimin đánh mắt sang nhìn Jungkook khi anh tiếp tục nói. "Và đằng kia là Chỉ huy Jeon Jungkook, bạn đời của tôi."

Jungkook chớp chớp mắt khi cậu leo lên sân khấu và tiến về phía họ. Lõi sói trong Jimin đang tru lên đầy sung sướng với sự hiện diện của cả bạn đời và con của anh.

Jungkook dành cho Jimin một nụ cười khi cậu ôm cả omega và nhóc con của họ trong vòng tay mình. Đám đông vỡ òa trong tiếng hoan hô khiến Jimin thở phào nhẹ nhõm. Anh không còn quan tâm bất kì điều gì nữa. Anh chỉ muốn được dành thời gian bên cạnh Jungkook và Sangwoo.

-------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC