chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tặng bạn:dmp419 cảm ơn ủng hộ.
---------------------------
Jin khẽ cau màytừ lúc nào giám đốc đã hiểm độc trở lên ngày càng hiểm độc hơn?? 
Cậu đưa đến bệnh việndáng người mệt mỏi trên giường làm cậu nhớ đến em gái nhỏ của mình chết trong vụ hỏa hoạn cậu cũng theo Taehyung từ khi đótự nhiên cũng ít nói theo.
tỉnh lại sau 4 tiếng hôn Jin ngồi ghế cạnh đó nhấc khóe mắt đẹp lên nhìn .
-" thấy sao rồi"- Jin ân cần đến gần nhấc khẽ cánh tay được băng kỹ lưỡng kia lên.
-"tôi... Rất tốt"- Ami rụt tay lạiánh mắt sợ sệt trong suy nghĩ của người của Kim Taehyung chính người xấucon người Kim Taehyung chính ác quỷ cả đời này sẽ không tha thứ đi. Nhất định không.
Jin cười khổ, bản thân ý tốt lại bị cho người xấu chút uất nghẹn nhưng cũng do cậu thôi.
-------
Anh ngồi tại phòng mìnhrất cao hứng thuê một con hàng vềcái gọi gái trinh được anh yêu cầuVài phút sau liền gái ăn mặc hớ hênh đong đưa eo nhỏ ngồi cạnh anhgiọng nói sặc mùi ám muội.  Nghe xong da nổi lên hết cảNhưng điện nước đầy đủ cùng điAnh đưa tay xoa nhẹ bầu ngực của taKhuôn mặt gợi tình bị đụng chạm da thịt liền chuyển biến. ta ôm lấy anhbàn tay ma mị lan tràn khắp thể mãn đẹp kiavuốt ve cặp đùi săn chắc nõn một nhát rách chiếc váy ngắn trên người Đẩy người lên giường Taehyung ngồi lên taKhông quên lột sạch sẽ bản thân .  hai bên lõa thể trên giường lớn tạo lên cảnh khiến người ta nhìn vào muốn ngượng chết .
Đưa cự vật to lớn đâm thẳng vào miệng đầy son của .
-"liếm!! "- một câu nói ổn định.  dâm đãng ra sức thỏa mãn anhKhông cần dạo đầu rắc rốiAnh kéo côn thịt to lớn đẩy vào phía dưới taTiếng kêu vang lên hòa trong dâm thủy chảy đầy.
-"a! Sướng qua !.....  A...  Mau em.... E.. Em muốn nữa"- anh cười khẩy nhìn ta sỉMột nhát đâm thật mạnh tốc độ nhanh đến chính mặt khiến ta điên đảomặt anh vẫn không hề sự thay đổi
-"a!. A. A...... A nhanh...... h nhanh a~"- khuôn mặt ta bắt đầu nhàn nhạt. Tiếng kêu yếu ớt vang lên
-"xin anh.... h chậm..... A....chậm"- anh thúc mạnh hơn nữa ma sát đến khi nơi kia ứa máu người dưới thân ngất đi.

-"kém cỏi"- một tay hất lên người mang ta ra ngoàiAnh ngồi lên ghế nhấm nháp ly rượi vang trên bànKhuôn mặt ưu thoải mái,  nhàn rỗi hưởng thụ.
----1 tuần sau-----
Vết thương của khỏi rồibác cho xuất viện quay về chỗ làmHôm nay bắt đầu dọn dẹp nhà cửa lại từ đầu. Bước vào chỉ mong anh ta không xuất hiện.  đúng thật anh ta cần đi ra ngoàiLau dọn một hồi đứng trước căn phòng cuối hành langtrước đến nay chưa từng vào mở cửacăn phòng khác với suy nghĩ của không hề bám chút bụi bẩn nào ngược lại sạch sẽ cùngBên trong một đám ảnh. Rất nhiều với lấy cuốn amlbum nhỏ đầu giá sách lật ra nhìn xemHình ảnh một người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc lịch sự nụ cười của như hoa hồng mùa thu.  Khuôn mặt thánh thiện tuyệt vời.  Cầm tấm ảnh đóng khung trên tường vừa lau qua Giọng nói mang đến sự tức giận điên loạn.
-" Làm đây"- Taehyung nhìn ánh mắt hằn lên tia đỏ gân tay lộ liễu trên bàn tay thô ráp run rẩy.
-"choang!! "- tiếng tấm ảnh rơi xuống giòn tan trong không giam im ắng.
Ánh mắt Taehyung hiện lên một tia sợ hãi biến thành ngạc nhiên thẫn thờ cuối cùng đỉnh điểm tức giận
-"! Đồ khốn nạn"-
-"chát"- Ami còn chưa định hình cái xảy ra liền ăn ngay một cái tát đau đến thấu timMáu nơi khóe miệng nhỏ xuống.  Khiến đầu íc choáng váng. Một tay Taehyung đám mạnh vào tường tay còn lại nhặt tấm ảnh vỡ vụn lên ôm vào lòngMặc kẹ những mảnh vỡ của kính ảnh găm vào da thịt mỏng manh trong chiếc áo. Thấm một lần máu đỏ qua lớp trắng của áo mi.
Ai hiểu được cái nỗi đau trong tim của anhAnh đã nghĩ sẽ không bước vào căn phòng nàyAnh đã nghĩ sẽ quên đi sống tố nhưng chưa từng nghĩ sẽ xảy ra chuyện này mẹ anh người anh thương yêu nhấtÁnh mắt tàn độc hướng lên thân hình run rẩy của
-" ai cho phép vào đây"-
-"tôi...! ... i... tôi"-
Anh đẩy vào bức tường. Khóe mắt không tự chủnhững giọt nước mắt của nhỏ xuống hồ càn làm cho anh thêm tức giận.kéo tay nhỏ của xuống nhà,lạnh lùng hất xuống nền nhà lạnh lẽo.  -"đáng ta cho tôicho ta sống không bằng chết cho tôi!!!! "- ánh mắt oán hận của anh tàn nhẫn vô cùng.
-"dạ! "- kéo xuống dọc hành lang.
-"khoan!!  Không được để ta chết"- nụ cười man rợ hiện hữu trên đường cong hoàn mĩ của khóe môiAnh bước đi điên loạn lên căn phòng nhỏ kia. Ánh mắt dịu xuống nhẹ nhàngTrong bóng tốiđáy mứt anh run lên lo sợ.
-"mẹ!! Tae nhớ mẹ"- giọng nói trầm ấm vang lênAnh như thành con người khácyếu đuối đầy vết thương lòng.
--------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ann #thiên