Chương 1: Lời tiên tri khủng khiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thượng đế tạo ra thế giới này bằng những mảng đối lập.

Có thiên đàng thì sẽ có địa ngục. Có ánh sáng thì sẽ có bóng tối.

Trời và đất, mặt Trăng và mặt Trời, thiên thần và ác quỷ, vui sướng và đau khổ, giàu sang và đói nghèo, khỏe mạnh và bệnh tật, tình yêu và thù hận... Vạn vật đều được sinh ra cùng một lúc với thứ đối lập với nó.

Và đó cũng là cách Người tạo ra Sa'ol và Ta'nen.

Lấy chính mình làm ranh giới, Người tạo ra phía bên phải mình là Thế giới Sa'ol luôn hiện hữu ánh sáng mặt trời, tràn ngập hương hoa cùng những lời ca tuyệt diệu. Ở nơi này không có bất cứ thứ gì xấu xa, tất cả đều hoàn mỹ như một phép màu.

Còn phía bên trái Người là thế giới Ta'nen ngàn năm bao phủ bởi bóng tối, nơi các oan hồn than khóc và ai cũng phải chiến đấu để giành giật mạng sống. Nơi đây chỉ có mùi máu tươi tanh tưởi, tiếng binh khí va chạm vào nhau và những ánh mắt khát máu nhìn nhau căm thù. Thế giới này thậm chí không được ban phước cho một tia nắng mặt trời, ánh sáng duy nhất chỉ còn là lửa và những đốm ma trơi.

Để ngăn cách hai thế giới ấy, Người biến cơ thể mình thành dãy núi Ovaid hùng vĩ với vô số dốc đá lởm chởm, nổi lên ở chính giữa là bình nguyên Neyoid không có một chút sự sống. Bất cứ ai đặt chân tới đây đều không thể sống sót. Bởi vì nơi này không chỉ có mật độ không khí loãng hơn so với bình thường, còn không có lấy một giọt nước hay một loài cây cỏ nào có thể sinh sống được. Đó là lí do người dân hai bên thế giới đều bị cấm đến đây. Người ta gọi nơi đây là Inu' Eit, tức là thung lũng Chết.

Còn những nơi Người không thể dùng cơ thể của mình chạm tới được, đều bị biến thành vực sâu muôn trượng, hay nói chính xác thì chỉ là một khoảng không gian hư vô, một môi trường chân không, không trọng lượng, không không khí, không sự sống. Họ gọi đây là U'Vaus.

Nói một cách dễ hiểu, không thể vượt qua được ranh giới giữa hai thế giới này.

Đã một vạn năm trôi qua, những kẻ sống ở Ta'nen đã tìm đủ mọi cách để có thể sang thế giới Sa'ol tươi đẹp bên kia, nhưng tất cả họ đều thất bại và bỏ mạng. Không còn cách nào khác, những người còn lại bắt buộc phải thích nghi để sinh tồn trong thế giới này.

Nghèo đói và thiếu thốn, đau khổ và bệnh tật, những gì thế giới này có hoàn toàn trái ngược với thế giới Sa'ol tươi đẹp, và để có thể tồn tại, họ không còn cách nào khác là phải chiến đấu để giành giật mọi thứ.

Dĩ nhiên, có đấu tranh ắt hẳn có kẻ thắng người thua. Và kẻ thắng là kẻ đứng đầu, nắm giữ quyền lực cao hơn hết thảy.

Những người ở Ta'nen đều sở hữu năng lượng ma pháp. Họ gọi đó là Morket. Sức mạnh Morket trong kẻ nào càng lớn, thì kẻ đó càng dễ dàng học được nhiều loại ma pháp có khả năng chiến thắng đối thủ hơn.

Một vạn năm nay, những kẻ có Morket mạnh nhất Ta'nen này đều được tôn xưng là Vương thần. Họ được gọi là Nath, đời đời cai trị Manen. Họ sở hữu sức mạnh Morket thuần túy nhất, mãnh liệt nhất và chưa bao giờ thất bại.

