chuong 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 7:  TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU

“ Dậy rồi thì ngồi xuống ăn sáng đi” Thiên nói ngay khi nghe thấy tiếng bước chân ngập ngừng của Vy nơi cầu thang mà không thèm quay đầu nhìn cô lấy một cái. Vẫn là gương mặt thanh tú của ngày hôm qua nhưng người hôm nay có giọng nói và cả dáng điệu làm cho người khác cảm nhận được sự lạnh lùng rõ ràng. Ngay cả dáng người ngồi xem bản tin kinh tế buổi sáng và cách uống cà phê của Thiên cũng làm cho Vy cảm nhận được sự thờ ơ của anh đối với cô. Hôm qua và hôm nay anh  là hai con người hoàn toàn khác.

“ Tôi có chuyện muốn nhờ cô.” – Thiên mắt vẫn hướng về bản tin kinh tế buổi sáng nói với Vy.

“ Chuyện gì vậy sếp?”

“ Làm người yêu của tôi.”

“ Anh đùa tôi…”

“ Đây là hợp đồng”- Thiên đẩy sấp giấy trên bàn về hướng Vy, tiếp tục xem bản tin kinh tế.

“ Tức…là sao?”- Vy bối rối đưa tay nhận lấy bản hợp đồng- “ Ý anh là làm người yêu giả của anh?”

“ Chứ cô muốn sao?”- Thiên giọng giễu cợt khẽ nhếch môi cười nhìn cô- “ Cô thật sự nghĩ hôm qua là tôi nói thật, xin cô…tôi vẫn còn rất yêu Thảo…vốn là do cô tự chuốc lấy, là cô đẩy tôi ra.”

“ Anh…” Cô biết ngay mà, anh là lấy cô làm trò đùa, thế mà cô ngốc thật cứ nghĩ rằng anh bắt đầu có tình cảm với cô. Hình của anh và Thảo anh vẫn còn giữ kia mà và anh vẫn còn rất yêu Thảo.

“ Cô không muốn cũng phải làm…tôi là sếp của cô. Cô từng nói tôi muốn gì thì cứ tìm đến cô, chỉ cần tôi không đụng đến người bên cạnh cô là được đúng không?” Thiên ánh mắt vô cùng bình thản nhìn cô nói.

Lúc nãy khi Dương gọi cho cô anh đã vô tình nghe thấy, cô nói cô yêu anh rất nhiều nhưng đến ở với anh cô lại lo lắng về sự không hài lòng ở Dương vậy thì đối với cô anh quan trọng đến mức độ nào. Tối qua chị anh gọi điện thoại nói rằng ba mẹ anh muốn mai mối giới thiệu anh với một cô gái của một gia đình người quen nào đó. Anh vốn đã rất phiền rồi, giờ cô lại khiến cho anh có cảm giác không an toàn. Anh đã nghĩ nếu cô đến sống với mình thì ít ra anh sẽ biết được những mối quan hệ của cô với mọi người nhưng khi biết rồi anh thật sự thấy khó chịu.

“ Anh…uống nhầm thuốc ah?” Vy bướng bỉnh giương đôi mắt sắc, môi nở một nụ cười mỉm ngước lên nhìn anh sau khi đã đọc xong đoạn đầu của bản hợp đồng. –“ Tôi không biết cũng không quan tâm cái gì hay chuyện gì đã khiến anh trong một đêm đã thay đổi như thế này, anh muốn chơi thì tôi sẽ chơi cùng anh. Dù gì thì cả hai chúng ta cũng đã mang lại cho nhau rất nhiều vết thương rồi.”

Vy nói xong liền đưa tay lấy cây bút trước mặt anh định ký vào tờ giấy thì

Thiên cản – Cô không đọc yêu cầu của tôi sao?

“ Cần thiết không? Anh nói dù gì tôi cũng không có quyền phản kháng anh là sếppppp mà.”

“ Cô…”

“ Tôi nói đúng ý của anh mà.” Vy vừa nói vừa nhanh chóng  ký tên vào bản hợp đồng, đưa cho anh rồi cúi mặt nhìn xuống đĩa thức ăn, chăm chú ăn không nói gì.

Thiên theo dõi từng hành động cử chỉ của cô, anh biết cô đang tức giận, cô đang đau khổ. Vy cảm thấy sống mũi cay cay, cô đau lắm sao anh lúc nào cũng đối với cô như thế này, cô thật sự mệt mỏi, thật sự thấy gét anh. Cô cũng là con người, cũng có tình cảm, cũng biết vui, biết buồn, biết suy nghĩ, biết đau đớn giống như anh. Anh rõ ràng rất đau đớn khi Thảo đối xử với anh như vậy tại sao anh không đặt mình vào trường hợp của cô. Cô biết anh đang nhìn cô, nghĩ đến đây nước mắt của cô không tự chủ tự nhiên chảy xuống.

