TẬP 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 2

Never, một quán bar tinh tế với những ly rượu tinh tế, chàng thường đến quán bar này uống rượu. Hôm nay cũng không ngoại lệ, chàng mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen hiện lên một người trang nhã.

Chàng đến quầy bar rồi chọn chỗ ngồi xuống, nhã nhặn gọi:" Cho tôi như cũ". Bởi vì chàng là khách quen nên đây nên người chế rượu nhớ rõ rượu của người này chọn, một ly Black Russian.

Chàng nhấp từng ngụm nhỏ thưởng thức lấy ly rượu này, ngón tay chàng thon dài tinh xảo càng làm tăng độ quyến rũ của người và ly rượu được nâng niu kia.

Bộp...

Một bàn tay vỗ lên vai chàng, chàng quay nhìn lại, trước mắt là một người đàn ông mặc áo vest sang trọng nhìn chàng. Ông ta mỉm cười:" Tôi có thể ngồi uống với anh không?"

Chàng lạnh nhạt không nói gì chỉ quay lại tiếp tục thưởng thức ly rượu của mình, ông ta cũng mặc dày ngồi bên cạnh chàng.

" Cho tôi một ly giống anh bạn này" ông ta vừa nói vừa chỉ vào ly rượu chàng đang cầm

Ông ta quay lại nhìn chàng rồi giơ tay định chạm vào khuôn mặt của chàng, chàng thấy vậy né tránh lạnh lùng nói:" Ông muốn làm gì?"

" Anh thật sự rất đẹp"

Chàng nhíu mày nhìn ông ta, ông ta nhanh chóng bắt lấy tay chàng nói:" Tôi sẽ bao anh đêm nay, tiền không quan trọng"

Chàng cười lạnh hất tay ông tay ra đứng lên nói:" Tôi thấy ông nên đi khám bệnh đi, đừng ở đây làm loạn"

" A" ông ta trừng mắt, " Tao thấy mày cũng trèo cao quá rồi đấy, đừng ra vẻ cao thượng!"

Chàng nhìn ông rồi đặt tiền lên bàn, sau đó đi ra cửa. Quán bar khá nhỏ nên đường ra vào giống một con hẻm nhỏ, chàng đi về phía cổng ra.

Ông ta quát:" Đứng lại cho tao, bây đâu bắt lấy nó!"

Chàng nghe thế nhíu mày chạy nhanh về phía trước, một nhóm người phía sau nghe lệnh liền đuổi lấy chàng. Chàng không thích đôi co với phiền phức liền một mạch cúi đầu đi ra khỏi chưa. Nhưng chưa đến cửa thì...

Phịch...

Chàng đụng phải một người, ngẩn lên thì bắt gặp một người con trai lịch lãm, quay về phía sau thì thấy bọn chúng sắp kéo đến liền nhanh chóng chạy đi. Đi được vài bước thì bị người đó nắm lấy tay lại hỏi:" Cậu không sao chứ?"

Giọng nói trầm ổn vang lên, chàng muốn giẫy ra nhưng không được lực tay của người đó quá mạnh. Chàng nghiến răng nói:" Vậy thì đừng trách tôi"

Nói rồi chàng lôi người đó để mình dựa vào tường còn người áp vào mình, người đó kinh ngạc nhìn chàng. Nhóm người đó kèm theo ông ta chạy đến nhìn hình ảnh trước mắt liền trố mắt ra, ông chỉ vào hai người nói lớn:" Hai người các người đang làm gì vậy?!"

Chàng vội giãy ra nói:" Đây là bạn trai tôi, tôi cũng không có hứng thú với ông". Người đó càng mở to mắt nhìn chàng nhưng rồi lại nở nụ cười thú vị. Ông ta hất tay nói với bọn người phía sau:" Lên, bắt nó lại!"

Bọn chúng xông lên hùng hổ đi về phía hai người, người đó chợt lạnh lùng nhìn bọn chúng. Chàng cũng thừa cơ hội lui ra phía sau rồi chạy đi, người đó bật cười nhìn người vừa chạy ra khỏi cửa. Chưa ai dám đổ mọi trách nhiệm lên hắn rồi bỏ đi như vậy, có lẽ chàng là người đầu tiên.

Lại nhìn về đám người trước mắt, hắn cười lạnh...

1 phút sau...

Hắn sải bước ra khỏi cửa để lại bên trong bọn chúng đang nằm rạp trên đất, ông ta thì sợ hãi run rẩy ngồi bệch dưới đất. Hắn ngồi vào trong một chiếc xe màu đen sang trọng, nhìn ra cửa xe nói:" Điều tra xem người đó là ai"

" Dạ" người lái xe nói

" Còn nữa, bọn người bên trong nên xử lí một chút"

Nói rồi chiếc xe rời đí lao thẳng vào dòng xe tấp nập của bóng đêm...

24085.22825 },    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei #tim