Năm nay, khắp hang cùng ngõ hẻm, đến cả chốn tối tăm nhất như cống rãnh cũng bàn tán về đứa trẻ vừa chào đời, Quốc vương tương lai của Manen, vị Gou'Nath thứ một trăm mười tám, được gọi là Ake Gou'Nath. Khác với Nath, Gou'Nath là đứa con của thần, chưa được kế vị.

"Ê, mày biết không, hôm nay vị vua tương lai của chúng ta đã chào đời rồi đó."

Hai con chuột cống nói chuyện với nhau trong một bãi rác tối tăm.

"Nghe nói năng lượng Morket của thằng bé đó mạnh lắm, vừa sinh ra đã tỏa ra khắp không gian."

"Chậc chậc, chắc ngon lắm đây." Một con chuột chảy nước dãi thèm thuồng "Ước gì ta ăn thịt được nó nhỉ."

"Ngươi đang nằm mơ sao?" Con chuột còn lại khịt mũi khinh bỉ. "Pháo đài Pai'Doah canh giữ nghiêm ngặt như vậy, ngươi nghĩ dễ có thể vào sao?" "Sao lại không? Ta và ngươi chỉ cần luồn lách dưới cống rồi đào một cái hang, dù cái pháo đài đó nghiêm ngặt đến đâu cũng không thể bắt nổi chúng ta. Chúng làm sao có thể trông chừng nổi một con chuột kia chứ? Chỉ cần chúng ta cẩn thận, nhân lúc bọn lính gác buồn ngủ, là có thể dễ dàng đào được một cái hang vào phòng ngủ của thằng bé rồi. Và thế là "ngoàm". Nó sẽ ở trong bụng chúng ta. Ta sẽ có được năng lượng Morket mạnh nhất thế giới ha ha ha..." Con chuột vẫn đang thao thao bất tuyệt về kế hoạch của mình, trong lúc đó một bóng đen đã lù đù xuất hiện ngay đằng sau. Nó không thể ngờ rằng mình chưa kịp đaò cái hang nào để ăn thịt thằng nhóc mới sinh thì đã có kẻ vồ lấy nó nhai ngấu nghiến. Đó là một con kì nhông đỏ dài ba tấc rưỡi. Nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng vừa xảy ra với bạn mình, con chuột kia vội vàng bỏ chạy. Nhưng nó vẫn không thoát khỏi nanh vuốt của một con kì nhông xanh đã chặn đường còn lại. Hai con chuột nhanh chóng bị nuốt gọn. "Người anh em, cũng chạy đến đây à?" Con kì nhông đỏ gầm ghè chào hỏi con kì nhông kia. "Nói ít thôi, mi không đổi màu được sao? Cái màu đấy dễ bị tóm lắm." "Giống loài của ta không đổi màu được." "Chia buồn với mi. Sao mi lại ở đây?" "Trốn ra từ tay thương nhân, đang tính về sa mạc Camas." "Mi không biết tý gì sao? Bây giờ chúng ta không về đó được nữa rồi." "Sao..." Nhưng con kì nhông đỏ không kịp nói hết câu, thì đã bị túm lấy nhấc bổng lên cao, rồi bị ném vào một cái nơi nào đó tối tăm. Điều nó thắc mắc mãi mãi không có lời giải đáp.

Con kì nhông còn lại cũng không tránh nổi số phận tương tự. Tuy đã đổi màu ẩn nấp, nhưng nó vẫn bị ma pháp khu trục khỏi nơi đó, trực tiếp rơi luôn vào cái túi vải to đeo trên vai một tên mặc áo chùng đen.

"Chết tiệt..." Con kì nhông chửi, nhưng đối với kẻ vừa bắt chúng, chỉ là tiếng gằm ghè khè khè vô nghĩa.