“ Xin lỗi tôi no rồi…anh ăn tiếp đi.” Vy nói xong rồi nhanh chóng đứng dậy mỉm cười chua chats  “ Chúng ta chỉ cần làm người yêu trước mặt người khác là được đúng không?”

“ Ừm.” Thiên gật đầu như một quán tính, mắt vẫn nhìn cô không rời. “ Cô không sao chứ?”

“ Không sao đâu, chỉ là mắt chưa quen với ánh sáng thôi. Tôi xin phép.” Vy nói xong liền nhanh chóng đi lên lầu, vào phòng anh đóng chặt cửa lại.

Thiên nhìn theo cô đến khi nghe thấy tiếng đóng cửa phòng, anh đang tìm cách xác định tình cảm của mình, tìm cách trốn tránh một cuộc hôn nhân được sắp đặt.

“ Mày nói gì?” Dương đặt mạnh chai bia xuống bàn trừng mắt nhìn Thiên sau khi nghe thấy kế hoạch của Thiên.

“ Um, mày không nghe nhầm.” Thiên điềm tĩnh đáp lại để xác nhận tay cầm chai bia của mình lên tiếp tục uống.

“ Vy không phải là Vy của trước đây nữa đâu Thiên…. Mày không thể dùng Vy để làm con tốt thí mạng được….”

“ Tao không quan tâm, Vy vẫn còn yêu tao như thế là đủ….”

“ Vậy còn Thảo, mày vẫn yêu Thảo đúng không?”- Dương cắt lời Thiên, thấy Thiên không trả lời mới tiếp tục nói- “ Lúc đó mày rất gét Thảo nhưng vì ai mày yêu Thảo, không phải vì một câu nói của Vy sao? Trước đó chỉ cần một câu nói của Vy mày sẽ lập tức dập tắt những tin đồn hẹn hò, mày tự tin là mày sẽ không yêu Vy mà Vy vẫn yêu mày sao? Yêu Thảo chẳng qua là vì sự giận dỗi của mày với Vy thôi …”

“ Tao không có…”

“ Nói dối cũng không biết đường, mày rõ ràng quan tâm Vy nên nữa đêm nữa hôm mới tìm tao để tâm sự…Thiên ơi là Thiên…đừng tự dối người dối mình…”

“ Tao.... mày….” – Thiên cứng họng không nói nên lời. Bởi vì, Dương liên tục lắc đầu biểu lộ không đồng ý đưa chai bia lên chạm chai bia của Thiên cười. Nếu để ý một chút sẽ thấy được trong nụ cười của Dương mang theo một chút muộn phiền thoáng qua đã được che đậy kỹ. Thiên nhận ra nụ cười gượng đó.

“ Chồng” Vy ngước mắt lên nhìn Dương rồi thở dài gục đầu xuống bàn tiếp tục tự kỷ.

“ Chuyện gì đây vợ yêu ?” Dương kéo ghế ngồi xuống cạnh cô rồi gọi một ly cà phê.- “ Ăn kem nha” – Dương quay sang hỏi Vy không thấy cô phản ứng anh tự mình quyết định, nói với người phục vụ –“ Anh cho một ly kem dâu đừng để đậu phụng”.

“ Chồng”

“ Hử”

“ Vợ thích gọi thế thôi.”

“ Ừm”

“ Sao chồng trả lời ngắn gọn vậy? Có biết vợ khó khăn lắm mới thoát khỏi tên thần kinh xấu xa kia không?”. Vy bực mình với mấy câu trả lời của Dương nên muốn xả hết tức giận lên anh. Đã thế Dương còn rất bình tĩnh ra sức lắc đầu tỏ ý không đồng tình với sự tức giận của cô. Cô nói với Thiên là đi mua thức ăn mới có thể lén hẹn được Dương, cô không biết tìm ai để làm quân sư cho mình nữa. Cô quyết định chơi trò chơi này với Thiên và cần phải có hậu thuẫn.

“ Chồng.”

“ Gì nữa?” 

“ Anh nói người ta tắt nhạc đi, em thấy ồn ào quá. Đau đầu thật đấy.” – Vy nói rồi lại nằm gục xuống bàn thì thầm- “ Em làm người yêu của Thiên chồng nha.”

