Chương Mười Một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Viện trưởng ơi là viện trưởng!

Tình Yêu Đặt Ở Đâu? - Mười một

Nhìn cô gái trước mặt mình hai má phúng phính miệng nhai cơm Trần Bình Bình tự nhiên đỏ mặt vì nhìn sao cũng thấy Lý Tư Thuần đáng yêu. Trần Bình Bình vươn ngón tay khô ráp ấm áp của anh khẽ chạm vào bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô, mang theo một chút ngượng ngùng hỏi nhỏ:

 "Tư Thuần à... em thấy...thấy tôi là một người như thế nào?".

Lý Tư Thuần ngẩn mặt lên nhìn anh, nhìn vào đôi mắt tươi sáng như tinh tú trên tràn diện nhu hòa thướt tha . Trần Bình Bình rất xinh đẹp, cô cười lời nói từ đáy lòng đều là chân thật:

 "Anh là một người đàn ông tốt, khí khái nhã nhặn thanh lịch không chỉ vậy còn là người mạnh mẽ cương trực, tóm lại rất tốt".

Nhớ lại bóng lưng của Trần Bình Bình ngày hôm đó thẳng tắp đứng trước mặt mình bảo vệ nụ cười trên môi cô càng thêm nồng đậm.

Nghe được những lời này Trần Bình Bình vui lắm, môi mỏng cười đến khóe, tự tin trong lòng cũng ngày một cao anh bạo dạng hỏi thêm:

 "Vậy... Tư Thuần có thấy thích tôi không?".

"Đương nhiên là có".

"Thật không!"

 Nghe được Lý Tư Thuần nói có thích Trần Bình Bình mừng như điên hai tay vô thức ấn mạnh xuống bàn hướng tới người cô hỏi. Anh làm cô gái giật mình, và lúc đó nhận ra phản ứng vừa rồi của mình hơi thái quá Trần Bình Bình quay đầu trở về giữ ngữ điệu cũng trầm lặng hơn, đôi mắt anh long lanh nhìn Tư Thuần hỏi lại, cố ý muốn thật sự xác định: 

"Em cũng thích tôi sao?".

"Một người tốt như anh sao lại không thích, không chỉ riêng tôi đâu với tính cách của anh tôi nghĩ mọi người đều giống như tôi đều yêu quý Trần viện trưởng".

Câu trả lời hồn nhiên tươi sáng này như một gáo nước lạnh tạt vào mặt Trần Bình Bình làm nguội dòng máu tình yêu nóng bỏng đang sôi sục trong người anh ta, ý Trần Bình Bình nói thích đều không phải như Lý Tư Thuần nghĩ.

"Hừm... ý là thích...là... à thích kiểu khác cơ." Tự dưng miệng của Trần Bình Bình trở nên cứng, không có ai nguy hiếp mà cũng nói lắp.

"Thích kiểu như thế nào?" Cô nàng nhìn anh với hai mắt khó hiểu.

Trần Bình Bình đưa nắm tay lên miệng ho mấy cái để lấy lại tinh thần, anh ngồi ngay thẳng ở trước mặt Lý Tư Thuần nhìn cô nghiêm túc nói:

"Tôi là viện trưởng viện viện giám sát nhân dân Nam Khánh, tên Trần Bình Bình, ba mươi chính tuổi, chưa lập gia đình. Có hút thuốc nếu em không thích tôi liền bỏ, công việc giao thiệp phải uống rượu nhưng không bao giờ say đến mất trí. Làm một người nghiêm chỉnh có giáo dục không cờ bạc không bê tha không vũ phu không bạo lực, gia đình họ hàng đều có học thức không ai làm trái luật sai lương tâm".

