VII - Weal

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ đã làm đúng theo lời cậu ấy nói...

Ngắn thì 1-2 tuần , lâu hơn thì 1 tháng , sẽ có một chiếc xe đen bóng xa xỉ đỗ trước cửa kĩ viện đưa đoàn khách bóng tối ấy đến mua vui . Mỗi lần như vậy ngày luôn luôn mưa bão , thế nên như cứ thành lệ , trời mà đổ mưa sẽ bắt gặp Hei thẫn thờ ngồi vẽ vòng tròn bên thềm cửa trông ngóng ai đó .

Lần nào Vũ đến cũng đều rất vui , cậu ấy cùng đoàn khách sẽ nán lại tầm 3 ngày hoặc lâu nhất là 1 tuần . Trong khoảng thời gian đó Hei như ăn nhầm nấm gây cười , làm việc cực kì năng suất với tốc độ ánh sáng , cốt yếu chỉ muốn có thật nhiều thời gian chơi cùng Vũ . Hai đứa nhóc quậy phá ngày càng ác , trước mỗi Hei thôi là đủ mệt mỏi rồi , lại tòi đâu ra thêm Vũ trông im im hiền lành nhưng bày trò thì toàn trò độc địa . Đa phần rắc rối đổ ra Vũ đều gánh tội giúp cả , có điều ai dám làm gì con trai một Mafia khét tiếng chứ ! Có chống lưng đúng thiệt quá tiện luôn !

Thời gian thấm thoát trôi đi đã qua 2 năm , hai đứa càng lúc càng trưởng thành thật vui vẻ . Vũ lớn lên có nhiều nét nam tính lạnh lùng , vẻ đẹp pha lẫn giữa hai dòng máu Á - Âu lại thêm phong thái sang trọng từ trong trứng , biết bao nhiêu cô gái học việc chết mê chết mệt lập cả fanclub , vậy mà cậu ta chỉ dửng dưng không đá mắt đến . Không những thế Vũ hát rất hay , chất giọng trầm trầm rất cuốn hút . Lắm lúc Hei nhìn cậu bạn mà chỉ muốn giống loài này tuyệt chủng đi , sống thật muốn làm người khác nghẹn chết . Nhà giàu , gia thế khủng , đẹp trai , có tài . Cậu còn cái gì nữa thì hốt hết luôn đi !!!

Còn Hei , người khác nói cậu càng lớn càng đẹp nao lòng , nhưng là một vẻ đẹp nữ giới đầy mê hoặc . Thừa hưởng toàn bộ khuôn mặt sắc sảo mặn mà của mẹ , đường nét mỗi lúc càng trở nên yêu kiều pha chút ma mị . Không ít người xuýt xoa tiếc rẻ tại sao cậu không phải một cô gái , vẻ đẹp chim sa cá lặn thế này lại ở trên người một chàng trai quả thật quá uổng phí . 12 tuổi , nhưng trông như mĩ nhân 16 , cuốn hút ngập tràn , cứ như không cho phái nữ có cơ hội hất mặt tự hào . Hei mỗi lần nghe đều cười gượng cho qua , chẳng chút biểu cảm vẻ vang . Xinh đẹp ở cái chốn mua hoa bán ngọc này thì để được gì chứ....?

Có Vũ , cuộc sống của cậu không quá tẻ nhạt . Dần rồi việc đưa chiếc ô màu đỏ cho người nào đó sẽ đến dưới cơn mưa phùn rả rích đã trở thành một phần trong thói quen cậu . Hei thầm mong giá như có thể kéo dài mãi thế này thật tốt quá , luôn vui vẻ êm đềm . Những tiếng Hạc Vĩ Cầm của mẹ vẫn ru cậu mỗi tối tĩnh lặng , và tiếng cười thơ ngây chào đón những buổi sớm mai . Hạnh phúc quá đỗi ngọt ngào , đến mức sợ hãi khi nghĩ đến ngày nó tan biến...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net