VI - Friend (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Soạt"

Hei giật mình dừng tay đề phòng quay lại hướng phát ra tiếng động . Đôi mắt đen thận trọng tìm kiếm chủ nhân của sự cắt ngang kia , thì bắt gặp một bóng hình đen tuyền lặng lẽ đứng đó . Màu xanh ngọc lục bảo ẩn hiện dưới lớp phủ huyền sương bí ẩn , khuôn mặt đẹp như tượng tạc trong bộ vest đen nghiêm chỉnh sang trọng , trông cậu ấy hệt như một thiên thần bóng tối vậy .

"Xin lỗi..." _ Chất giọng trầm thấp của cậu bạn vừa xuất hiện khẽ đến mức tan vào hư không , nhưng đủ để Hei giật mình ra khỏi tâm hồn lơ lửng cành mây của mình .

- À ừm....không sao! Cậu đi lạc phải không? Để tớ dẫn cậu trở về sảnh nhé?

Hei lanh lẹ đề nghị trước, nhưng nhận lại là cái lắc đầu nặng nề của đối phương . Cậu bé ấy im lặng không đáp , đôi môi mỏng mấp máy lại thôi , cuối cùng mới nói khẽ một câu :

- Không muốn về...Là tự tớ trốn ra...

Đôi mắt cậu tĩnh lặng như mặt hồ nhưng đè nén một nỗi bất mãn khó nói . Hei bất ngờ nghĩ ngợi , không tự chủ được nhìn về hướng đại sảnh . Tiếng nhạc xen lẫn tiếng cười nói trêu ghẹo ồn ả , tiếng ly tách va chạm vào nhau , dù không nhìn thấy cũng biết được ngoài kia đang diễn ra cuộc hoang lạc thế nào . Quay lại nhìn cậu bạn vẫn trầm mặc bên cạnh , không hiểu sao cậu cũng có chút lúng túng , nhưng rất nhanh đã tìm ra cách tháo gỡ .

- Nè cậu tên gì? Tớ là Hei , mẹ gọi tớ vậy đó!

Người kia suy tư một lúc , rồi nhẹ nhàng đáp lại .

- Vũ....Phương Vũ...

- Vũ sao? Tên đẹp thật nha . Vậy ra cậu là người ngoại quốc à?

- Mẹ tớ là người Trung Quốc ....

Hei thích thú chạy lại gần , vô tư lự nắm chặt cổ tay người bạn mới . Có lẽ ở đây cậu ấy lạc lõng lắm , vừa hay cậu cũng đang chán muốn chết ! Có người chơi cùng hiển nhiên phải vui rồi.

- Đi cùng tớ đi ! Tớ dẫn cậu thăm thú nơi này !

Cậu kéo người bạn chạy khắp các con phố , lúc thì lượn lờ ở những gian hàng sạp ăn đông đúc , lúc lại băng qua những hẻm nhỏ treo dây đèn màu lập lòe . Đối thoại của cả hai ban đầu còn gượng gạo , nhưng Vũ cũng chỉ là đứa trẻ ham chơi , bị Hei lôi kéo mãi cũng bắt đầu lộ nguyên bản chất . Trong một buổi tối mà cứ như náo loại cả khu ăn chơi nổi tiếng , mấy người chủ tiệm đáng thương ngoài bực dọc chửi ầm , còn lại cũng đầu lắc đầu ngao ngán . Mãi đến tối khuya hai đứa tiểu quỷ mới trở về . Không vào bằng cửa chính , Hei dắt Vũ lén vào bằng cửa sau . Đại sảnh tiệc vẫn còn huyên náo , nhưng cũng dần tan rồi . Ngồi phịch xuống thở hồng hộc , cậu vui vẻ :

- Mệt thật ha , mà chơi đã quá !!! Suýt tí tớ tưởng bị bắt rồi , công nhận ông chú hàng mì đó dữ ghê !!!

- Cậu còn nói !!! _ Vũ thở đứt quãng vẫn không quên gắt lại_ ...Nếu sớm biết cậu không có tiền đi ăn quịt kiểu này tớ thèm vào .

- Nhưng mì đã trong bụng cậu rồi đó thôi còn tỏ vẻ ngoan hiền gì . Tại cậu không biết chứ hàng đấy hay chặt chém lắm đó .

- ....

Vũ "hừ" một tiếng không buồn cãi , im lặng chút lại thả thêm một câu .

- Ừ nhưng kiểu này hay đấy , lần sau qua hàng bánh bao đi

- Pffff....hahahahaha !!! Tớ biết lắm mà !!!!

Ánh trăng lên cao sáng vằng vặc , hai đứa nằm nhoài người lười biếng ngước lên bầu trời . Những đứa trẻ rất hồn nhiên ngây thơ chẳng bận tâm hậu quả mình đã gây ra , cũng không biết được ngày mai sẽ dẫn lối thứ gì . Chỉ biết niềm vui tối nay mong là có thể tiếp diễn...

- Tớ về đây ! _ Vũ nhấc người ngồi dậy ngoái đầu về tiếng gọi vọng xa từ trong màn đêm _ Cậu cũng trở lại đi , đoạn này tớ biết đường rồi .

- Cậu.... _ Hei hơi lặng đi , ngập ngừng vài giây , rồi lại vui vẻ _ Mai quay lại chứ?

Ánh mắt cậu thoáng nhiều tia mong chờ lời xác nhận . Thật sự có một người bạn thế này rất quý giá với cậu , chí ít cũng đừng quá sớm lại mất đi . Và không làm Hei thất vọng , câu trả lời của Vũ nhẹ nhàng nhưng chắc chắn .

- Đương nhiên rồi . Tớ sẽ ở đây khá lâu cùng bố , sớm muộn gì cũng theo ông ấy quay lại thôi .

Tiếng cười hì hì trong sáng hòa vào không gian . Một cuộc gặp gỡ bắt đầu tình bạn rấy trẻ con vui tươi , mở ra tháng ngày tươi đẹp yên bình, nhưng....

....cũng là tiếp nối con đường đau đớn sau này....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net