"Hừ, có vẻ như đủ rồi đấy." Một tên mặc áo chùng đen to cao hơn nói. Hắn ta có cái mũi dài khoằm, cùng gương mặt nhăn nheo trắng bệch như xác chết.

"Bọn kì nhông này cũng khôn thật, trốn khỏi sa mạc Camas, chui lủi đến tận đây." Tên thấp bé kia cáu kỉnh, hắn có cái trán dô, cùng hàm răng sâu lỗ chỗ thi thoảng lại nhe ra dọa người.

"Cũng vì mụ Heks muốn có thêmnhiều kì nhông để làm thuốc và bói toán, nên ai cũng đến Camas săn kì nhôngkiếm tiền, dẫn đến việc chúng phải bỏ trốn chứ sao. Lũ này còn khó bắt hơn cảbọn Ios'Gnaoh *, cứ đổi màu thật là khó chịu." "Cứdùng morket là bắt được hết thôi." Tên nhỏ thó hờ hững nói. "Takhông có nhiều năng lượng morket như ngươi, phải để dành chứ." Tên to con có vẻngượng. Dù đẳng cấp như nhau, nhưng hắn lại yếu hơn tên kia rất nhiều. "Thôi,đem đến chỗ mụ Heks đổi tiền đi." ***

Pháo đài Pai'Doah, nơi các Nath ngự trị hơn một vạn năm. Tuy nghe có vẻ hoành tráng, nhưng thật ra chỉ là một tòa lâu đài đổ nát sau biết bao nhiêu cuộc chiến. Dù vậy, nó vẫn là nơi cao nhất, uy nghi nhất Ta'nen này.

Tại một trong những tòa tháp cao nhất, khắp hành lang và cả những căn phòng nhỏ đều thắp lửa sáng rực, lại có một căn phòng tối tăm ẩm thấp. Có ba bóng người đang ngồi trong đấy, cùng tiếng khóc thất thanh của trẻ sơ sinh.

"Xin lỗi Vương thần và Thần nữ, kẻ hèn mọn này không thể đến nơi có ánh sáng được, lũ kỳ nhông của thần rất sợ lửa."

" Không sao, cái này ngươi không cần quan tâm. Heks, ngươi hãy giúp ta. Chúng ta cần biết thằng bé này có thể trở thành Vương thần tương lai của Ta'nen được hay không."

Heks đưa mắt nhìn thằng bé đang cuốn tã nằm trong chiếc nôi, chính xác là chiếc cũi được đóng bằng những thanh gỗ tạm bợ, rồi lại nhìn về phía hai người kia.

"Hoàng tử luôn...phát sáng như vậy hay sao?"

"Đúng vậy, lúc đầu ta nghĩ là do năng lực Morket của nó quá mạnh, nhưng ngay đến cả ta còn không lại gần được nó. Mỗi lần ta đến gần nó, có cảm giác như bị hút hết sức lực vậy."

Hoàng tử mới sinh hạ lần này có vẻ quá... khác thường rồi thì phải. Nếu không Vương thần Auv'Nath và Thần nữ Un'Nath sẽ không vội vàng nhờ đến mụ tiên tri cho họ. Những vị Vương thần khác trong lịch sử rất ít người cần phải tiên tri, dù cho họ mang sức mạnh morket mạnh đến mấy. Những người được tiên tri, hoặc sẽ trở thành vị anh hùng của Ta'nen, hoặc sẽ trở thành...một tội đồ.

"Thần sẽ tiên tri ngay khi có thể. Nhưng bây giờ thần vẫn thiếu nguyên liệu."

"Ngươi cần những gì? Ta sẽ cho người đi tìm."

"Không cần đâu, Vương thần. Thần đã cho người kiếm rồi, nội trong ngày hôm nay sẽ tìm được thôi."

Thực sự thì những gì mụ thiếu không có gì nhiều, chỉ là mười tám cặp chân kì nhông nữa thôi, nhưng quan trọng nhất là loài kì nhông đỏ. Loài này cực kì hiếm, và không có khả năng đổi màu. Giá trị nhất là độc tố của nó rất cần cho một số bùa phép và thuốc độc.

