1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Porchay chỉ có thể chạy và tiếp tục chạy.

Nếu cậu dừng lại thì sao? Không, cậu sẽ bị bắt, vì thế Porchay không thể nhìn ra phía sau để xem có ai đang đuổi theo cậu không.

Phía trước là một căn phòng sáng đèn lẻ loi, là ánh sáng duy nhất trong đêm tối. Porchay mệt mỏi chạy xuyên qua khu rừng, thảm cỏ dưới chân đột nhiên sụp đổ và rơi xuống một cái hố sâu.

Sau khi rơi vào bẫy, đầu Porchay thực sự trống rỗng một lúc lâu. Tiếng súng lên đạn vang lên từ phía trên đầu cậu. Dù lúc ngẩng đầu trời đã tối nhưng Porchay biết rằng nhất định có súng sẵn sàng tấn công.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net