(Ngoại truyện 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mới sáng sớm nhưng nàng đã bị các cung nữ, thái giám gọi dậy.
Touka:Ta muốn ngủ.. các ngươi đi ra đi.
-Nương nương người phải dậy sớm thay y phục đi thỉnh an thái hậu và bá quan trong triều.
Touka:Còn sớm mà~~*ngáy ngủ*
Sau một hồi mè nheo của nàng, bỗng từ đâu vị hoàng đế cao cao tại thượng của chúng ta bước vào (chết Touka rồi)
Ken:*nghiêm nghị*Nàng muốn ngủ đến bao giờ? Còn không mau thay y phục cho trẫm.
Touka*bật dậy, chỉ thẳng vô mặt Ken*Chàng là cái gì mà đòi quản ta? (Trời má, gan quá chị ơi! )
Bọn nô tì:Nương nương...
Ken*tức giận*Ta là vua của đất nước này, còn là phu quân của nàng, ta không được quản nàng sao? Đây là mà là phong thái của 1 vị hoàng hậu ư? Tốt nhất nàng nên biết thân biết phận. Chỉ cần lát nữa mà trẫm chưa thấy nàng thay y phục xong thì đừng trách trẫm vô tình.
Ken rời khỏi, Touka nhận ra mình đã ăn nói quá lời lập tức leo xuống giường thay y phục và trang điểm. Nàng nhanh chóng đến phủ Thái hậu và nhận ra hắn cũng ở đó với biết bao nhiêu nô tì thái giám thị vệ. Nàng hối hả chạy tới chỗ hắn.
Touka:Tham kiến hoàng thượng.
Ken:Hừ!!!
Bỗng Ken đưa tay lên tóc nàng chỉnh lại trâm cài giúp nàng.
Ken:Sau này đừng chạy như thế, phải biết ý tứ. Trang phục phải chỉnh tề đừng bắt trẫm nhắc lại.
Touka:Thần thiếp đã hiểu, lúc nãy...chàng không giận ta sao? Tối qua tại thiếp có uống chút rượu nên sáng nay mới ăn nói thất lễ như vậy!

Ken*Đen mặt*Còn nhắc lại, nàng đúng thật là...thật hết nói nổi mà! Thôi, không nói nữa, chúng ta mau vào thỉnh an thái hậu. Nàng đó, chú ý thân phận, đừng làm mất mặt trẫm trước Thái hậu và các phi tần.
Touka:Ta biết rồi, chàng nhiều lời quá!
Ken:Nàng...
Touka:Hic... thiếp lỡ lời:'>
Hiện tại nàng đang đứng trước Thái hậu và biết bao nhiêu phi tần mỹ nữ trong đó có cả Rize, hắn vừa thấy nàng ta đã như muốn chạy đến chỗ nàng.
Touka:*hành lễ *Hài nhi xin thỉnh an Thái hậu, chúc Thái hậu an khang, trường thọ sống lâu trăm tuổi.
Thái hậu:Ngoan, lại đây ngồi cạnh ta.
*Tiếng xì xào*
-Nàng ta vừa vào cung đã được Thái hậu cho ngồi cạnh, có phải là thiên vị quá không?
-Phải đó!!!
-Im lặng đi, vì nàng ta là hoàng hậu nương nương mà!
Thái hậu:Trật tự, các ngươi ồn cái gì?
Touka:Thái hậu bớt giận, hài nhi vừa vào cung mà đã được Thái hậu thương yêu như vậy khó trách khiến các tỷ muội không cam tâm.
Ken:"Thật không ngờ, nàng ta bình thường ăn nói sổ sàng, nay lại có thể ngoan ngoãn nhu mì như vậy! Thật không tầm thường. "
Thái hậu: Hoàng hậu quả là hiểu chuyện. Sau này mọi chuyện trong hậu cung đều nhờ con vậy!
Touka:Vâng, thưa thái hậu!
Bỗng 1 vị hoàng phi lên tiếng khiến cho cuộc đối thoại của Thái hậu và Touka kết thúc.
Eto: Thần thiếp thất lễ, nhưng mọi người hình như quên mất hôm nay là đại thọ của Thái hậu rồi thì phải?
Rize:Làm sao mà quên được, chắc chắn các tỷ muội đều đã chuẩn bị quà cho Thái hậu cả rồi phải không?
-Tất nhiên!
Ken:*trên tay cầm tấu sớ, không mấy quan tâm* Vậy sao các nàng còn chưa dâng quà? Đừng làm mất thời gian của trẫm *nhìn Thái hậu* Thái hậu, con bận chút chuyện nên phải đi rồi, quà của con lát nữa sẽ được gửi tới.
Thái hậu:Ừm, con đi đi.
-Cung tiễn hoàng thượng
Ken:Miễn lễ.