Vương thần Auv'Nath không nói gì. Heks là phù thủy giỏi nhất và cũng là nhà tiên tri danh vọng nhất hiện nay ở Ta'nen. Vì vậy ông hoàn toàn tin vào năng lực của mụ.

Một tên lính canh vào báo:

"Thưa Vương thần, có một vài kẻ lạ mặt tự nhận là giao hàng cho phù thủy Heks đang đợi ở ngoài ạ."

"Đó chính là những kẻ thần đã nhờ đi kiếm nguyên liệu về, thưa Vương thần."

"Được rồi, cho họ vào đi."

"Vương thần, có thể cho thần được ở một mình không ạ? Tiên tri cần sự tĩnh tâm."

Vương thần Auv'Nath và Thần nữ Un'Nath không còn cách nào khác, đành dùng morket di chuyển cái nôi, thực chất thì là cái cũi của Ake ra ngoài. Khi họ chuyển sang một căn phòng khác và bắt đầu ổn định, thì mụ Heks đang giao dịch với hai tên mặc áo chùng đen.

"Một trăm năm mươi sáu con kì nhông là một ngàn penger*. Còn con kì nhông đỏ này là 100 penger. Không tệ đâu."

"Thật vô lý, sao có thể khác biệt đến vậy?"

"Loài kì nhông này hiếm nên mới có giá như vậy. Ngươi đừng càu nhàu nữa. Cho hai ngươi mỗi người một thanh gươm Klagesang làm từ răng nanh rồng nữa này, hàng cao cấp đấy."

Tên to con cầm thanh gươm lên nhìn nhìn, rồi sờ sống gươm có vẻ hài lòng, gật đầu vác bao tiền nặng trịch những đồng xu đi ra ngoài.

Chỉ còn lại mụ Heks trong căn phòng tối om.

Mụ bắt bốn mươi bốn con kỳ nhông ra khỏi bao, nhúng vào vạc dầu đang sôi, rồi vạch chân chúng ra xem.

Không hiểu mụ nhìn thấy điều gì mà gương mặt dần dần tái mét.

Có vẻ như đang cực kì kích động, miệng mụ không ngừng lẩm bẩm:

"Không thể thế được, tuyệt đối không thể thế được..."

Rồi đôi tay nhăn nheo của mụ run run lấy con kỳ nhông đỏ quý hiếm kia ra, cẩn thận tách lấy nọc độc từ răng của nó, chắt ra một cái lọ sành nhỏ. Còn trong cái vạc kia bây giờ là cả đống thứ rễ cỏ kì lạ mụ vất vào: lan nhật quang, rễ cây ngải tây, râu độc, ... cuối cùng mụ đổ độc của con kì nhông vào cái vạc đang sôi. Tay cầm que quấy đều theo chiều ngược kim đồng hồ. Vừa quấy mụ vừa niệm chú:

