Chap 4: Bỗng nhiên thấy thân quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5:00
Đang chăn ấm, đệm êm thì điện thoại bên cạnh réo inh ỏi, tôi đã cố mặc kệ...lơ...chùm kín chăn mà có vẻ đầu bên kia không chịu tha cho giấc ngủ của tôi cứ gọi đi gọi lại. Loay hoay tìm điện thoại trong tình trạng lơ mơ, số điện thoại lạ tôi nghe điện thoại với giọng ngái ngủ xen lẫn bực bội:
- Alo???
- Em vẫn còn ngủ à?
- Ừ, ai vậy? Có chuyện gì không?
- Dậy đi, dậy nói chuyện với anh
- Anh là ai thế? Anh và tôi quen nhau không đã?
- Em nghĩ thế nào thì sẽ là thế
- Vậy à ~~~ vậy tôi nghĩ chúng ta không quen nhau nè.. Cúp máy nha
- Đừng cúp... Nói chuyện chút đi
- Điên hả? Quen biết khỉ gió gì mà nói với chả chuyện. Tốt nhất tạm biệt đi cho đỡ tốn thời gian.
Tôi cúp máy không nhân nhượng.

Vùi đầu vào trong chăn, bỗng  nhiên tôi cảm thấy có chút gì đó quen thuộc hình như rất lâu trước đây có người đã từng phá rối giấc ngủ của tôi chỉ vì mấy lí do hết sức vớ vẩn...hình như trước đây có một giọng nói quen thuộc vẫn hay thì thầm bên tai "dậy đi...dậy đi nhợn.." Nhưng đã từ rất lâu đến bây giờ bản thân tôi còn không nhớ rõ mặt người ta nữa...crush của tôi.... Tôi nhoẻn miệng cười tự giễu rồi bước xuống giường làm VSCN.
Hôm nay nội nghỉ bán lên Hà Nội nên tôi chẳng có gì để làm, dọn dẹp nhà cửa, pha cho mình một cốc cà phê làm 2 miếng samwich tự thưởng cho mình vào một ngày đẹp giời. Ngó qua đồng hồ đeo tay 6:30 tôi nhấc điện thoại gọi điện cho gái yêu của tôi, lâu lắm rồi tôi chưa nói chuyện với em gái mình nhiều chỉ là những lời hỏi thăm ngắn ngủi qua facebook hay mỗi lần call video đầy biến động khi cả nhà chen nhau mỗi người nói một ít. Gái yêu của tôi nghe điện thoại sau 3 hồi chuông, vẫn cái giọng nói lanh lảnh
- Aigoo...xem ai đang gọi thế này ahihi
Tôi nở nụ cười thật tươi
- Gái yêu đã dậy rồi cơ ^^~
- Em đâu có như chị đâu nha người ta còn rất nhiều việc phải làm trong ngày, một ngày năng động đó
Tôi phì cười vì sự đang yêu của nó
- Bão này, em....
Tôi chưa nói hết câu giọng nó đã reo lên
- Nắng ơi, tối về em gọi cho nha em phải đi đây em muộn mất rồi... Yêu Nắng.
Tôi nghe nó hôn chụt vào diện thoại một cái rồi cúp máy. Tôi lặng lẽ mỉm cười tôi nhất định phải trở về thăm nó thôi. Giải quyết nhanh bữa sáng tôi thay đồ để đến phòng tập sớm hơn mọi người để dọn dẹp
8:00 tôi có mặt ở phòng tập cứ ngỡ mình là người sớm nhất nhưng vừa bước chân qua cửa tôi thấy chàng trai ấy_người đã gặp ở cửa hàng hoa, ở ngoài cửa sổ phòng tập, người chĩa máy ảnh vào tôi anh ta đang nhảy bài Mirotic, tôi như bị cuốn vào từng động tác của anh, không chỉ vì nó cuốn hút, không chỉ vì anh nhảy quá đẹp mà là trong tiềm thức của tôi, trong cảm giác của tôi người con trai ấy làm cho tôi có cảm giác thân quen đến lạ thường.... Tôi thất thần trong đầu tôi bây giờ là những hình ảnh xưa cũ tua đi tua lại như một cuốn phim trắng đen.
Là anh ấy phải không??????????? Crush của tôi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net