Chương 4: Hành trình đến Sa'ol

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ngươi làm sao vậy?" Ake vẫn nhíu chặt đôi lông mày.

Thần Amu'Nath không thể nào bình tĩnh nổi. Tuy tên Hoàng tử này rất mạnh, nhưng hắn chỉ là một con người. Hắn không hề có khí tức thần linh, làm sao hắn có thể nhìn thấy thông thiên giới qua Tarer av Sa'ol?

Hơn thế nữa, hắn còn thấy được Sa'ol. Chỉ có các vị thần được Thượng Đế ban sức mạnh mới có khả năng này.

Tên nhãi này không hề biết đến Tarer av Sa'ol hay Sa'ol, nhưng lại có thể thấy được Sa'ol, lại còn có sức mạnh lớn đến như vậy, rốt cuộc hắn là người như thế nào?

"Những gì ngươi đang thấy là thế giới bên kia, thế giới Sa'ol. Ở đó khác hẳn nơi này, chỉ có ánh sáng và những điều tốt đẹp."

"Thảo nào...cô ấy khác hẳn những người ở đây." Hoàng tử Ake vẫn đang say sưa ngắm nhìn cô gái. Một cô gái với mái tóc dài óng ả vàng rực dưới ánh nắng. Dù cậu trước giờ chưa nhìn thấy ánh sáng mặt trời và những sắc màu lạ lẫm như thế bao giờ. Nhưng cậu có cảm giác dường như cậu biết nó. Dường như cô gái này cậu đã gặp từ rất lâu, rất lâu rồi cậu không nhớ rõ. Nàng thật đẹp. Mái tóc dài mềm mại kia càng làm tôn thêm vẻ đẹp của nàng. Phụ nữ ở Ta'nen không để tóc dài, nên khi nhìn mái tóc kia, cậu biết ngay nàng không phải người ở đây. Cả đôi mắt xanh thăm thẳm kia. Làn da hồng hào và nụ cười rạng rỡ kia, thật quá khác biệt với những người cậu từng gặp. Nhìn ngắm nàng, cậu không tránh khỏi cảm giác gì đó khó tả dâng lên trong lòng.

"Làm thế nào để có thể đến được Sa'ol?"

"Đến Sa'ol?" Thần Amu' Nath thốt lên kinh ngạc. "Ngươi đến Sa'ol làm gì? Đấy không phải là nơi ngươi có thể đến đâu. Người ở Ta'nen này chưa một ai đến được Sa'ol cả. Kể cả có đến được đó, sức mạnh ánh sáng cũng sẽ thiêu đốt ngươi."

"Không phải ông là Thần sao? Ngay cả ông cũng chưa từng đến Sa'ol?"

"Ta...từ khi sinh ra ta đã sống ở đây rồi. Ta sống dưới con thác này, sâu trong hang đá dưới những mạch nước ngầm. Không có nước ta không thể sống được. Nên ta chưa từng rời xa nơi đây."

"Vậy ông cũng không biết cách nào đến Sa'ol sao?"

"Ha ha ha, một thằng nhóc như ngươi mà cũng muốn đến đó sao? Ngươi thật điên rồ. Cứ sang đó và chết đi, ta không quan tâm."

"Ông thật vô dụng."

"Cái gì? Ngươi dám ăn nói với thần linh như vậy sao?"

"Một thần linh còn yếu hơn cả ta?"

"Ngươi..." Thần Amu'Nath đen mặt vì tức giận. Cuối cùng ông ta nói:

"Nếu ngươi muốn biết. Hãy đến gặp Nữ thần số phận Poas'Nath đi. Bà ta sống ở bên trong ngọn núi lửa Aul'Ney. Nhưng cẩn thận. Đến đó sẽ kinh động đến hai con rồng huyền thoại G'Neith và G'Noith. Ta khuyên ngươi nên bỏ cuộc đi thì hơn."

"Cảm ơn." Hoàng tử Ake nói xong hai chữ đó rồi nháy mắt đã biến mất.

"Hừ, đúng là một tên ngông cuồng." Thần Amu'Nath tức tối lầm bầm.

***

Núi Aul'Ney nằm ở phía Đông Ta'nen, ngược hướng với dãy Ovaid nằm ở phía Tây, ranh giới giữa Ta'nen và Sa'ol.

