Chương 19: Nhiệm vụ (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự ra đi của Hạo Hiên đã tạo một cú đánh lớn trong trái tim tôi, tôi vẫn chưa thoát khỏi sự thương tâm cùng tuyệt vọng này.

Sau cái ngày Hạo Hiên ra đi, khoảng một ngày sau tôi cũng đi theo chàng ấy.

Đất nước này giao lại cho hài tử của chúng tôi, nói thật thì tôi cũng không nỡ rời xa Trạch nhi nhưng chàng ấy đã mất rồi nên tôi không còn thiết tha gì với cuộc sống này nữa.

Trước khi ra đi, tôi đã xin lỗi Trạch nhi vì không thể ở bên cạnh thằng bé, nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên khóe mắt của thằng bé khiến tôi rất đau lòng. Tôi nói rằng nếu có kiếp sau thì tôi hi vọng chúng tôi sẽ là mẹ con, tôi rất hạnh phúc và tự hào khi có được một đứa con ngoan hiền lại hiếu thảo, đời này tôi không đòi hỏi thêm điều gì nữa.

Tôi mỉm cười nhắm mắt ra đi, tiếng khóc gọi "mẫu hậu" của Trạch nhi vang lên liên tục.

Tạm biệt con, Trạch nhi. Em đến với chàng đây, Hạo Hiên.

-----------------------------------------------------------

Tôi mở mắt ra, hiện tại tôi đã trở về không gian hư vô. Một giọng nói từ trong không gian ấy vang lên:

_ Chúc mừng kí chủ đã quay trở lại

_ Chủ thần, rước đây ngài đã từng nói mỗi lần tôi hoàn thành nhiệm vụ ở một thế giới thì sẽ có được một phần thưởng, có đúng không? - Vươn tay che mặt lại, tôi dùng chất giọng khàn khàn hỏi chủ thần.

_ Đúng vậy

_ Vậy ngài có thể làm cho Lý Hạo Hiên sống lại không?

_ Thật xin lỗi, điều này là không thể

_ Tôi hiểu rồi... - Tôi im lặng thật lâu, không gian hư vô cũng theo đó mà tịch mịch. Sau đó tôi thả tay xuống, khuôn mặt vô cùng bình tĩnh hiện ra nhưng khóe mắt ửng đỏ đã làm bại lộ tâm tình tôi, bi thương và xót xa. Tôi lãnh đạm nói - Hãy đưa tôi đến thế giới tiếp theo

_ Cậu không cần nghỉ ngơi sao? - Giọng của chủ thần có mang theo một chút sửng sốt và lo lắng.

_ Không cần - Tôi lắc đầu nhất quyết cự tuyệt.

Không có gì là không thể quên được, bận rộn là cách tốt nhất để quên đi.

_ ...Theo ý cậu - Chủ thần im lặng một lúc rồi mới lên tiếng - Xác nhận hệ thống tiêu diệt xuyên không giả. Tiến vào thế giới thứ hai, chúc kí chủ may mắn

-----------------------------------------------------------

Năm 2042

Tại lễ đường, đầy ắp người đang dõi theo cặp đôi trẻ đang trao nhẫn cho nhau. Người chủ trì hôn lễ tuyên bố:

_ Kể từ hôm nay hai con chính thức trở thành vợ chồng

_ Em yêu anh Gia Ý - Cô dâu mỉm cười hạnh phúc.

_ Anh cũng yêu em Tiểu Nghiên - Tôi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô dâu.

Một tràng tiếng vỗ tay vang lên chúc phúc cho đôi vợ chồng chúng tôi nhưng trong số đó có một người siết chặt bàn tay thành nắm đấm, vẻ mặt không cam lòng nhìn chúng tôi.

À, xin chào mọi người, tôi tên là Cao Gia Ý, năm nay tôi vừa tròn hai mươi lăm tuổi. Tôi là Đại thiếu gia của Cao gia, một trong tứ đại gia tộc giàu có nhất Trung Quốc, nghề nghiệp hiện tại của tôi là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Cao thị.

Cũng đã được hai mươi lăm năm kể từ khi tôi đến thế giới này. Hiện tại tôi và bạn học của mình là Nam Cung Hân Nghiên chính thức trở thành vợ chồng.

Tiểu Nghiên là một xuyên không giả nhưng lại không có chút kí ức về thế giới trước. Ở thế giới trước cô ấy là trẻ mồ côi và qua đời ở tuổi hai mươi lăm. Điều khiến cô ấy tiếc nuối nhất là cô ấy vẫn chưa tìm được gia đình của mình, cô ấy thiếu thốn tình thương và... Cô ấy còn chưa được thưởng thức hết các món ăn trên khắp thế giới, vì vậy linh hồn của cô ấy còn quá lưu luyến nơi trần gian, cố gắng trốn khỏi Địa Ngục và xuyên đến thế giới này.

Cô ấy xuyên vào thân thể một bé gái vừa mới ra đời, đứa bé này vốn đã chết khi vừa mới sinh ra nên linh hồn của Tiểu Nghiên nhập vào, sống thay phần đời còn lại dùm đứa bé.

Tiểu Nghiên trở thành Thiên kim tiểu thư của Hân gia, một trong tứ đại gia tộc giàu có nhất Trung Quốc nhưng tiếc thay năm cô ấy được sáu tuổi thì ba mẹ cô ấy qua đời do một vụ tai nạn giao thông thảm khốc.