"Hỡi bóng tối đang ngự trị nơi đây, hơi đấng quyền năng đang say giấc nồng, ta lệnh cho ngươi tỉnh giấc, và chiếu rọi cho ta thấy ánh sáng nơi phía cuối chân trời. Vennligst vise oss fremtiden vil skje. Hvorvidt dette gjør mitt hjerte frykt." Toàn bộ những thứ trong cái vạc chuyển thành màu xanh lè, rồi dần dần nó phản chiếu thành một thứ ánh sáng xanh kì ảo, một tầng khói mỏng bao phủ xung quanh. Ngoài Heks ra, chả ai có thể nhìn thấy thứ thật sự đang xảy ra bên trong màn sương mờ ảo ấy. Đồng tử của mụ càng ngày càng mở lớn, trợn trừng vì kinh hãi. Đột nhiên dưới lòng vạc như theo đường trôn ốc của cái que đang quấy, dâng lên thành một trần lốc xoáy, cuốn phăng lấy tất cả. Heks vẫn đứng nguyên tại chỗ mặc dù có hơi khó khăn. Gió càng lúc thổi càng mạnh, ánh sáng xanh cũng mỗi lúc một mãnh liệt hơn. Và rồi "Đùng". Một trận nổ kinh hoàng xảy ra. Cái vạc vỡ làm đôi. Mụ Heks bị thổi bay lên trân nhà, một bên chân kẹt vào một ô vuông nhỏ không cách nào gỡ ra được. Vương thần Auv'Nath và nữ thần Un'Nath nghe thấy tiếng động vội vàng chạy qua. Nhìn thấy cảnh tượng xảy ra trong căn phòng mà kinh hãi. Dù họ đã từng trải qua bao nhiêu trận chiến, bao nhiêu cảnh đổ nát tan hoang rồi mà vẫn không sánh được với sự tàn phá vừa xảy ra.

Những kẻ tùy tùng của Vương thần Auv'Nath phải cố sức lắm mới lôi nổi mụ Heks ra khỏi cái ô trên trần nhà.Mụ Heks vẫn còn sống. Kể ra cũng quá may mắn cho mụ, phép thuật mụ vừa sử dụng là một ma thuật cổ để có thể nhìn thấy tương lai. Nó đã thất truyền từ lâu, mụ chỉ còn biết được vài điều từ người thầy của mình và những ghi chép trên quyển sách sờn rách. Bình thường mụ chỉ bói chân kỳ nhông là đủ rồi, nhưng lần này chắc chẳn phải có điều gì bất thường lắm mụ mới dùng đến một thứ ma thuật nghịch thiên đến vậy.

Toàn bộ hai bên tường của căn phòng này đã thủng toang hoác, mọi thứ bên trong bị thổi bay ra ngoài. Cũng may là phần kết cấu dính liền căn phòng với tòa tháp này không bị ảnh hưởng, nếu không chắc giờ cả cái tháp cũng sụp. Dù điều này rất bình thường với Ta'nen, nhưng cũng chẳng ai muốn thêm một ngọn tháp trong pháo đài này lâm vào cảnh hoang phế nữa. Nếu không trông thảm lại càng thêm thảm.

Điều ngạc nhiên nhất là mụ Heks lại có vẻ không hề hấn mấy sau vụ nổ. Trừ việc tâm trí mụ bị hỗn loạn nghiêm trọng. Mắt mụ cứ trợn trừng, miệng lẩm bẩm không ngớt: "Thật khủng khiếp, thật khủng khiếp..."

"Gì vậy? Rốt cuộc ngươi đã thấy những gì?" Nữ thần Un'Nath lay mụ, kích động vô cùng.

"Ta thấy... vương thần của Ta'nen chúng ta và nữ thần của Sa'ol... ở cạnh nhau..."

Cái gì? Nữ thần Un'Nath ngỡ ngàng. Sao lại có nữ thần của Sa'ol ở đây?

Chưa ai ở Ta'nen này thật sự được biết thế giới Sa'ol bên kia trông như thế nào. Ngoại trừ vài nhà tiên tri có thông thiên nhãn có thể nhìn thấy thông thiên giới. Nhưng điều đó chỉ đem lại khổ đau. Vì những nhà tiên tri đã nhìn thấy một thế giới khác tươi đẹp hơn Ta'nen mà họ đang sống, nên năm ngàn năm trước đã có cuộc cách mạng đi tìm vùng đất mới. Dẫn đầu chính là một vị Vương thần, một vị Nath tối cao lúc đó đang trị vì. Cuộc tìm kiếm chỉ khiến cho hàng trăm triệu người chết vì lạc trong Inu'Eit, hoặc vĩnh viễn chìm vào bóng tối hư vô U'vaus.

