Chương 7: Hành trình đến Sa'ol (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Con đường từ núi Aul'Ney đến rừng rậm Codgnur chắc chắn phải bay qua sa mạc Camas. Cái vắng lặng của màn đêm càng tô đậm thêm sự cô đơn và kì bí của vùng đồi cát mênh mông này. Ake ngồi lắc lư trên lưng con rồng G'Neith, tận hưởng không khí mát lành giữa một mảnh rộng lớn hoang vắng xung quanh.

"Ta nghĩ có lẽ nên nghỉ chân tại đây một chút. Có một vài thứ ở đây sẽ có ích cho ngươi khi bay qua Codgnur đấy."

G'Neith sà xuống cạnh một cái cây kì lạ cao to. Tán nó mọc xòe rộng ra như một cái ô. Ake ngẩng mỏi cả cổ mới nhìn thấy được tán của nó. Thân cây to khủng bố phải cỡ chục người ôm.

Ở Ta'nen mà cũng có cái cây phát triển đến vậy sao?

"Đây là cây máu rồng. Người ta tương truyền là nó do máu của loài rồng chúng ta rơi xuống đất mà mọc lên. Rõ nhảm. Nhưng nó cũng có tác dụng rất tốt. Có thể làm liền da, rịn vết thương, trị độc và bỏng."

Rồng G'Neith giơ móng vuốt tính chộp lên thân cây nhưng có vẻ chợt nhớ ra điều gì nên khựng lại. Nó mò mẫm quanh đấy một hồi rồi nhổ cả một cái cây to gần bằng người Ake lên.

"Đây rồi, là cây Achi, lấy thân cây này đựng nhựa cây máu rồng là hợp nhất."

Ake trợn tròn mắt nhìn con rồng nhổ cái cây to đấy rồi dùng móng bẻ lớp vỏ cứng chắc ở phần trên của cây, ngửa cổ tu ừng ực chỗ nước trong chai đó như người bình thường mở bình rượu ra uống. Xong nó khà một tiếng rõ to rồi quay lại lấy móng của mình cào cào lớp vỏ trên cây máu rồng. Dòng nhựa màu đỏ sẫm dưới ánh trăng ngả gần như về màu đen, tuôn ra ồ ạt, bị con rồng Nidhug hứng trọn vào trong lớp vỏ rỗng của thân cây kia.

"Ừm, làm sao ta mang thứ như thế được?"

G'Neith nhìn cậu rồi nhìn cái cây Achi trong mấy móng vuốt của nó, giật mình nhận ra vấn đề mà nó quên béng mất.

"Ừ ha, thôi được rồi, cái này ta mang, ta tìm cho cậu chai khác."

Nói rồi nó lại lọ mọ tìm kiếm vài cây Achi nhỏ hơn quanh đấy. Khi thấy một loạt cây non có vẻ như là nhỏ nhất rồi mới nhổ cả đám quăng cho Ake.

Cậu đón lấy, dùng thanh Ta'meik chặt ra, rồi dốc vào miệng giống như G'Neith. Dòng nước ngọt thơm mát lành chảy xuống cổ họng cậu, đem lại cảm giác sảng khoái tột cùng.

Ra loại nước bình thường cậu vẫn uống ở thành phố Poh'Nath có nguồn gốc từ thứ này.

Ake lấy thân cây rỗng đựng nhựa cây máu rồng. Khi cảm thấy đã đủ rồi cậu bèn tước vỏ của cây Achi ra bện thành sợi, buộc một chùm gần mười chai to bằng hai bàn tay này lại vác lên vai. Chỗ còn lại cũng đành buộc lại trên lưng con rồng G'Neith.

Cũng may Ake có sức mạnh hơn người, không thì hơn mười chai đầy nước và nhựa cây này đã kéo cậu ngã lật ngửa.

Ake ngồi vắt vẻo trên lưng G'Neith trong khi nó lững thững đi bộ trên sa mạc Camas. Cậu đột nhiên nói:

"Xem ra ông biết rất nhiều về cây cỏ ở đây nhỉ, rồngG'Neith?"

"Hừ, nhờ chúng mà ta mới có nguồn bổ sung linh khí. Ngươi nghĩ ta mù mờ kĩ năng sinh tồn như ngươi sao? Hoàng tử- miệng- còn- hôi –sữa?"

"Này, ta tán thưởng ông mà ông lại chế giễu ta như vậy sao?"

"..."

"Hay thế này đi, ta bái ông làm sư phụ, ông dạy ta đi?"

"Ta không nhận dạy dỗ con người!"

"Đừng kiêu ngạo thế chứ. Ông kì thị loài người đến vậy à?"

"..."

"Sao thế?"

