Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   "Xứ Preth xinh đẹp đã có từ rất lâu về trước, nơi mà mọi thứ yên bình đến lạ thường. "Xứ sở hạnh phúc" cũng chính là tên gọi khác của nó, sở dĩ tên nó là như thế vì con người ở đây rất hạnh phúc. Họ sống trong sự công bằng và quyền con người được đẩy lên mức cao nhất. Nhà vua và các pháp sư luôn dốc sức để mọi người có thể sống yên ổn
  Nhưng cái đang nói ở đây là khi có ánh sáng mặt trời, còn khi mặt trời chìm vào giấc ngủ thì những thế lực trong bóng đêm mới nổi dậy. Xứ Preth sẽ bị đe dọa, thậm chí thảm sát hàng loạt cũng có thể xảy ra.
   Nếu buổi sáng sẽ có những binh lính của hoàng gia bảo vệ người dân thì buổi tối cũng sẽ có " lính đêm" ra mặt. Họ bảo vệ con người khỏi Sinh vật bóng đêm- một giống loài nguy hiểm cứ gặp con người là giết. Chúng có số lượng lớn và sức mạnh rất đáng gờm, người thường hầu như không thể chống lại. Phần lớn chúng thường tấn công theo đàn nên rất nguy hiểm. Hiện tại chưa rõ nguồn gốc và động cơ chúng tấn công con người "

  Hạ Quỳnh Thiên ngừng viết, thả bút cho nó rơi tự do cái " kịch" xuống bàn. Căn nhà vốn tĩnh mịch bị tiếng va bút kinh động.
  - Bản tường trình đến đây thôi- Cô vừa nói vừa nhét tờ giấy vào chung với đống tài liệu linh tinh dưới gầm bàn. Cô đứng dậy uể oải vươn vai, nhìn ra bầu trời đang sập tối, rồi nhìn lên đồng hồ. Đồng hồ vừa hay chỉ đúng 18h kém 15'.
    - Đến giờ rồi à, nhanh thế. Chắc tụi kia cũng sắp xuất phát. Hôm nay có nên mang theo gươm không nhỉ??-
  Vòng vo một hồi cô lại quyết định đi tay không, dù gì cũng phải nhanh lên, chí ít là trước khi lệnh cấm có hiệu lực xuống thành phố.

------------------

  Mạc Ngân Thu vừa chạy vừa quan sát từng ngôi nhà đang đóng chặt cửa vì lệnh cấm. Sau 18h tối các hoạt động của con người sẽ hoàn toàn đóng băng, nhưng người nào còn ngoan cố ra ngoài đường thì cứ việc, sinh vật bóng đêm không ngán đâu.
  Chạy qua cả một dãy phố, nó bật nhảy lên một mái nhà rồi tiến thẳng vào rừng. Cứ mải miết một hồi thì nó dừng lại dưới gốc cây cổ thụ. Nó gõ gõ lên thân cây: - Này, tôi đến rồi, xuống đi- 

    - Ngân Thu đến muộn hơn mọi khi nhỉ?- Thân ảnh trên cành cây lớn lao thẳng xuống trước mặt Ngân Thu. Cô gái nhỏ nhắn hơi loạng choạng sau cú nhảy. Nó liền vươn một tay ra giữ cho cô gái đứng vững.

  - Độ cao lớn như vậy, còn trèo lên cây làm gì??-
  - Thì sao nào, Kiều Anh thích thế, cấm được sao!- Lăng Kiều Anh cười cười tỉnh bơ nói, nhỏ phủi lại váy áo rồi lại tung tăng

- Lô!! Ngân Thu , Kiều Anh ơii- Hạ Quỳnh Thiên xuất hiện ngay sau đó, cô lại bá cổ Kiều Anh.
- Đủ hết rồi đúng không, xuất phát thôi-

   Sau câu nói của Ngân Thu, cả ba tiến vào rừng sâu- nơi được cho là địa điểm hoạt động mạnh nhất của sinh vật bóng đêm. Đến một nơi nhất định thì cả ba tách nhau ra đi về hướng riêng.
   Kiều Anh đi về hướng Đông. Nhỏ vừa đi vừa ngắm hoàng hôn. Tay đung đưa chiếc dao tự chế, nhỏ hơi buồn vì chiếc quạt yêu thích của nhỏ lại bị phá hỏng. Ung dung là như vậy, nhưng thật ra Kiều Anh đang rất tập trung vào những tiếng động xung quanh. Nhiệm vụ tuần tra vào hằng đêm thực sự không coi nhẹ được, vì nó đánh giá được phạm vi hoạt động của sinh vật sẽ thay đổi như thế nào.
    Bỗng sau lưng Kiều Anh vang lên tiếng " rắc rắc" của cành cây gãy. Nhỏ bình tĩnh quay lại đối diện với một con quái vật trắng bệch. Ngay cái khoảng khắc con quái lao tới, Kiều Anh giơ tay ra trước mặt nó, một chiếc  cọc nhọn từ bàn tay của nhỏ lao ra đâm xuyên qua đầu con quái. Sau đấy, tiếng " rắc" vang lên càng nhiều, tầm hơn chục quái vật xuất hiện.
    - Ê khoan! đâu ra nhiều vậy?, đừng nói là nhóm chính của quái vật bóng đêm là ở đây nha, tuần trước là ở bên khu vực phía Bắc mà, đổi rồi à??- Kiều Anh hơi ngạc nhiên, tay giấu sau lưng tiếp tục kết ấn vũ khí.
    Nhỏ kết ấn ra một thanh gươm dài, lượn lờ chém quái vật. Quái vật thì điên cuồng chĩa móng vuốt lao tới. Kiều Anh chạm vào đầu một con quái, một cái gậy vô tình xuyên thẳng qua não nó, rồi nhỏ đạp nó lấy đà nhảy cao rồi bắn hết số cọc lớn đã kết ấn vào lũ quái vật. Lăng Kiều Anh tiếp đất nhẹ nhàng rồi lại lao vào hai con quái trước mặt, đây chính là những con cuối cùng. Nhỏ lại cho mỗi đứa một xiên ngay tim. Đột nhiên mặt nhỏ đanh lại
    -Khoan, hình như tất cả là 13 con, nhưng mình mới giết được có 12 co..!!!-
     Hai con quái bị xiên tim đột nhiên giữ chặt 2 tay Kiều Anh, nhỏ chưa kịp định hình thì đã bị con quái vật còn lại từ dưới đất chui lên đâm vào bụng một cú.  Máu của Kiều Anh phun lên người 3 con quái, chúng liền rống thảm thiết rồi lui về sau, những vùng da thịt dính máu của nhỏ bị tan chảy giống như tạt axít.
    - Nước đi tệ quá, chơi đánh lén là xấu đó, các ngươi đáng lẽ không được làm đổ máu của ta- Nói xong thì cho luôn một đường kiếm chết sạch cả 3

  Lăng Kiều Anh ôm vết thương một hồi rồi nằm vật xuống đất.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net