Cuối cùng để chấm dứt điều vô nghĩa trên, vị Gou'Nath, chính là con trai của vị Vương thần kia, khi cha mình bỏ mạng ở dãy núi Oivad, đã lên ngôi Vương thần và sắp đặt lại trật tự tại Manen này. Ông cấm tiệt tất cả những hoạt động của những nhà tiên tri hay những cuộc bàn tán về "vùng đất hứa". Ông cũng cấm tất cả thần dân của Ta'nen không được bén mảng đến Inu'Eit, cũng như những thứ nằm ngoài ranh giới Ta'nen này. Tất cả những kẻ vi phạm, đều bị trừng phạt bằng việc hỏa thiêu. Từ đó, không kẻ nào dám nhắc lại về Sa'ol và cuộc tìm kiếm thất bại kia nữa.

Vậy tại sao bây giờ mụ Heks lại nhìn thấy Sa'ol? Và nhìn thấy hoàng tử Ake nắm tay đứa con gái Sa'ol nữa chứ?

"Thần không biết... dường như...dường như... trong người hoàng tử có cái gì đó rất lạ... nó có liên quan đến Sa'ol."

"Nó là cái gì? Nó là cái gì? Mau nói ta nghe..."

"Thần thật sự không biết, thần ...chỉ nhìn thấy hoàng tử đứng cạnh cô gái đó, người nắm lấy tay cô ta, rồi đột nhiên, một trận thiên toàn địa chuyển, đất đá vỡ vụn, mọi thứ...mọi thứ... đảo lộn hết cả..." Mụ Heks dường như không nói tiếp nổi nữa, cuống quýt chui vào trong chăn, ngồi co ro một góc, cả người run lên bần bật.

Thần nữ Un'Nath và Vương Thần Auv'Nath trân trân nhìn mụ Heks. Rốt cuộc bà ta đã nhìn thấy cái gì mà sợ hãi đến như vậy?

Dân tộc Ta'nen vốn chưa có gì đáng sợ mà chưa trải qua, đến mức có thể làm họ sợ, chỉ có thể là sự kinh khủng của kinh khủng thôi.

Đó, rất có thể là sự tuyệt diệt.

Hai người nhìn nhau, rồi lại nhìn đứa con trai đang cười khanh khách, tay nó đang cầm một con kì nhông, chơi đùa có vẻ rất vui vẻ, quanh nó vẫn là một vầng ánh sáng bao bọc. Họ cảm thấy con tim dần dần lạnh giá, sự bất lực cùng tuyệt vọng bủa vây. Chẳng lẽ con của họ sẽ trở thành một tội đồ sao?

Khắp căn phòng vắng lặng, chỉ có tiếng cười khanh khách của Ake cứ chốc chốc lại vang lên.

------------------------------------

Chú thích:

Nouth /naut/: Thượng đế

Nath /nat/ : Thần

Auv /auv/: vua

Gou'Nath/gou nat/: Hoàng tử

Auv'Nath: Vương Thần

Un/ơn/: nữ, con gái

Un'Nath: Thần nữ

Ney/nei/: núi

Oid/ot/: đồng bằng

Neyoid: Đồng bằng trên đỉnh núi, cao nguyên

Inu : thung lũng

Eit/et/: chết

Inu'Eit : Thung lũng chết

Oivad: đá vôi

Aus: sâu

U'vaus: vực sâu

Pai'Doah /pai'do:a/: Pháo đài

Camas/camat/: sa mạc

Ios'Gnaoh/os'gnaoh/: sói hoang

Ta/ta/ (tiền tố): chỉ sự tàn ác, bóng tối, sự hủy diệt,...

Vd: Ta'nath: Tà thần, Ta'nen: vùng đất của bóng tối,...

Sa/sa/ (tiền tố): chỉ sự lương thiện, ánh sáng...

Vd: G'sanath: Thần Sáng, Sa'ol: thiên đường

Eit'Nath: tử thần

Penger: đơn vị tiền tệ ở Ta'nen


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net