18. Ẩn danh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bắt lấy" Lý Liên Hoa quăng khúc xương Canxi về phía xa, Hồ Ly Tinh vẫy đuôi chạy theo khúc xương bỏ lại Lý Liên Hoa và Địch Phi Thanh đi trong khuôn viên cảnh cục.

Lý Liên Hoa gõ gõ ngón tay hỏi Địch Phi Thanh "Sao anh lại đến đây, em không mạc nhầm đồ của anh mà" anh trêu đùa Địch Phi Thanh, hắn móc từ trong túi áo ra chiếc đồng hồ quả lắc mình luôn mang theo đưa cho Lý Liên Hoa.

"Em nhớ cái đồng hồ này không" Địch Phi Thanh vẫy vẫy cái đồng hồ, lần đầu tiên hắn gặp Lý Tương Di là tiệc mừng công bộ phim hắn và Lý Tương Hiển đóng chung, hai người đã trốn đi chơi chợ đêm cùng nhau, hắn đã mua cái đồng hồ này cho Lý Tương Di.

"Tương Hiển đã đưa nó lại cho anh" đó là lúc Lý Tương Hiển phát hiện hắn thích Lý Tương Di, sau đó anh ta hoàn toàn hạn chế cho Tương Di đóng thế mình, Địch Phi Thanh phải liều mình họa hoằn lắm bám dính mới gặp được Tương Di một cách công khai trong các sự kiện.

"À" Lý Liên Hoa nhận chiếc đồng hồ "Khi đó em thích nó lắm nên đem ra ngắm, bị anh Tương Hiển thấy" anh cứ nghĩ nó bị anh trai vứt rồi. Lý Liên Hoa mở chiếc đồng hồ nhìn bức ảnh của mình được một bên mặt đưa tay xoa xoa, lớp mực in trên ảnh đã mờ lắm rồi còn bị anh xoa thêm mấy lần gião hết ra để lộ một dãy số trên đồng hồ.

"Anh khắc số gì lên đây thế" Lý Liên Hoa giơ chiếc đồng hồ lên, Địch Phi Thanh nghiêng theo anh lắc đầu "Anh không có khắc, loại đồng hồ này chợ nào chẳng bán" hắn nhìn dãy số trên đó kéo tay Lý Liên Hoa chạy đường tắt sang đồn cảnh sát Vân Ẩn.

Hà Hiểu Phương nhập dãy số trong đồng hồ vào máy tính riêng của mình, khi thông tin trong máy ảnh dần hiện ra, nước mắt cô cũng chảy dài không thèm để ý đến Lý Liên Hoa và Địch Phi Thanh đứng sau xem cùng mà khóc lớn, Lý Tương Hiển chưa bao giờ làm người hâm mộ như cô thất vọng.

....

Phòng tạm giam cục cảnh sát Vân Ẩn.

Tông Chính Minh Châu ôm đầu mình rên rỉ, anh ta bò về phía song sắt gọi cảnh sát đang trực ban "Anh cảnh sát, có thể giúp tôi lấy hôp thuốc ở trong túi của tôi không".

"Đợi một chút" cảnh sát trực ban mang một lọ thuốc đã sờn cũ cùng một cốc nước đưa cho Tông Chính Minh Châu, hắn nhận hộp thuốc run rẩy lấy một viên muốn nuốt xuống, lúc này cánh tay trái không cầm thuốc như không nghe lời hắn, nó quặp ngược bóp lấy cổ hắn khiến Tông Chính Minh Châu nghẹn đỏ mặt gục xuống

.....

Lý Liên Hoa cùng Địch Phi Thanh rời khỏi đồn cảnh sát Vân Ẩn còn xách theo một túi quà vặt to dùng do Hà Hiểu Phụng cho, hai người vừa bước vào cảnh cục đã thấy hàng loạt cảnh sát trực chạy ầm ầm trong hành lang, Tiêu Tử Khâm và Triển Vân Phi gặp hai người vội kéo họ vào trong.

-Hai cậu dắt cho về đồn cảnh sát đi, đi đường nối, nhớ hôm nay hai cậu chưa từng đến đây.