Nếu có một bản đồ về Ta'nen, thì chúng ta sẽ thấy ở giữa là sa mạc Camas, vương quốc của loài kì nhông, lạc đà, bò cạp, và vô vàn những loại động vật kì lạ có thể đào hang dưới đất để sống ở đây. Nơi đây mặt đất rất nóng và không có nước, xung quanh toàn là cát vì nó khá gần núi Aul'Ney, dãy núi lửa vẫn thường xuyên hoạt động và bên trong luôn có dung nham chảy cuồn cuộn.

Phía nam, bên dưới sa mạc Camas là thành phố Poh'Nath, nơi người Ta'nen tập trung sinh sống. Còn phía Bắc, bên trên Sa mạc Camas là vùng đầm lầy Yal và thác Cath, nơi ở của những con thủy quái. Xen lẫn giữa những nơi này và Sa mạc Camas là vùng cỏ khô Okah nơi những con sói và những loài quái vật xưng vương xưng bá.

Bây giờ hoàng tử Ake đang đi từ phía Bắc Ta'nen sang phía Đông, nơi có núi Aul'Ney. Xung quanh núi Aul'Ney một trăm dặm không hề có loài vật nào sinh sống, trừ hai con rồng G'Neithvà G'Noith, nhưng có một vùng nhỏ gần thác Cath, nơi có những ngọn núi lửa đã ngừng hoạt động, được dung nham phun trào bồi đắp thành một vùng đất đỏ. Nó có tên Odtad. Nơi đây cũng có khá nhiều người sinh sống. Họ hợp lại dựng thành một ngôi làng là làng Gnal.

Nơi đây cũng chính là nơi ở của thợ rèn Ner, thợ rèn giỏi nhất Ta'nen. Vì những nơi từng có núi lửa hoạt động có rất nhiều quặng lộ thiên, nên ông ta định cư nơi này để mở xưởng đúc kim loại và rèn binh khí. Dĩ nhiên, việc này đã được cha cậu là Vương thần Auv'Nath đồng ý.

Ake dừng chân trước cổng ngôi làng. Một cậu bé đang bê củi đi qua nhìn thấy vội chạy vào trong gọi toáng lên:

"Ông Uhpat, ông Gnourt, anh Iart, xem ai đến kìa. Là hoàng tử, hoàng tử Ake đó."

Gnourt là vị trưởng làng của làng Gnal. Iart là con trai của ông. Còn Uhpat là một cộng sự đắc lực của Ner. Họ nghe thấy tiếng thằng bé, liền mắng:

"Đừng đùa ngu ngốc thế Ebgnath, hoàng tử Ake là ai, sao có thể đến chỗ của chúng ta được chứ?"

"Thôi nào, đừng trách nó, chắc sau trận Iu'Touch ngày hôm qua, thằng bé quá thần tượng hoàng tử rồi nên hoa mắt nhìn nhầm đấy mà."

"Thằng bé không hoa mắt, cũng không hề đùa. Đích thực là ta đến đây."

Nghe thấy giọng của hoàng tử Ake, cả ba người đàn ông đang ngồi uống trà, nghỉ ngơi giữa những mẻ rèn cực kì sửng sốt. Họ vội vã đứng dậy hành lễ trước cậu:

"Hoàng tử Ake, không biết tại sao ngài lại hạ cố đến thăm nơi này của chúng thần. Mong ngài thứ lỗi vì không đón tiếp được chu đáo."

"Không sao." Ake nhìn vào những cái cốc trà được đẽo bằng đá, bên trong tỏa ra thứ mùi thơm kì lạ. "Xem ra các ngươi ở đây có vẻ rất tốt. Cha ta bảo rằng chừng nào còn Ner và làng Gnal thì chừng đó Ta'nen sẽ còn trường tồn mãi mãi. Xem ra không nói quá chút nào."

"Hoàng tử Ake, lời ngài nói làm chúng thần hổ thẹn." Đầu của ba người đàn ông và một đứa trẻ càng lúc càng cúi thấp.

"Được rồi. Ta đến đây là muốn thăm thú chỗ của các ngươi, nhân tiện hỏi thăm vài điều và nghỉ chân trước khi đến núi Aul'Ney."

"Hoàng tử, ngài đến đó có việc gì?" Trưởng làng Gnourt không kìm nổi thắc mắc.

"Ta muốn gặp Nữ thần số phận Poas' Nath."

"Nữ thần số phận? Nhưng bà ta sống tận bên trong ngọn núi lửa đó. Hơn nữa gần đó rồng thần G'Neith và G'Noith đang say ngủ. Nếu kinh động đến các ngài ấy sẽ rất nguy hiểm."

