TẬP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 3

" Cậu đã nhận được thư mời chứ?"

Anh gật đầu, người đứng trước anh nói tiếp:" Cậu nên cẩn thận, có lẽ sẽ bị giám sát, đừng quá lơ là"

" Vâng" anh nghiêm mặt nói

" Được, thế thì hãy chuẩn bị cẩn thận, có gì liên lạc sau"

Nói rồi người đó biến mất, anh cũng sảy bước đi trên đường phố về đêm... Những ánh đèn lấp lánh làm sáng lên nỗi u tối của bầu trời, nhưng vĩnh viễn không thể thắp sáng hết được...

Tại một tập đoàn lớn của thành phố S...

Hắn ngồi trên ghế đọc báo cáo kinh doanh vừa được thư kí đem vào nói với người đang đứng trước mặt, là một người mặc áo đen. Người đó nói:" Người ngài muốn tìm hiểu tên là Mộc Nhiên, là một họa sĩ có tiếng. Theo như tôi tìm hiểu thì người đó được coi là sao chổi, bởi vì mẹ của anh ta chết sau khi người đó sinh ra. Cha của anh ta cũng muốn đi thêm bước nữa cưới một cô gái về làm vợ, nhưng chưa được mấy ngày thì cô ta bị té gãy chân. Thế là cô ta nói anh ta là sao chổi gieo rắc xui xẻo rồi ly hôn, cha anh ta cũng thử cưới một vài người khác nhưng cũng xui xẻo tương tự. Cha anh ta cũng chán nản không cưới thêm vợ, đến khi anh ta được 5 tuổi cha anh ta bị tai nạn giao thông mà chết. Tài sản để lại cho anh ta khi anh ta tròn 15 tuổi, người giám hộ là lão quản gia. Những người hầu khác đều dọn đi vì sợ xiu xẻo, đến khi 15 tuổi thì lão quản gia cũng mất để lại mình anh ta tự lực gánh sinh. Với biệt danh thiên tài hội họa, anh ta đã dùng những bức tranh của mình bán đi để sống. Hiện giờ anh ta đang làm giảng viên của trường hội họa thành phố S"

Hắn càng nghe càng nhíu mày:" Được rồi, cậu lui đi"

Giờ chỉ còn một mình hắn trong phòng... Không ngờ cậu ta lại bất hạnh như vậy... Hắn cũng chợt giật mình khi hắn lại quan tâm nhiều đến một người và còn cảm thương như vậy...

Cốc...cốc....

" Vào đi"

Một người phụ nữ bước vào đi đến bàn hắn đặt một tấm thiệp gì đó lên bàn rồi nói:" Giám đốc, đây là thơ mời giám đốc đến tham dự khóa học dành cho những người nổi trội"

Hắn nhíu mày cầm tấm thiệp lên:" Khóa học?"

Người phụ nữ gật đầu:" Đúng vậy, nghe nói khóa học này rất đáng để vào, khóa học dành cho những người ưu tú chưa qua 28 tuổi, nhiều người cầu cũng không được. Qua đó công ty chúng ta cũng sẽ có nhiều điều kiện thuận lợi hơn"

" Như vậy ý cô nói là hiện giờ công ty đang thụt giảm?"

Câu nói rất bình thản nhưng làm cô run lên:" Không... không, tôi không có ý đó". Hắn cười lạnh:" Chỉ là một khóa học thôi mà, đâu nhất thiết phải quan trọng đến vậy? Được rồi, cô ra đi"

Hắn nhìn ngó tấm thiệp rồi bấm số gọi:" Điều tra cho tôi về thiệp mời khóa học "

Một tháng sau đó...

Tại một ngọn núi của thành phố S, những chiếc xe sành điệu cứ lần lượt nối đuôi nhau dừng tại một ngôi trường duy nhất trên ngọn núi. Ngôi trường này rất rộng rãi, nhìn xa cứ như một công ty lớn nào, toàn bộ đều hiện đại và sang trọng nhất. nhìn khá xa hoa, có vẻ được đầu tư khá kĩ lưỡng...

Một chiếc xe Mercedes màu đen tuyền lướt qua hàng xe khác đậu tại nơi đỗ, cửa xe mở ra, một chàng trai tuấn lãng bước ra. Anh vận trên mình một chiếc áo thun trắng kết hợp với áo sơ mi trắng liền tạo cảm giác khỏe khoắn, đầy sức hút. Ai nấy đều quay lại nhìn anh, hâm mộ có ghen tị có...

Anh nhìn quanh rồi tầm mắt chợt dừng tại một chiếc xe ô tô màu đen đang chạy đến, mở cửa xe ra là một chàng trai cũng cực kì anh tuấn, nơi người đó toát lên ánh sáng đến choáng ngộp. Lại làm cho nơi đây một phen hồn vía lên mây, nhưng chỉ có anh là mang một biểu cảm khác.

Anh vội vàng chạy đến người đó, người đó chưa kịp phản ứng thì đã bị anh hung hăng chộp lấy tay nhíu mày nói:" Tại sao cậu lại ở đây?!"

Người đó chẳng ai khác chính là địch thủ năm cấp 3 của anh, là Nhật Lâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei #tim