Triên Vân Phi dúi dây dắt Hồ Ly Tinh vào tay Lý Liên Hoa, Tiêu Tử Khâm ra ngoài canh chừng cho họ. Địch Phi Thanh kéo tay Lý Liên Hoa đi theo Tiêu Tử Khâm.

"Có chuyện gì vậy anh" Lý Liên Hoa kéo tay Tiêu Tử Khâm, hắn quay lại nhìn anh thở dài "Tông Chính Minh Châu gặp chuyện rồi" khi đến lấy lời khai lần nữa Triển Vân Phi phát hiện anh ta đang gục trên bàn còn có thuốc bỏ dang dở bên cạnh.

....

Phim trường.

Phương Đa Bệnh kết thúc cảnh quay ra ngoài khung hình xem lại cảnh vừa đóng, Dương Văn Xuân đứng bên cạnh đưa nước cho cậu ta "Vô Nhan đang đến, nửa buổi hôm nay cảm ơn cậu nhé"

Phương Đa Bệnh đột nhiên được thả dây hơi bất ngờ "Các anh không tình nghi em nữa à" sáng nay người này lù lù đi theo cậu nói là có nhiệm vụ theo dõi đối tượng tình nghi.

-Tông Chính Minh Châu tự thú, nói là tham tiền muốn cướp số lượng lớn ma túy từ tay Vinh Phúc, các cậu từng sưu tập đồ của Lý Tương Hiển mà, thông tin về số ma túy đó trong đoạn phim gốc.

Dương Văn Xuân thao thao một hồi rồi cắp ba lô rời đi, Giác Lệ Tiếu ở bên cạnh bọn họ xem lại cảnh quay ra vỗ vai Phương Đa Bệnh "Chúc mừng em, đã được giải oan" cô phải báo lại cho anh người yêu mới được nếu không anh ấy lại lo lắng bộ phim của cô không được chiếu.

Phương Đa Bệnh nhìn bóng lưng Giác Lệ Tiếu hơi thất vọng, EQ của chị bị thấp à, cậu thà không được giải oan để chẳng có người nào là hung thủ còn hơn.

....

Văn phòng luật sự Vạn Đạo.

"Được rồi, từ giờ em có thể yên tâm đóng phim của em, khi nào rảnh rỗi anh sẽ mời cả đoàn phim của em ăn mừng" Thiện Cô Đao cúp máy cười khẩy, Hoàng Tĩnh đúng là có vận số, chính hắn ta làm mất thông tin hàng vào tay Lý Tương Hiển, nay tìm đại một người giống Lý Tương Hiển để đánh lừa Lý Tương Di lại tìm đúng kẻ đang giữ hàng hóa.

Thiện Cô Đao nhanh chóng gọi điện thoại cho Hoàng Tuyền thông báo tình hình và địa điểm cho Hoàng tuyền.

...

Hoàng Tuyền đang ăn trưa cùng Hoàng Tĩnh nghe câu chuyện Thiện Cô Đao kể liếc mắt lên nhìn Hoàng Tĩnh ở bên cạnh mình, đứa vô dụng này cuối cùng cũng biết dọn rác do mình bày ra rồi, ông ta cúp máy, đặt cốc rượu xuống nói với Hoàng Tĩnh.

-Ta nghĩ đã đến lúc con khỏi bệnh rồi.

Hoàng Tĩnh hơi bất ngờ với quyết định của Hoàng Tuyền, sự vui mừng trào dâng trong lòng hắn, hắn nắm chặt tay thỏa mãn nói với Hoàng Tuyền "Ba có thể tin tưởng con".

"Ba đương nhiên tin tưởng con, việc đầu tiên con phải làm là đến tang lễ của Tông Chính Minh Châu đấy" gia tộc Tông Chính cũng thuộc dạng có số má chắc chắn sẽ có nhiều lãnh đạo đến dự.

"Vâng, thưa ba" Hoàng Tĩnh nâng cốc uống cạn rượu, hắn vươn lưỡi liếm đi dòng đỏ còn sót lại, khi ba mẹ của Tông Chính Minh Châu biết lý do con mình vào đồn rồi bỏ mạng vì xinh đẹp nhỏ điều tra sẽ thế nào, hắn rất mong chờ sự sụp đổ của xinh đẹp nhỏ.

....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net