"Không, đột nhiên ta nhớ lại những chuyện cũ."

"..."

"Ngươi hỏi ta kì thị loài người không à? Ta căm ghét họ thì đúng hơn. Nhưng vợ ta, G'Noith... cô ấy luôn bảo rằng chúng ta có lỗi với loài người nên phải thân thiện với họ."

"Ừm... có chuyện gì đã xảy ra... mà khiến ông căm ghét con người như vậy?"

Rồng G'Neith không trả lời ngay, ông ta chỉ vào một cái cây rồi đánh trống lảng.

"Ngươi xem, đây là cây Uduk, nó mọc hoa đẹp nhất sa mạc đấy. Nhựa nó rất độc. Dân ở đây hay dùng để tẩm tên hoặc tự vệ."

"..."

Ake biết có cố hỏi cũng chẳng biết thêm được gì. Ông ta đã không muốn nói, vậy thôi cậu cũng không hỏi nữa. Cậu chỉ vào đám côn trùng đang bay bay và đám giáp xác đang bò lổn nhổn trên mặt cát hỏi:

"Sao chúng lại phát sáng vậy?"

"Ta không biết, động thực vật ở Ta'nen nhiều loại có thể phát sáng lắm. Có thể chúng làm thế để thu hút dơi hay ngài đến thụ phấn cho chúng, cũng có thể là thu hút bạn tình. Hoặc là cách chúng cảnh báo để con mồi không ăn thịt chúng. Ví dụ như rết hay bò cạp có độc tố trong người rất mạnh, chúng phát sáng để những kẻ săn mồi biết đường mà tránh."

"Chà, ông biết nhiều thật."

"Khụ, có gì đâu... chỉ là quá trình thích nghi để sinh tồn của mọi giống loài thôi mà. Đâu có gì khó hiểu..."

"Những gì ông nói hay hơn vạn lần mấy lão già dạy ta ở Pai'Doah."

"..."

"Nghe nói ông và vợ ông bị đày xuống chân núi Aul'Ney cùng với Poas'Nath. Vậy ông có bao giờ nhớ nơi mình từng sinh ra không?"

"Nhớ? Ta quên lâu rồi. Với ta, ở đâu có G'Noith ở đấy là nhà."

Ake sờ sờ túi vải nữ thần Poas'Nath đưa cho cậu, cất giọng hỏi một câu chả liên quan.

"Ông có biết thần Teit'Nath, con trai của nữ thần Poas'Nath chứ?"

"Teit? Chà cũng lâu lắm rồi nhỉ. Lần cuối ta nhìn thấy nó, nó chỉ là một đứa bé. Nhưng chắc cũng không thay đổi gì nhiều so với bây giờ."

"Nghĩa là sao?"

"Là vì hồi đó nó chỉ mới hai mươi tuổi, bây giờ đã một vạn năm rồi. Người của Long tộc sống rất thọ và ngoại hình không thay đổi mấy sau khi trưởng thành, nên ta nghĩ nó vẫn giống trước kia."

Ake méo cả miệng. Đúng là thế giới của thần linh. Hai mươi tuổi đối với họ chỉ là đứa trẻ là đương nhiên, họ sống cả mấy chục vạn năm cơ mà.

"Thần Teit'Nath trông như thế nào vậy?"

"Ồ, ta không nhớ rõ. Chỉ nhớ là nó giống bố nó y đúc, tóc màu trắng, mắt màu bạc, trên người vẫn còn mang và vẩy rồng. Còn gì nữa thì ta quên rồi. Có một điều duy nhất ta nhớ rõ, đó là thằng bé tính tình rất bất ổn."

"Bất ổn?"

"Đúng vậy. Nó vui, buồn, hờn, giận, hay khóc lóc, tất cả đều thay đổi xoành xoạch nhanh chóng mặt. Ta chưa từng thấy đứa trẻ nào thất thường như nó. À ờ, nếu cho rằng Al của ta cũng là một đứa trẻ."

"Thảo nào được gọi là thần thời tiết."

"Chính ra thì, nó cũng thật đáng thương."

"Tại sao Rồng thần Gnor và Teit có thể hóa thành hình người được, còn ông thì không?"

Rồng G'Neith lắc đầu buồn bã:

"Không, bọn ta đã xa cách nguồn linh khí từ Sa'ol rất lâu rồi, và đã tiến hóa khác hẳn. Nếu như ở Sa'ol rồng sống dưới biển và nhờ năng lượng của nước để sống thì bọn ta lại phải nhờ năng lượng của lửa để sống. Bởi vậy nên từ hình thể đến tính chất đều rất khác nhau."

"Vậy tại sao vợ chồng ông có thể sang Sa'ol được mà lại ở lại Ta'nen?"