"Người Ta'nen chưa bao giờ biết sợ hãi." Ake kiêu ngạo đáp.

"Dù thế nào đi nữa chúng thần cũng khuyên người đừng đến đó thì hơn." Cả Gnourt và Iart cũng hết sức van nài.

"Đối với ta, không có gì là nguy hiểm cả. Các ngươi đừng cố làm ta đổi ý."

Nghe lời tuyên bố đanh thép của Ake, cả ba người đều không dám nói gì nữa. Nhưng họ vẫn lo lắng. Ake chính là Vương thần tương lai của Ta'nen, nếu cậu gặp phải chuyện không may, sẽ là một tổn thất lớn cho nơi này.

"Ta muốn đi thăm xưởng rèn của các ngươi. Có thể dẫn đường cho ta không?"

"Hoàng tử, xin người hãy đi theo thần." Iart đứng dậy lên tiếng.

Hoàng tử Ake đi theo Iart đến xưởng rèn của họ.Trong căn phòng sáng rực ánh lửa, thở rèn tài giỏi nhất Ta'nen - lão Ner - đang chuyên tâm mài một thanh kiếm. Lão Ner có vóc người nhỏ thó quắc thước, làn da nâu đồng và ánh mắt sắc bén y như những lưỡi gươm lão làm nên. Lão hói ở đỉnh đầu và phần tóc ít ỏi mọc xung quanh cùng bộ râu rậm ngắn của lão đều trắng xóa. Khác hẳn với Uhpat cao to vạm vỡ cơ bắp cuồn cuộn. Có lẽ vì lão Ner chuyên về phần nghiên cứu kĩ thuật, còn phần thực hiện, phần cần đến những nhát búa trời giáng để rèn thành hình một thanh kiếm để dành cho Uhpat nên mới có sự khác biệt hình thể như vậy.

"Hoàng tử Ake, sao người lại đến đây." Lão Ner đang mải mê mài kiếm không để ý có người đến, mãi đến khi phát hiện ra Ake đang đứng trước mặt ông mới vội vàng quỳ xuống thi lễ.

"Đừng hỏi ta, chuyện đó không quan trọng. Ngươi đang làm cái gì mà chăm chú vậy?"

"Đây là thanh kiếm mới thần làm cho Gnurt sau khi thanh gươm lửa Aul'Moug bị gãy."

Ake nhìn xuống thanh kiếm lão Ner vừa mài xong. Lưỡi gươm phát ra ánh sáng nhẹ, chuôi gươm khảm một viên ngọc màu hồng. Quả là một thanh kiếm tốt. Làm cậu không nhịn được đố kỵ.

"Hừ, Ner, lão rèn gươm cho các chiến binh, vậy mà không rèn gươm cho ta, thật là quá đáng."

"Hoàng tử, xin người thứ lỗi. Vì người chưa làm lễ trưởng thành nên thần chưa thể đưa cho người được. Nhưng thanh gươm của người đã được rèn xong rồi ạ."

"Ha ha, phải vậy chứ. Đưa cho ta xem nào."

Lão Ner đưa đến một thanh kiếm. Nó hoàn toàn khác thanh gươm mới của Gnurt. Toàn bộ thanh gươm màu đen, còn phát ra ánh sáng đỏ rực bao quanh.

"Đây là thanh gươm thần rèn cho người cách đây một tháng. Được làm từ một loại quặng đặc biệt trong hang đá gần chân núi Aul'Ney. Tuy nhiên nó vẫn chưa hoàn chỉnh, vẫn còn thiếu một thứ."

"Là thứ gì?"

"Đó là tinh chất năng lượng của người. Năng lực morket thuần khiết nhất."

"Có thể dùng thứ đó rèn kiếm được sao?"

"Hoàn toàn có thể, thưa hoàng tử. Đây là nghiên cứu mới nhất của thần."

Ner đem ba mẫu kim loại đưa đến trước mặt Ake. Một mẫu màu đen, nặng tay. Một mẫu cũng màu đen, nhưng lại nhẹ và có ánh lửa đỏ phát ra. Mẫu còn lại màu trắng bạc, nhẹ và phát sáng.

"Mấy cái này là gì?"

"Đều là quặng thần lấy được trong hang đá. Mẫu đầu tiên là sắt bình thường, vốn vẫn dùng để rèn binh khí cho tất cả mọi người từ trước đến nay. Mẫu thứ hai là quặng từ hoang đá dưới chân núi Aul'Ney, cùng một loại với thanh gươm thần rèn cho người. Còn loại thứ ba là do thần đúc ra được sau khi nghiên cứu rất lâu và mới ra được gần đây. Thần gọi đó là thép ma thuật."