Trần Bình Bình hít một hơi thật nhanh lấy thêm dũng khí nói tiếp: 

"Ngày hôm đó giúp đỡ em, vừa nhìn đã yêu, tôi đã về hỏi thăm em vẫn còn độc thân. Nếu em không chê có thể làm bạn gái của tôi không? Lời tôi nói đều là thật lòng. Chỉ cần em gật đầu đồng ý, tuyệt đối cả đời Trần Bình Bình tôi sẽ đối tốt với em, tất cả những gì tôi có đều là của em kể cả sinh mạng này nếu em cần tôi tình nguyện đưa hai tay lên dâng hiến. Lý Tư Thuần em làm bạn gái của tôi nha".

Ngoài miệng Trần Bình Bình khẩn trương, cả mặt anh không lộ tia hỉ nộ nào, cơ mà chiếc khay nhôm đựng cơm từ sớm đã bị hai tay anh bóp đến mất hình dạng.

Lý Tư Thuần bị một tràn tỏ tình của Trần Bình Bình làm cho ngớ người, cả người cô ngây ra không biết nên mở miệng thế nào cho phải. Từ ngày nhận đồng tâm kết kia Lý Tư Thuần đã hiểu dụng tâm của Trần Bình Bình, lúc anh ta nói thích cô liền hiểu chỉ là cố ý tránh đi không ngờ Trần Bình Bình lại dùng hết lá gan của mình ở trước mặt cô bày tỏ hết tất cả.

Hai má Lý Tư Thuần đỏ ửng mắt thường đều có thể nhìn thấy nó đã đỏ đến tận mang tai, giọng cô hơi rụt rè trả lời:

 "à..Trần viện trưởng...tôi hiện tại chưa nghĩ đến việc có bạn trai hơn nữa con người tôi không có điểm tốt gì cả không có xứng với anh, tâm ý của anh tôi nghe đều hiểu nhưng thật lòng mà nói tôi và anh làm bạn tốt hơn...".

"Nhưng mà Tư Thuần...".

"ơ mà giờ học rồi tôi phải đến lớp nếu không... nếu không giảng viên sẽ mắng".

Không để người đàn ông kịp nói gì thêm Lý Tư Thuần chắn ngang, mở lời trước. Nói xong con bé còn ôm chặt balo hai chân vắt lên cổ chạy trối chết. Một lần nữa bị bỏ lại, Trần Bình Bình ngồi thơ thẩn như ngày đó.

Đôi mắt Trần Bình Bình dần mất đi hào quang, đường môi cong xuống dáng vẻ bi thương đều nằm trên khuôn mặt anh. Hai tay trên đầu gối sớm nắm chặt, cứng đến nổi cả tay không còn chút máu, gân trên mu bàn tay vì áp lực máu mà nổi lên cả tảng. Trần Bình Bình tức giận chính mình quá gấp rút, không chờ đợi nổi mà nói ra hết lòng mình, Lý Tư Thuần là một cô gái đơn giản, gặp tình huống bất ngờ như này cũng sẽ sợ mà từ chối.

Giờ người ta chạy đi luôn rồi.

Trong đám nữ sinh nhìn hai người vừa rồi, bước ra một cô gái vô cùng xinh đẹp cô tỏ vẻ kiêu kì ngồi bên cạnh Trần Bình Bình nhẹ nhàng để tay lên vai anh vuốt ve còn dở giọng quan tâm, dịu dàng an ủi: 

"Thầy Trần, thầy đừng buồn đều là do con nhỏ đó không có mắt nhìn người. Nhìn thế nào thì con nhỏ nhà quê đó không có xứng với thầy Trần đâu... một người khí chất đỉnh đạt như vậy chỉ có thể đi đôi với tiểu thư người nhà danh gia... mà người đó chỉ có...".

Lời còn chưa nói xong đã bị một đôi mắt sắt lạnh cắt ngang.

"im đi, trơ trẽn." Trần Bình Bình kéo bàn tay không an phận kia rời khỏi vai mình sau đó lạnh lùng rời đi.

Thái độ vừa rồi hoàn toàn trái ngược với những hình tượng người thầy thường ngày, đó mới thật sự là Trần Bình Bình. Đôi mắt hai mí sắc xảo, đồng tử sâu khuyết nhìn vào chỉ thấy một cái hố sâu vô tận. Khuôn mặt không một tia hỉ nộ cả người toát ra một tràn khí lạnh đến tím tái. Cô gái lúc nảy còn kiêu kì ngạo mạng bây giờ như đứa mất hồn cả người tản ra một dòng mồ hôi lạnh mặt mày xanh tím bất thường.

