19. Vật phẩm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà kho số 16, chi nhánh tập đoàn Phương gia, hàng loạt xe cảnh sát nhẹ nhàng bao vây quanh khu nhà kho, hai người tiến vào bẻ khóa sau đó những người khác cầm vũ khí tiến vào kho, cả kho hàng đầy ắp những gói giấy màu vàng vuông vắn chói mắt.

Người đứng đầu đi lại gần một gọi hàng cầm dao nhỏ chọc mạnh một gói đưa lên mũi ngửi, thuốc vừa vào mũi hai mắt ông ta sáng lên hô to "Nhanh vận chuyển", các gói hàng được chuyển ra sau đó được thay thế bằng những bọc vuông khác giống hệt.

....

Hai tiếng sau.

Hai đoàn xe từ hai hướng khác nhau tiến vào nhà kho số 16, từ hai xe đi giữa, hai người bước xuống, một người là Hoàng Tuyền, người còn lại là Vương Khánh Đức.

Hoàng Tuyền bắt tay với Vương Khánh Đức "Cuộc làm ăn này đã chậm mười năm, may mà còn kịp", Vương Khánh Đức buông tay Hoàng Tuyền nghiêm mặt nói.

-Chuyển hàng nhanh lên đi, để lại một ít để tôi còn báo cáo lên trên.

Hoàng Tuyền nhìn gương mặt nghiêm túc của Vương Khánh Đức cười khẩy "Ngài Vương, sao có thể trách chúng tôi, tất cả là do mật vụ Lý Tương Hiển của ngài giấu số hàng này đi" đứa trẻ ngây thơ cứ nghĩ mình đang làm việc cho Chính phủ, nó không hiểu đây là cách giao hàng của họ, để cảnh sát bắt được số hàng, sau đó chuyển phần lớn đi, chỉ để lại phần nhỏ cho bên trên kiểm tra, số ma túy sẽ được chia nhỏ bán ra cho đám con nghiện, giá có thể đắt nhưng là hàng cớm bán.

"Nói đến tên ngu ngốc đó làm gì, hai ngày nữa hàng đến kho, tiền sẽ chuyển cho các người" Vương Khánh Đức nghiến răng, anh em nó cứng đầu như nhau, vì Lý Tương Di kiện tụng suýt chút nữa lão đã mất chức rồi. Đám người của Vương Khánh Đức chuyển hàng đi, hai đoàn xe cứ thể tách ra.

Những chiếc xe chở hàng cứ thế lắc lư đi khỏi nhà kho Phương gia, trong thùng xe có vào chú chuột nhai bột mì đến no nê phá bọc mà ra.

....

"Thiếu gia, đã chuyển xong rồi ạ" Vô Nhan cúi đầu thông báo với Địch Phi Thanh "Đoàn xe của tập đoàn Hoàng gia đang hướng về khu bất động sản phía tây, bên đó đang đào móng" Hoàng Tuyền không tự nhiên mà đầu tư bất động sản, ông ta làm vậy để cho đám biến chất thuê làm khi hàng, hàng đã bán rồi lại chở về đất nhà mình.

"Được, em ấy đến nơi an toàn chưa" Địch Phi Thanh nhắn tin cho anh trai và cha mình sau đó hỏi Vô Nhan về Lý Liên Hoa, chiều nay người yêu hắn đột nhiên nổi hứng đòi về nhà cũ, hắn đã hứa sẽ giúp anh xử lý đám hàng này không thể đi theo, không gặp một buổi chiều mà nhớ em quá, hắn đúng là được voi đòi Hai Bà Trưng.

....

"Các người có thể dùng phòng này" Lý Liên Hoa mở cửa phòng mình liếc nhìn Tông Chính Minh Châu cùng bộ đồ chói mắt của anh ta hơi nhíu mày "Muốn mượn điện thoại gọi cho mẹ các người không" khi nhìn thấy người bị cho là chết rồi ngồi trong xe mình Lý Liên Hoa cũng hơi sợ hãi, may có Địch Phi Thanh ở đó, Tông Chính Minh Châu bị ăn ba đấm.

-Thôi, mai thể nào chả gặp trong quan tài.

Tông Chính Minh Châu hất mái tóc giả nói với anh "Mày thật sự bị thằng điên đó..." họ nói một nửa rồi dừng lại chuyển sang chủ đề khác.

"Tao quen nó sáu năm trước" Tông Chính Minh Châu ngồi gác chân lên ghế nhìn Lý Liên Hoa, nể tình tên này cho họ ở nhờ khi giả chết, họ sẽ bố thí cho nó vài thông tin.

Sáu năm trước Tông Chính Minh Châu bản nam phát hiện mình không nhớ được những việc làm buổi tối nên đã đi tìm bác sĩ tâm lý, tất nhiên do luật sư riêng của gia đình- đến từ văn phòng Vạn Đạo giới thiệu, đó là lần đầu tiên họ gặp Hoàng Tĩnh.

"Bọn tao thường xuyên chia sẻ thuốc cho nhau, trong phòng Hoàng Tĩnh còn treo tranh mày là mày, không phải Lý Tương Hiển, sau này tên buổi sáng ổn định rồi chúng tao phải ra viện theo nó, chỉ có thể xuất hiện vào ban đêm".

Tông Chính Minh Châu làm việc cho nhà họ Phương, mất vài năm thì lên được chức quản lý, Hà Hiểu Tuệ quý hắn như con chẳng giấu diếm điều gì, đi đâu cũng cho theo cùng, sau đó họ gặp được Vinh Phúc.

Khi đó Vinh Phúc quá hâm mộ đã phẫu thuật na ná Lý Tương Hiển còn điên cuồng sưu tầm đồ của anh, họ cảm thấy kì lạ nên tâm sự với Hoàng Tĩnh, ban đầu chỉ là tò mò, rồi dần dần có tình cảm.

"Chúng tao và Vinh Phúc yêu nhau được cũng nhờ Hoàng Tĩnh giúp đỡ thế mà thằng khốn Phương Đa Bệnh dám cướp em ấy khỏi tao".

Lý Liên Hoa nghe câu chuyện của Tông Chính Minh Châu hỏi họ "Các người khám bệnh ở đâu", bệnh viện nào tiếp tay cho chúng, bao nhiêu kẻ giả điên để thoát tội rồi.

"Sao tao phải nói với mày" Tông Chính Minh Châu quay ngoắt đầu, Lý Liên Hoa đặt một tờ giấy lên bàn cạnh Tông Chính Minh Châu.

"Lý Tương Di đã bị Hoàng Tĩnh xâm hại, Vinh Phúc cũng thế, đây là xét nghiệm ADN lấy từ cơ thể chúng tôi" Lý Liên Hoa ngồi xuống ghế bên cạnh Tông Chính Minh Châu " Các người hẹn hò với Vinh Phúc thường xuyên tâm sự cho Hoàng Tĩnh nghe mà" nói cách khác lịch trình của hai người hắn biết, tòa nhà Phương Đa Bệnh ở cũng do nhà họ Hoàng đầu tư. Tông Chính Minh Châu liếc mắt nhìn kết quả rồi chạy vào phòng đóng sầm cửa lại.

Lý Liên Hoa ngồi bên ngoài nhắn tin cho Địch Phi Thanh chờ đợi, nửa tiếng sau Tông Chính Minh Châu với đôi mắt đỏ hoe đứng trước mặt Lý Liên Hoa mà nói "Không được để nó sống tử tế". Lý Liên Hoa rút một miếng khăn giấy đưa cho Tông Chính Minh Châu.

-Pháp luật sẽ xử lý hắn.

.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net