"Vậy cái nào mạnh hơn?"

"Không cái nào sánh được với quặng đá thần tìm được để rèn kiếm cho người. Mẫu kim loại trắng bạc này là mẫu thành công nhất trong giai đoạn nghiên cứu để thần cho ra đời những binh khí vượt trội hơn hẳn so với trước kia."

"Thứ kim loại này. Ngươi gọi là thép ma thuật đúng không? Nó có gì khác với thép thường? Ta thấy thanh gươm Aul'Moug cũng có màu gần giống vậy. Nhưng âm thanh nó tạo ra khang khác." Ake cầm thanh gươm của Gnurt lên ngắm nghía.

"Hoàng tử quả thật tinh tường. Aul'Moug là thanh gươm mạnh nhất thời đấy mà thần có thể rèn được. Nhưng sau khi lấy được quặng đá đen bí ẩn kia, thần đã phát hiện ra một điều có thể khiến mọi binh khí trở nên bất tử. Đó là quặng kim loại này cho phép ma thuật được hình thành trong ruột kiếm. Nói cách khác, người sử dụng càng mạnh, càng nâng cấp cho thanh gươm trở nên mạnh hơn. Sức mạnh đến từ tinh chất của năng lượng morket từ người sử dụng rót vào có thể khiến thanh gươm chém sắt thường như chém bùn, tạo nên sức công phá khủng khiếp. Thép ma thuật mà thần luyện được đang cố gắng để đạt được đến điều đó."

"Ồ, vậy đây là lí do khiến thanh gươm mới của Gnurt phát sáng?" Ake vẫn đang cầm thanh gươm đó, sờ sờ sống gươm. Quả thật sắc bén. Cậu nghĩ thầm.

"Đúng vậy, nó được rót vào tinh chất năng lượng morket của Gnurt. Nhưng viên ngọc màu hồng kia cũng là một lí do khiến thanh gươm hấp thu năng lượng."

"Ngươi đúng là ưu ái Gnurt." Ake bỏ thanh gươm của Gnurt xuống, chuyển sang cầm thanh gươm của mình.

"Gnurt chính là cháu của thần, cũng là em trai của trưởng làng này. Thần chỉ làm vì tình thân mà thôi."

Ít ai biết Ner chính là em trai của người đã sinh ra Gnourt và Gnurt, hay nói cách khác là chú của vị trưởng làng đã râu tóc bạc phơ của làng Gnal này. Gnurt là em trai Gnourt. Khác với em mình, người được coi là người anh hùng đáng tự hào của làng Gnal, Gnurt yếu hơn rất nhiều. Bù lại, ông có nhiều kiến thức về các loài động thực vật nên được rất nhiều người tin tưởng. Khi ông cùng lão Ner xây dựng nên làng Gnal đã có rất nhiều người đi theo cùng giúp đỡ ông và sinh sống ở đây. Ngôi làng này cũng là nơi có nhiều chiến binh dũng cảm. Ba người trong số bảy Neich cũng xuất thân từ làng này.

Từ lúc lên ngôi Vương thần, nhiều thế hệ của các Nath đã dè chừng ngôi làng này. Gnourt và những người bạn của ông đã phải rất cố gắng để lấy được niềm tin từ Vương thần Auv'Nath cũng như các Neich khác để được yên ổn. Một trong những việc đó là hàng năm cung cấp binh khí cho Iod'Nauq– quân đội của Ta'nen và các thực phẩm, thảo dược cho triều đình. Bốn phần bảy số binh khí và thực phẩm họ làm ra – chỗ còn lại, được phép vận chuyển và buôn bán đến thành phố Poh'Nath. Dĩ nhiên, chịu sự kiểm soát và đánh thuế của triều đình.

Một ly trà thảo dược được Iart mang lên mời hoàng tử Ake. Đây là loại trà được chiết xuất từ lá bạch nguyệt quang – một loại cây có hoa nở dưới nước và phát sáng, tỏa ra một mùi thơm rất ngọt ngào – và nước giếng ở đây – vì ở nơi đây gần thác Cath nên có những mạch nước ngầm, người dân ở đây đã đào giếng để có được những giọt nước tinh khiết nhất. Loại trà này ở Ta'nen được gọi là Tamrer, một loại trà giúp thanh sảng tinh thần, tiêu tan mệt mỏi, thậm chí còn được dùng làm thuốc hồi phục sức khỏe trong những trận chiến. Hít hà hương thơm mà phải hiếm hoi lắm cậu mới được uống, nuốt thứ nước kì diệu vẫn còn bỏng rát sau khi trôi qua cuống họng, Ake từ tốn nói với lão Ner sau khi đã kể hết mọi chuyện.