Cứ nghĩ tin đồ Viện trưởng viện giám sát độc tài cô lãnh, vua ám dạ chỉ là tin đồn dọa trẻ hôm nay thực sự chứng kiến qua, tất cả đều không phải nói khoét.

Lý Tư Thuần chỉ biết co chân chạy, hai mắt đều nằm ở dưới mặt đường vô ý đụng phải người, định ngẩn đầu lên xin lỗi thì thấy ra chính là hai người bạn của mình, cô vội ôm chầm lấy họ vui mừng: 

"Nhược Nhược, Đóa Đóa may là gặp hai cậu".

Nhìn thấy biểu cảm của Lý Tư Thuần hoảng hốt, vừa rồi còn cắm mắt cúi mũi chạy, Phạm Nhược Nhược ôm lấy cô bạn vô cùng lo lắng hỏi: "Đã có chuyện gì, sao mà mặt cậu xanh như vậy?".

"Thuần nhi nói đi ai ức hiếp cậu sao, nói cho tớ biết tớ đánh bọn nó ra bã." Hải Đường Đóa Đóa tính tình trước nay dễ nóng, trượng nghĩa giúp bạn thấy Lý Tư Thuần vì sợ hãi mà ra dạng này cô liền xoắn tay áo lên, định một nước xông tới đánh kẻ nào dám ức hiếp bạn mình.

Lý Tư Thuần chống eo thở hổ hển, nhăn mặt nói: "Vừa rồi có người tỏ tình tớ, sợ quá nên bỏ chạy".

Phạm Nhược Nhược và Hải Đường Đóa Đóa nghe nói có người tỏ tình Lý Tư Thuần đều đồng thanh cười thành tiếng.

Phạm Nhược Nhược: "Thanh niên nào vậy?".

Hải Đường Đóa Đóa vừa ôm bụng cười vừa nói: "Mẹ nó, ha ha thằng nào đáng sợ vậy, tỏ tình đến nổi bạn tôi sợ chạy".

"Nhưng mà... chuyện được tỏ tình nên vui mới phải sao cậu lại sợ? Tính toán Thuần nhi chưa có mối tình nào sao không thử trải nghiệm yêu một lần." Phạm Nhược Nhược đưa cho Lý Tư Thuần một chai nước để cô bình tâm, vẫn tò mò mang theo câu hỏi nói ra: 

"Hay người đó là côn đồ ác tính? Xấu xa lắm nên cậu mới sợ?".

Lý Tư Thuần uống xong một ngụm nước tâm trạng dần hòa hoãn, cô lắc đầu nói: 

"Không phải người xấu. Người đó là một người rất tốt nhưng mà... nói sao đây. Nói chung là tớ không thích yêu đương cảm giác rất phiền phức".

Hải Đường Đoá Đóa đứng bên cạnh Lý Tư Thuần khoác tay lên vai bạn, như thường ngày thân mật xoa xoa đầu cô: 

"Không thích thì đừng ép buộc, bỏ qua đi chúng ta cùng nhau ra ngoài chơi game ha".

"Này, không phải hẹn đến thư viện học bài sao." Phạm tiểu thư xưa nay chăm học mà, nghe đến mấy loại trò chơi điện tử kia liền không muốn đi kéo tay hai người bạn mặt đầy không vui.

Lý Tư Thuần đứng ra khuyên ngăn: "Đóa Đóa sắp thi rồi chúng ta đi học bài trước, trở về rồi chơi".

"Được rồi đều nghe theo hai cậu." Vẫn là Hải Đường cô nương chịu thua, theo chân hai vị kia đến thư viện. Trong lòng âm thầm mắng chửi: 

"Cái thư viện chán ngắt!".

Hết chương 11. Còn tiếp --


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net