Sau khi Ken rời khỏi, tất cả vật phẩm quý giá, khó tìm đều lần lượt được dâng lên cho Thái hậu, cuối cùng chỉ còn lại quà của Hoàng phi Rize và Hoàng hậu Touka vẫn chưa dâng lên.
Eto:Hoàng phi và hoàng hậu bao giờ mới dâng quà lên?
Rize:Không để mọi người phải chờ lâu, dâng quà lên!
Món quà của Rize vô cùng đặc biệt, đó là một bức tranh bằng vàng có chữa Thọ lớn được nạm bằng phỉ thúy rất tinh xảo
Rize:Thưa thái hậu, đây là bức tranh được làm hoàn toàn bằng vàng, trên có chữ Thọ uốn lượn cầu kỳ theo mô tuýp trang trí vân mây. "Phú, Quý, Thọ, Khang, Ninh", trong năm chữ này thì chữ "Thọ" có ý nghĩa kết nối thống nhất "Ngũ Phúc" với nhau, hay nói cách khác điều này có nghĩa là có sức khỏe là có tất cả. Thần thiếp tặng món quà này mong muốn Thái hậu luôn khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi để cùng hưởng phúc với con cháu.
-Quả là kiệt tác, đẹp ngoài sức tưởng tượng.
-Nàng ta đúng là có mắt nhìn!
-Thế nên mới được hoàng thượng sủng ái tới như vậy!
Eto:Vậy quà của hoàng hậu đâu? Chẳng lẽ, người không chuẩn bị quà cho Thái hậu sao?
Touka*cười*Tất nhiên là có rồi, mong rằng món quà của ta không làm cho Thái hậu thất vọng. Người đâu mang quà lên!
Món quà của hoàng hậu không giống như các món quà khác, không đắt tiền, không quá cao sang, càng không phải là những vật phẩm quý giá. Đó là một bức tượng Phật khá lớn được làm bằng hoa bất tử, bên trái bức tượng là một chậu bách hợp, bên phải là một nhánh hoa mẫu đơn.
Touka: Biết Thái hậu tín ngưỡng Phật giáo, thường xuyên ăn chay niệm Phật, Thái hậu còn là một người cần kiệm đi đầu hậu cung nên hài nhi mạn phép xin dâng tặng người món quà nhỏ, không đáng giá này! Đây là tấm lòng của hài nhi xin Thái hậu nhận cho. Nhưng nếu người không thích có thể trách tội hài nhi.
Thái hậu*đến gần lễ vật* Bức tượng này là con tự làm sao?
Touka:Dạ vâng, bức tượng là do hài nhi kết từ hoa bất tử thưa Thái hậu.
Thái hậu: Còn chậu hoa Bách hợp và nhánh mẫu đơn
Touka:Thưa Thái hậu, hoa mà con dâng tặng người đều là do tự tay con trồng. Bách hợp từ lâu đã được mệnh danh là một loài hoa thanh cao và quý phái, nó không những tượng trưng cho sắc đẹp, đức hạnh mà còn là sự kiêu hãnh và cả tình yêu cao thượng, chung thủy. Chính bởi vậy, hoa Bách hợp rất thích hợp để dành tặng cho Thái hậu trong dịp Thọ yến này! Ngoài ra, việc dâng lên cha mẹ những nhánh hoa mẫu đơn xinh đẹp. Là cách con cái thể hiện sự biết ơn và tình yêu thương dành cho cha mẹ của mình.
Thái hậu: Hay, hay lắm! Ta thích món quà của hoàng hậu nhất, dù không quý giá như những món quà khác nhưng chúng đã nói lên tấm lòng hiếu thảo của hoàng hậu. Hoàng hậu vào cung chưa được một tuần mà đã biết ta thích gì, hoàng hậu quả thật chu đáo. Các phi tần hãy nhìn hoàng hậu mà học hỏi.
-Vâng thưa Thái hậu.
------------------------------------------------------------
Eto:*Đáng ghét, món quà nhỏ nhoi như vậy mà Thái hậu lại thích đến thế? Đáng buồn cho hoàng phi Rize.
Rize:Không sao đâu, ta không buồn gì cả, các nàng cũng đừng vì thế mà nói xấu hoàng hậu.
-Rize thật hiền lương thục đức, chẳng trách sao lại được hoàng thượng sủng ái. Chẳng bù cho vị phế hậu kia.
Những lời cai nghiệt kia không ít thì nhiều đã vô tình lọt vào tai hoàng hậu, nàng không mấy quan tâm những câu nói đó. Bản tính của nàng không thích chấp nhặt những chuyện nhỏ càng không thích vướng vào những chuyện thị phi trong cung. Tránh gây rắc rối là việc tốt nhất nàng có thể làm cho gia tộc Kirishima.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net