"Ta muốn đến núi Auv'Ney để gặp nữ thần Poas'Nath."

"Hoàng tử, người không sợ nguy hiểm sao?"

"Ta mang trong mình dòng máu của Nath. Mà Nath thì không biết sợ."

"Thần hiểu. Nhưng tại sao? Lý do gì người lại muốn đến đó?"

"Ta muốn biết cách để đến Sa'ol."

"Sa'ol?" Ner kinh hãi. Lão đã từng được biết đến Sa'ol qua lời kể của cha. Nhưng đã năm ngàn năm trôi qua rồi và chưa từng có ai nhắc lại đến nó. Làm sao mà hoàng tử Ake có thể biết về Sa'ol?

"Ai đã nói cho người về Sa'ol vậy?"

"Không ai cả. Ta nhìn thấy nó. Thần Amu'Nath bảo là ta nhìn thấy qua Tarer av Sa'ol."

Lão Ner suýt làm rơi luôn cả chén trà. Phải mất một lúc sau khi thở sâu một hơi, lão mới bình tĩnh lại được.

"Người có thể nhìn thấy được Sa'ol qua "Nước mắt của Thượng đế"? Mà không, chỉ riêng việc gặp được "Nước mắt của Thượng đế" đã là quá khác thường rồi. Thần chỉ nghe được trong truyền thuyết mà thôi. Không thể ngờ là nó có thật."

"Đúng vậy, ta cũng thấy kì lạ. "Nước mắt của Thượng đế"? Đã là Thượng đế sao lại rơi nước mắt? Không phải người là kẻ mạnh nhất sao? Người có gì để đau khổ chứ?"

"Điều đó không quan trọng! Vấn đề ở đây người thấy được Sa'ol. Và người muốn sang đó. Tại sao chứ? Có điều gì ở đó đã khiến ngài có quyết định điên rồ như vậy?"

Hoàng tử Ake im lặng. Cậu cảm thấy không thể nói cho lão Ner lý do cậu muốn đến Sa'ol chỉ vì một cô gái cậu chưa gặp bao giờ được. Vì vậy cậu nhanh chóng kết thúc chủ đề này.

"Ner, ngươi không cần lo cho ta. Ta nhất định sẽ nguyên vẹn trở về. Ta sẽ không ngu ngốc như những người của năm ngàn năm trước đâu."

"Hoàng tử. Kể cả Vương thần của năm ngàn năm trước rất mạnh mà cũng không thể qua được bình nguyên Neyoid, cuối cùng đành phải bỏ mạng tại đó. Dù cho bây giờ ngài được thần Amu'Nath chỉ điểm nhưng để gặp được Nữ thần Poas'Nath là quá bất khả thi. Dù ngài có thể đánh bại được thần Amu'Nath nhưng hai ngài rồng thì chưa chắc, chúng rất mạnh."

"Vậy thì làm sao ngươi có thể dùng lửa từ miệng rồng thần G'Neith để rèn thanh Aul'Moug? Cả việc ngươi có thể vào hang đá dưới chân núi Aul'Ney? Ngươi còn tính giấu diếm đến tận bây giờ?"

"Cái này..." Lão Ner toát mồ hôi. "Thần thừa nhận là thần biết lối vào bên trong núi Aul'Ney. Chính là cái hang đá đó. Nhưng... Lần đó là thần đi lạc. Và nhờ những cây cỏ có tác dụng trị thương mà Gnourt đã nhét vào hành lý của thần mà rồng thần G'Neith mới chịu trao đổi bằng việc cho thần lửa của nó."

"Trị thương? Rồng thần đã sống ở Aul'Ney cả vạn năm, cái gì làm cho nó bị thương được?"

"Đúng vậy, thần cũng thấy khó hiểu. Nhưng lúc đấy thần chỉ để tâm đến những quặng kim loại thần lấy được và say mê rèn ra thanh kiếm mạnh nhất mà thôi. Thần đã dùng quặng kim loại lấy ở đó và lửa của thần rồng G'Neith rèn nên thanh Aul'Moug huyền thoại trong hoàn cảnh như vậy đấy."