"Vì ta không muốn để nữ thần Poas'Nath sống một mình dưới chân núi Aul'Ney tối tăm. Hơn nữa sang Sa'ol bọn ta sẽ rất yếu vì không thể thích nghi ngay được. Với thể chất vẫn còn yếu như Al thì sẽ không chịu được. Và hơn nữa... bọn ta vẫn còn cấm chế."

"Cấm chế?"

"Đúng vậy, cấm chế của Thượng Đế, ngài đặt lên chúng ta một cấm chế để chúng ta không thể sang Sa'ol sống lâu dài được. Đó là sự trừng phạt của Nouth vì chúng ta đã cùng nữ thần Poas'Nath giúp đỡ con người."

Ake trầm ngâm nhớ lại những gì cậu nghe được từ câu chuyện của nữ thần Poas'Nath. Rồi đột nhiên cậu hỏi:

"G'Neith, rốt cuộc thì tình yêu là gì?"

"Sao đột nhiên cậu lại hỏi vậy?"

"Nữ thần Poas'Nath nói rằng bà đã yêu rồng Gnor, nhưng ta thật sự không hiểu, tình yêu là cái gì mà khiến cho bà dám chống lại Thượng đế?"

"Cái này...bao giờ cậu biết yêu thì sẽ hiểu được thôi, Hoàng tử à."

Ake lại nhíu mày. Cậu không thể nào thỏa mãn với câu trả lời nửa mùa đó của rồng G'Neith. Nên suốt đường đi cậu không ngừng nài nỉ ông ta giải thích cho cậu.

Nhưng rồng G'Neith chỉ nghêu ngao một bài ca cổ để đánh trống lảng:

"Chàng muốn nàng đồng ý bằng một nụ cười

Ước mơ sống ở một vùng đất khác.

Chàng muốn nàng khiêu vũ

Như giai điệu của những sợi dây đàn

Chàng muốn nhìn thấy ở trong lòng nàng

Cái miệng vương sữa của một đứa con đang say ngủ.

Chàng săn sóc nàng

Như chiếc bánh cuối ngày cần được thêm gia vị.

Chàng đang cố cứu nàng thoát ra

Khỏi hàng rào thép gai

Bao quanh hoang mạc...

Nở ra từ đá sỏi cằn khô.

Chàng yêu nàng hơn cả đất nước mình

Nhưng nàng đã đi xa như giấc mơ mà chàng từng có..."*

Kẻ rơi vào lưới tình, thường chả nhận ra bản thân mình đã yêu.

***

Rừng rậm Codgnur nằm ở phía Tây Bắc của sa mạc Camas, ẩn giữa những vách đá chật hẹp của dãy Ovaid hùng vĩ. Khu rừng kì bí này nằm ở một vị trí cực kì khuất và lại có khí độc bao quanh nên chả ai dám lui tới.

Theo nữ thần Poas'Nath nói thì nơi đây chính là vùng cổ của Thượng Đế, vùng dễ dàng nhất để có thể bay qua và đến Sa'ol.

Ake nheo mắt nhìn khu rừng kì quái đang phóng to dần trước mắt. Rồng G'Neith cũng cực kì cẩn trọng, vội vàng bảo cậu:

"Tạo tường bảo vệ đi, thật dày vào, chúng ta đang bay xuyên qua mê vụ đấy."

Ake vội vàng tạo hàng dày các lớp bảo vệ. Ngay lập tức, trước mắt cậu tối mù. Màn đêm vốn là đặc trưng của Ta'nen, nhưng ít nhất còn có ánh trăng. Giờ đây, ngay cả ánh trăng cũng không còn. Và màn đêm tăm tối cùng cái im lìm chết chóc bao phủ khu rừng càng làm nơi đây trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.

Đột nhiên, một chuỗi những âm thanh ma quái khiến người ta sởn cả tóc gáy vang lên.

-------------------------------------

Chú thích:

1. Bài ca cổ trên thực chất là bài thơ "Mơ được sống ở vùng đất khác" của nhà thơ Rati Saxena. Một nhà thơ Ấn Độ cực kì nổi tiếng. Bản dịch do dịch giả Phạm Văn Bình dịch.

2. Động thực vật sống ở sa mạc Camas:

Cáo cát, cóc độc, ếch độc, kỳ nhông, rắn, dơi sa mạc, bò cạp, cú lùn, chồn Atutus.

Cây Achi: loại cây giống hệt một cái chai, bên trong thân cây rỗng ruột chứa đầy nước, cây mọc rất cao và to lớn, có quả thịt dạng tinh bột, hạt có thể dùng làm gia vị.

