TẬP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 5

Hắn khoanh tay:" Một tháng trước, cậu đã va vào tôi trong quán bar"

Chàng nhíu mày đánh giá hắn từ trên xuống dưới, rồi chợt lóe lên kinh ngạc, mặc dù quán bar không quá sáng nhưng chàng vẫn nhận ra hắn, một người mang trên mình một loại tức đến bức người. Chàng cũng không muốn để tâm đến hắn liền cất bước đi tiếp.

Hắn đuổi theo phía sau líu ríu hỏi chuyện mặc cho người kia không mở miệng. Anh và cậu thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi run người, anh hai là lần đầu tiên đi theo đuôi một người a.

Anh nuốt nước bọt:" Tôi có phải hoa mắt không?"

Cậu khó tin lắc đầu:" Chắc là không, không ngờ anh của cậu cũng có ngày thay đổi như vậy". Nói rồi nhìn bóng dáng chàng trong dòng người liền suy nghĩ:" Người đó có phải là họa sĩ Mộc nhiên không nhỉ?"

" Họa sĩ?" anh cũng tò mò muốn biết người hắn theo đuôi đó là ai

" Là một họa sĩ nổi tiếng, tôi cũng từng hợp tác với anh ta một thời gian. Anh ta khi đó giúp đoàn làm phim của tôi tìm bối cảnh, cũng khá quen"

Anh gật đầu, hai người được hướng dẫn đến hội trường của trường. Một hội trường rộng rãi sáng sủa, bàn ghế đều là loại đắt tiền.

Một người đàn ông lên bục nói:" Như đã giới thiệu, đây là khóa học dành cho những người ưu tú nhất. Tham gia khóa học này các học viên có thể trao dồi kĩ năng sống của chính mình để hoàn thiện hơn. Khóa học chỉ dành cho những người từ 20-28 tuổi.Ngày mai sẽ học khóa chính thức, các học viên sẽ được ở đây tá túc và không có sự cho phép của nhà trường không được ra ngoài tự tiện. Nếu không xin phép mà ra khỏi trường thì ngay ngày hôm sau người đó sẽ được giới truyền thông nhắc đến"

Anh và cậu nhướn mày, cái này không phải bức bách người khác sao, nếu được đưa lên giới truyền thông sẽ có khá nhiều rắc rối cho sự nghiệp của họ. Chẳng khác nào bị giam lỏng...

" Hai học viên sẽ được ở cùng một phòng"

Nghe đến đây cả hội trường xôn xao:

" Ông nói gì, tại sao phải là hai người?!"

" Tôi không muốn, ông làm gì được tôi?"

" Nếu ông không an phận, tôi sẽ kêu cha tôi phá bỏ cái khóa học vớ vẩn này!"

...

Có thể nói ngôi trường này mời rất nhiều người tài năng nhưng cũng mời rất nhiều người phá của. Một phần là gia đình họ giàu và gia đình có quyền thế, cứ như vậy các công tử, tiểu thư càng ngày càng càm rỡ la hét in ỏi.

" Hai người một phòng chính là muốn mọi người hòa đồng hơn" nói rồi ông lạnh giọng xuống:" Nếu muốn không ở chung phòng thì hãy đợi tin gia đình các cô cậui lên ti vi đi, gia đình các cô cậu sẽ gặp rắc rối đấy"

" Ông thử xem, đừng hù dọa chúng tôi"

" Đúng thế"

" Đi xuống đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei #tim