Thật đáng tiếc. Nó lại bị ta làm gãy. Ake nghĩ thầm nhưng cũng không tiện mỉa mai lão Ner lúc này. Cậu đang bận suy nghĩ. Trầm ngâm nhìn vào ly trà đã cạn, hai hàng mày kiếm của cậu xoắn chặt vào nhau. Đột nhiên, như có tia sáng lóe lên trong đầu. Cậu hỏi:

"Rồng thần G'Neith và G'Noith... chúng là một cặp đúng không?"

"Đúng vậy, theo truyền thuyết kể lại thì chúng là cặp rồng duy nhất còn sót lại sau khi Trận chiến cuối cùng của các vị thần- Iu'Neih- kết thúc gần một vạn năm trước."

"Nếu chúng là một đôi. Vậy tại sao đến giờ vẫn chưa có thêm một con rồng con nào ra đời? Nếu với thời gian một vạn năm, ít nhất bây giờ cũng phải có một vương quốc cho loài rồng với cả nghìn con rồng đủ loại rồi. Vì cớ gì chúng vẫn ở trong Aul'Ney?"

"Có thể, bởi vì... nơi đây có quá ít sinh khí cho rồng thần nở hoặc phát triển khỏe mạnh chăng?"

"Rất có thể. Và vì thế, G'Neith mới cần đến những cây cỏ của ngươi để duy trì sinh khí cho đứa con mới chào đời của họ."

Gương mặt của lão Ner dại ra. Nét sắc bén thường thấy cũng biến mất. Dường như ông quá ngạc nhiên trước sự thật vừa được phát hiện.

"Xem ra, nếu ta có thể mượn ít dược thảo của ngươi và gặp may. Ta có thể đạt được mục đích mà không cần đổ máu trước hai con rồng đó."

Lão Ner bây giờ đã hoàn hồn. Lão gật đầu trước đề nghị của hoàng tử Ake, không quên bảo với cậu:

"Hoàng tử, người cũng nên rót năng lực morket vào trong thanh kiếm mới của người và đặt tên cho nó đi. Như thế cũng giúp người đáng kể trong trường hợp bị tấn công."

"Được."

Ake cầm thanh kiếm tuyền một màu đen. Màu đen giống như màu mắt và màu tóc của cậu. Giống cả bộ y phục cậu đang mặc nữa. Cậu cầm chắc chuôi kiếm, nhắm mắt điều khiển năng lượng morket trong cơ thể mình. Cảm nhận được năng lượng của mình đang từ từ rót vào và đồng nhất với thanh kiếm. Cậu mở mắt. Vầng sáng đỏ lửa quanh thanh kiếm bây giờ đã chuyển thành màu hồng tím ẩn ẩn nhưng tia sét màu đen nhấp nháy xung quanh. Một nguồn năng lực cực lớn như hòa làm một với cơ thể cậu, hợp nhất cậu vào thanh kiếm.

"Từ bây giờ, ta gọi ngươi là Ta'miek. Ngươi là ta. Và ta cũng là ngươi. Chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu để đạt tới sức mạnh vĩ đại."

Cả thanh kiếm rung lên như thể một sinh vật có linh tính đang run lên vì hưng phấn. Giây phút đó, cái tên gắn liền với nó đặt bước đầu tiên trên con đường đi vào huyền thoại.

----------------------------

Chú thích:

1. Neih # Neich # Neith

Neih /neit/ : thảm họa, sự tuyệt diệt.

Neich /nei-ch/: Chiến binh

Neith /ne-th/: Thiêng liêng, thần thánh

Noith /no-th/ : biến thể của Neith, dành cho con cái.

2. Miek /mi'et/ : thanh kiếm ~ Moug /mo:c/: thanh gươm, kiếm

3. Mik /mic/ : có nghĩa là phát sáng, cái gì phát sáng thì có từ "Mik"

4. Tamrer /tem're-or/: tên một loại trà. Tam có nghĩa là trà còn Re có nghĩa là nước. Rer nghĩa là rất nhiều nước.

5. Poas /po'at/ : số phận/ => Poas' Nath: nữ thần số phận.

6. Poh/pau/ : thành phố => Poh' Nath: thành phố của các vị thần.

7. Okah /o:kat/: cỏ khô

8. Odtad/o:tat/: đất đỏ

9. Yal /zan/: đầm lầy.

10. Gnal /g'nan/

11. Uhpat / u'pat/

12. Iart /i:at/

13. Gnourt /gnaut/

14. Gnurt /gnut/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net