Cây hoa đá: cây giống như viên đá. Có hoa màu vàng mọc xòe ra ở giữa, chỉ nở vào mừa thu.

Cây máu rồng: cây thân gỗ, mọc xòe ra như tán một cái ô. Nhựa cây có màu đỏ như máu rồng, được dùng làm thuốc

Cây phượng hoàng: cây thân cỏ, vẫn thường được dùng làm rau. Cây kể cả khi chết khô quắt queo lại rồi, chỉ cần có mưa sẽ lại sống trở lại.

Cây trường thọ: cây có tuổi thọ rất dài. Tầm 1500 năm giữa sa mạc khô cằn dù rất lâu trời không hề có mưa. Cây mọc sát mặt đất và chỉ có hai cái lá vươn dài ra xung quanh, dài tầm hai mét. Quả màu đỏ mọc ra từ chính giữa thân cây. Lá và quả có vị ngọt, dùng để ăn sống hoặc nướng. Còn được gọi là hành sa mạc hay bạch tộc sa mạc.

Cây Uduk: hay còn gọi là hoa hồng sa mạc, cây có nhựa là chất cực độc.

Cây xương rồng: lá gai hình kim, thân cây cao to có thể tích nước, có kích thước khổng lồ. Thân cây non được cắt về, gỡ bỏ hết gai, thái lát để xào với mỡ lợn rừng.

Cây lê gai: họ xương rồng, quả được dùng làm thức uống có vị chua thanh.

Cây hoa thế kỷ: cây có dạng lá như cái thìa để hứng nước, mọc thành chùm dưới mặt mất, cả đời chỉ nở một bông hoa. Nhựa có tác dụng chữa lời tiểu, nhuận tràng., nước ép từ lá chữa các vết bầm tím và những bệnh liên quan đến tiêu hóa. Lá có thể dùng để ăn hàng ngày.

3. Những loại cây sinh trưởng ở gần thác Cath và được trồng ở làng Gnal:

Cây mặc nưa: cây gỗ, lá hình kim, hoa vàng nhạt, trái hình cầu màu xanh, dùng để nhuộm thành vải màu đen.

Cây gai dầu: thần dược, chữa trị các chướng rối loạn, đái tháo đường, ung thư, bệnh tim mạch, bệnh hen suyễn, bệnh viêm đường ruột. Cây thân thảo, mọc như cỏ dại, có lá dạng kép chân vịt. Chuyên được dùng để lấy sợi may quần áo.

Cây bạch nguyệt quang: mọc dưới nước, có hoa phát sáng, mùi rất thơm, được dùng để làm thuốc hoặc ngâm trà.

Cỏ Nyentmik: cỏ thân dài, lá nhiều gân chí chít như mạng nhện, từng đường gân đều phát sáng trong đêm tối, có nhiều tác dụng

Mik/mic/: phát sáng

Nyen/ni:en/: cỏ

4. Những loài cây sinh trưởng ở Rừng Codgnur

Cod: độc, có độc

Gnur: rừng

ð Codgnur: rừng độc

Cây xác chết: có mùi thối như xác chết, cả thân cây to như một tòa nhà, đây là loài cây ăn thịt đáng sợ nhất.

Cây tanax: Loài cây này tiết ra một mùi hương rất quyến rũ, khi con mồi sa bẫy, nó sẽ đậy nắp lại để tiêu hóa con mồi.

Cây bắt mồi: cây có hình dạng như vỏ trai, có các gai tua tủa xung quanh, khi bắt được mồi thì khép chặt miệng lại.

Bên trong những cây trên có tiết ra chất dịch giống axit có thể ăn mòn hoặc gây bỏng.

Cây hoa dơi: loại cây có hình dạng giống hệt con dơi nhưng có những tua cuốn dài phía dưới. Cây có màu tím. Cây có thể bay và phát ra những âm thanh đáng sợ.

Cây Ov'Gnog: Cây có dạng dài như sợi, bên trên có các sợi lông nhỏ với dịch nhầy và dính, là chất cực độc.

Cây lưỡi quỷ: hình dáng như vòm họng và gốc lưỡi, xung quanh có gai tua tủa, câycó thể thở ra khí cực kì độc.

Cây con mắt nữ thần (chính là con mắt nữ thần Poas'Nath tự móc ra vất xuống đất mọc thành): Cây có hình dạng như những sợi dây thần kinh, với những quả là những con mắt và vương những tia máu. Nó có thể điều khiển tất cả những loài cây khác bằng cách ăn sâu vào cây đấy.

Nấm răng quỷ: có hình dạng như những đốm máu trên những chiếc răng, đây là loài nấm cực độc có thể làm bỏng bất kì ai dính phải nó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net