“ Tùy quyết định của em.”

“ Nhưng mà anh đừng hiểu lầm …. Em sẽ khiến Thiên yêu em sau đó em sẽ đá anh ta.”

“ Được không đó nghe như là chuyện không tưởng đó, anh thấy trường hợp ngược lại sẽ dễ dàng xảy ra hơn.” Dương nhìn cô cười cười lắc đầu không tin tưởng làm cho Vy tự cảm thấy đó là suy nghĩ viển vông của mình sẽ không bao giờ xảy ra.

“ Anh giỏi tạt nước lạnh nhỉ?” Vy chán nản nhìn anh, nhận lấy ly kem từ tay người phục vụ gật đầu ra ý cảm ơn.

“ Anh chưa tạt mà, anh chỉ nói sự thật thôi vợ yêu.”

“ Chồng với chả con…”

“ Thiên đưa hợp đồng cho em rồi ah?”  Dương chưa kịp nói xong đã nhận thấy ánh mắt trừng lên vì tức giận của Vy nhìn mình.

“ Chồng…yêu… anh…biết…ch..u..yện…nnn..ày àh?” Vy vừa nghiến răng nói với Dương với ánh mắt hết sức dịu dàng như muốn ăn tươi nuốt sống Dương.

“ Á AAAAAAA… Đauuuuuuuuuuuuu….” Dương bị cái nhéo tay của Vy làm đau chỉ có thể hét lên khiến cho mọi người trong quán cà phê nhìn anh như người bất bình thường. Anh vừa xoa xoa chỗ tay bắt đầu đỏ vừa cúi đầu sang xung quanh xin lỗi mọi người.

“ Em thấy con ruồi bay lên tay anh…hhihi.” Vy vừa cười giảng hòa vừa ăn kem.

“ Hai người rõ ràng là rất cần nhau tại sao lại phải như thế?” Dương nhìn Vy, rồi lại lắc đầu ra ý không đồng tình. Thiên thì nói rằng sẽ làm mọi cách để Vy yêu anh sau đó đá cô, còn Vy thì tìm mọi cách làm Thiên yêu cô rồi đá anh. Anh không biết phải khuyên thế nào cho tốt nữa, có lẽ đây là cách ông trời sắp xếp cho hai người họ một cơ hội. Hy vọng cô sẽ có được hạnh phúc để sự hy sinh nhường nhịn của anh không phải là vô ích. Dương nhìn bộ dáng chán nản của Vy cố gắng kìm tiếng thở dài trong lòng.

“ Đừng nhìn em như thế… em đã ký vào bản hợp đồng rồi…không phải càng trốn tránh nỗi đau nỗi đau càng khắc sâu… em muốn đối diện với tên đó một lần. Mấy năm rồi em vẫn không thể quên được người ta đó chồng.”

“ Anh biết. Đi nào chúng ta đi xả stress… rồi em có thể bắt đầu trò chơi của mình.” Dương ra hiệu người phục vụ tính tiền, rồi kéo tay cô đứng dậy.

“ Anh không lấy tiền thừa à?” Vy không có ý đứng dậy nhìn Dương, cô còn chưa ăn hết ly kem.

“ Không cần…em trở nên nhỏ nhen như vậy từ lúc nào …chỉ là mấy đồng tiền lẻ…”

“ Từ lúc em bị đe dọa cắt hết trợ cấp không hoàn lại tư quý bố kính yêu và quý mẹ kính mến dễ thương…”  Vy thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra, từ khi tên đó về đây cô thật sự gặp không ít chuyện xui xẻo, đặc biệt là phải làm thư ký cho anh ta.

“Em biết anh không thích cầm tiền lẻ mà…lo mà suy nghĩ làm cách nào để cưa đổ người em yêu đi…. Trò chơi của hai người chính thức bắt đầu rồi đó.”

Đúng, trò chơi bây giờ chính thức bắt đầu….

Vy thật sự muốn giết bản thân mình vì bản tính chủ quan vốn có, rõ ràng trong bản hợp đồng đều là những điều không có lợi cho cô nhưng mà cô đã lỡ ký tên không thể rút lại nữa.

Điều kiện yêu cầu của bản hợp đồng chỉ có một câu : “Yêu cầu bên B- Lâm Khả Vy thực hiện mọi yêu cầu của bên A- Hoàng Ngự Thiên, chỉ cần những yêu cầu đó không trái với nguyên tắc sống của bên A, không trái pháp luật và đặc biệt là không trái với biểu hiện hay hành động của những người yêu nhau.”

Đúng là tên cơ hội mà….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC