Profile (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ Cự Giải có thói quen viết nhật kí, nhưng mỗi lần viết chỉ được ba bữa là mệt. Tệ hơn nữa, Tiểu Vũ vẫn nghĩ người như mình thì hàng đống, cho nên nếu mình ngừng viết và mua thêm quyển sổ khác cũng chẳng sao.

Sự thật chứng minh, nghiệp thường quật sớm, nếu như nó không quật sớm, chứng tỏ nó còn muốn bạn ăn đủ.

Sớm hôm nay Tiểu Vũ đến lớp, khinh bỉ nhìn đôi chim lợn Xử Nữ Nhân Mã bú liếm nhau như bao ngày mà rảo bước về chỗ. Cô nhanh chóng bước về phía cuối lớp học, dừng lại tại bàn của một người nào đó đang ngồi, lanh lảnh lên tiếng :

- Vợ ! Chồng mới mua quyển sổ mới !

Người-Nào-Đó liếc xéo mấy cái chẳng để tâm, dường như đã là chuyện quá quen, sau đó lại cặm cụi làm bài tập. Vũ Cự Giải thành công chiếm được sự lạnh nhạt của người ta, trái lại còn rất rất vui, ngồi xuống sán đến mà thì thầm đầy vui vẻ.

- Ma Kết đm sổ đẹp lắm xem không ?

- Không !

- Đây nhé tao cho mày xem này. Đm hôm qua tao mới đi nhà sách xong thấy nó, thế là tao phải mua luôn. Eo cái bìa nhìn nứng v !!!

- ...

Cuộc đối thoại một người nói không người nghe cứ thế tiếp diễn, cho đến khi tiếng chuông báo vào học vang lên rộn rã, Tiểu Vũ mới cất được cái mồm của mình đi. Tiểu Lê chán nản cất sách vở, thở dài như một bà già đã mấy lần nhìn thấy tuesday thăng cấp thành trà xanh, nhỏ nhẹ lên tiếng :

- Mày cứ mua đi, chỉ tổ phí tiền ! Đã thế còn đ cho tao được quyển nào, thế khoe làm gì ?

Tiểu Vũ ỏ dài một tiếng, sau đó ôm chầm lấy cô bạn thân xinh xắn nhỏ bé mình hết mực yêu chiều, thơm một cái, lại thành công bị người ta chửi cho mà nghe.

- Thì cùng lắm là nghiệp sẽ quật chết condime tao thôi mà !!!

...

Vậy mới nói, gáy sớm ăn l*n.

Chiều hôm ấy, a13 có tiết học phụ đạo. Nắng cháy mu l*n, học sinh vẫn phải vác xác đi học như thường lệ.

Lúc Vũ Cự Giải đến, lớp xem ra đã đông đủ. Nói " đông đủ " thì cũng không hẳn là đông đủ lắm. Phụ đạo môn vật lý, ban D đã chối thấy mặt trời, nay lại vướng phải cái nóng nực của mùa hè càng khó tiếp thu. Sĩ số đăng kí đi học cũng phải nửa lớp, vậy mà bây giờ chỉ còn lại mấy mống. Tiểu Vũ nhìn thấy hội chị em cây khế của mình đã tụ tập đầy đủ cũng mon men đến gần. Chỉ là... Biểu hiện của họ hơi lạ.

- Sao thế chúng mày ?

Người đầu tiên chú ý đến là Nguyễn Ma Kết - một con bóng thông minh vui tính dị hợm kỳ lạ giỏi tiếng anh đang vắt chéo chân ngồi trên ghế ở vị trí center, xung quanh là các con đ* khác bu lấy như dàn harem mà trố mắt nhìn về phía này. Trông ngoại hình vẫn đều đều thế, chỉ là biểu cảm hơi lạ. Tiểu Duy đan đôi tay thon dài khiến bao đứa con gái ghen ghét vào nhau, cười cười nhìn Tiểu Vũ.

- Chả sao cả. Bình thường !

Tiểu Vũ nghi hoặc nhìn con bóng ấy, xác định tính chân thật trong lời nói. Mỗi lần con đ* ấy thốt ra lời nào là đều có vấn đề cả. Vũ Kim Ngưu lúc ấy mới e ngại lên tiếng, mặt vẫn không giấu nổi nụ cười chưa kịp tắt.

- Thực ra tao nghĩ mày nên hỏi thằng Quang Anh thì hơn !

Trán Tiểu Vũ đã nhăn lại thành một đống, thiếu điều biến thành gợn sóng trên mặt. Tay chống lên hông, Tiểu Vũ quét qua một lượt mấy con bạn vẫn đang ủ ê nhìn đi chỗ khác. Rõ ràng là giấu mình cái gì đây mà !

Thế nhưng nghĩ mãi cũng chả thêm được cái gì, Vũ Cự Giải đành quay gót hất mặt tiến đến chỗ đứa mà cô ghét nhất. Tên đó vừa thích ra oai với con gái, vừa thích làm màu, luôn nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ. Có mà là rốn cac thì có !

Quang Anh " người bị ghét " vẫn yên ổn tọa vị tại chỗ, chỉ là hình như hắn ta còn đang xem cái gì đó. Tiểu Vũ không rõ lắm, vì đám con trai cũng đang xúm lại thành một đống quanh hắn. Mà cái đó chắc hẳn vui lắm, nhìn mà xem, chúng nó cười như được mùa thế kia cơ mà.

- Đm mày xem, cái gì mà "ngày hôm nay mình đi học nhưng cũng chẳng có gì đặc biệt cho lắm". Đ đặc biệt thì viết làm đ gì ? Nứng à ?

- Vaicalon đ hiểu sao viết được cái này, xàm l*n vãi !

- Đã thế lại còn "Hihi mình thấy chúng nó nắm tay nhau mà cười chết mẹ (mặt khinh bỉ x3) ". Viết như cái đầu bu*i thế mà cũng đòi là giỏi văn nhất lớp cơ đấy !

Sau đó đám con trai cười rộ lên vui vẻ, còn hội chị em thì quay mặt đi, riêng Nguyễn Xử Nữ vẫn đắm đuối nhìn về phía cô không rời. Nếu ánh mắt là mũi tên, hẳn Xử Nữ đã phóng ra vạn tiễn xiên chết Cự Giải rồi. Mà Cự Giải như trúng bùa yêu của Bích Phương, vẫn ngáo ngơ đoán xem nó là cái gì, sau đó lại ngáo ngơ hỏi.

- Chúng mày đang đọc cái gì thế ?

Quang Anh pháo không hôi trông thấy Cự Giải thì toe toét cười, cái mồm đã rộng nay lại muốn ngoác ra thêm mấy phần. Hắn đắc ý lắc lắc cuốn sổ trên tay, nói :

- Nhật ký mày chứ ai !

Sau đó là một tràng cười thấu xương...

Sau đó...

Không còn sau đó nữa. Vì mùa xuân của Vũ Cự Giải đã tắt rồi.

Nếu Tố Hữu có thể từ cảnh ngục tù mà nhận ra tư tưởng Cách Mạng mà mình sẽ theo đuổi, thì Vũ Cự Giải cũng sẽ vì cái tội hay quên của mình mà rút ra bài học thích đáng.

Quyển sổ tuy đã hồi chính chủ, có điều nội dung bên trong bao gồm ba ngày viết được mấy trang, những câu nói xàm lông khi quá mệt vẫn cố nằm để viết cho xong đã bị người đời biết hết rồi. Tệ là, trong ấy có chính mặt đả kích cặp chim cu chim gáy kia. Tiểu Vũ không biết nên đối nhân xử thế như nào cho dừa với các bạn, lại không biết làm thế nào cho chuyện này lắng xuống một cách nhanh chóng. Cách duy nhất mà cô nghĩ ra chính là mỗi lần đi học co người lại một chút, vận dụng lối suy nghĩ " Nếu ta không thấy người thì người không thấy ta ", an ủi bản thân vượt qua kiếp nạn nhục nhã này.

Lê Ma Kết có lẽ là người biết chuyện muộn nhất, nhưng ngay khi cô biết, Tiểu Lê cũng chẳng tiếc rẻ mà tặng cho Tiểu Vũ nụ cười khinh bỉ cùng ánh mắt "tao đã bảo rồi" lần thứ n của cô.

Sống có nhân có quả.
Biết điều nhiều chút thì chơi, biết điều một chút thì chơi một mình !

Sau ấy Tiểu Vũ từ một con đ* thích viết nhật ký đôi ba dòng, hay chán nản mà chẳng tiếc tiền mua sổ mới để khoe với vợ, nay đã thăng cấp thành một con đ* chuyên viết truyện trên Wattpad, tự huyễn hoặc với bản thân thế này thì có l*n chúng nó mới đọc được, rồi lại tiếp tục xàm l*n về những gì cô thấy trong cuộc sống.

Cho đến khi Xử Nữ VÔ TÌNH tìm thấy nick Wattpad của Vũ Cự Giải.

***

~ Tiểu Miêu Tử ~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net