Ba mẹ cô ấy là con một, họ hàng đều đã qua đời từ lâu cho nên cô ấy được người anh em chí cốt của ba mình là Nam Cung Anh Kiệt nhận nuôi, đổi họ thành Nam Cung Hân Nghiên, trở thành Thiên Kim tiểu thư của Nam Cung gia.

Giống như cái tên của Tiểu Nghiên, cô ấy lớn lên vô cùng xinh đẹp cùng với tính cách vui vẻ làm cho tất cả mọi người đều yêu thích. Cô ấy có một trái tim đầy nhiệt huyết, không bao giờ bỏ cuộc. Cô ấy cũng rất cá tính, thích thiết kế thời trang, thích chơi trượt ván và mê ăn uống.

Tôi và Tiểu Nghiên là bạn học cùng lớp từ những năm Cấp 3, cô ấy yêu tôi từ hồi đó đến giờ, tính đến nay cũng đã được mười năm rồi.

Tôi hẹn họ với cô ấy được hai năm và chúng tôi tiến tới hôn nhân.

Hiện tại chúng tôi đang đi tới chào hỏi từng người, Tiểu Nghiên vừa khoát tay tôi vừa than đói:

_ Em đói móc meo rồi đây này...

_ Em cố một chút xíu đi, khi nào tiệc kết thúc anh sẽ dẫn em đi ăn

_ Thật không!?

_ Đương nhiên là thật rồi

_ Vậy thì em muốn ăn gạch cua nấu hoa đậu, thịt bò cắt lát kho dầu ớt, mì bột lọc Xuyên Bắc, lòng gà xào ớt, sườn om khô, ớt xanh xào thịt ba chỉ, đậu hũ kho ăn kèm với đầu phộng, chân gà cay, vịt quay Bắc Kinh, cá cơm cay, thịt nướng, xiên que, bánh tart bơ, bánh phô mai và em muốn uống một ly trà sữa size L - Tiểu Nghiên nói một loạt tên các món ăn, thức uống.

_ Được được - Ngoài mặt thì tôi cười nhưng bên trong thì - "Cô ấy ăn như hổ đói vậy..."

_ Em biết anh nghĩ gì à nha - Cô ấy lườm tôi.

_ Ể? Em đang nói gì thế? Anh hông hiểu - Tôi giả nai.

_ Anh đang nghĩ rằng em ăn như hổ đói vậy - Cô ấy tiếp tục lườm tôi.

_ Em lầm rồi - Trán tôi đổ mồ hôi - "Bộ cô ấy đọc được suy nghĩ à?"

_ Hừm... (¬_¬) - Cô ấy lườm tôi một lúc rồi nhanh chóng tách ra để trò chuyện cùng với bạn bè.

_ Phù... - Tôi thở phào nhẹ nhõm.

_ Chúc mừng con - Một giọng nói trầm ấm vang lên.

_ Chủ tịch Nam Cung! - Tôi ngạc nhiên nhìn ba vợ của tôi đang cầm hai ly rượu vang trên tay.

_ Bây giờ chúng ta đã là người một nhà rồi nên con đừng gọi ta là Chủ tịch Nam Cung nữa mà hãy gọi ta ba đi - Y mỉm cười nhìn tôi.

Người đàn ông này chính là ba nuôi của Tiểu Nghiên và cũng là Chủ tịch của Tập đoàn Nam Cung thị kiêm luôn gia chủ của Nam Cung gia, một trong tứ đại gia tộc giàu có nhất Trung Quốc. Tuy y năm nay đã được bốn mươi tuổi rồi nhưng chẳng khác trai hai mươi mấy tuổi cả. Nhưng có vẻ như y không hề có hứng có thú với phụ nữ, đàn ông nên có nhiều người cho rằng y... Bị bất lực.

Chậc chậc chậc, thật tội nghiệp làm sao. Điện nước đầy đủ thế mà lại nị bất lực.

Y cmn quá soái!!!

Nhưng vẫn thua Hạo Hiên (♡゚▽゚♡)

Hạo Hiên là nhất!

_ Ba... - Tôi có hơi ngượng ngùng một chút.

_ Ngoan - Y xoa đầu tôi.

_ Ba không định nói chuyện với Tiểu Nghiên sao? - Tôi hỏi y.

_ Để ngày mai cũng được, không cần gấp lắm đâu

_ Vậy à...

_ Với lại ba cũng muốn mời con uống một ly - Y đưa một ly rượu vang cho tôi.

_ Dạ vâng - Tôi nhận lấy ly rượu vang từ y.

Keng!

Ly của tôi và y đụng nhẹ vào nhau và cả hia chúng tôi cùng uống. Trong lúc uống tôi đã không thấy được nụ cười và ánh mắt đầy ẩn ý của y.

_ Xin lỗi ba nhưng bây giờ con còn phải đi chào hỏi mọi người nữa nên con chỉ có thể nói chuyện cùng với người vào lần sau - Tôi đưa ly rượu đang cầm trên tay mình đưa cho y.

_ Không sao đâu - Y cầm lấy ly rượu.

_ Thưa ba con xin phép đi trước - Tôi cúi chào tạm biệt y.

Y nhìn tôi rồi sau đó nhìn ly rượu tôi vừa mới uống, nhếch mép cười quỷ mị.

-----------------------------------------------------------

Sau khi tôi và Tiểu Nghiên đứng tiễn mọi người về thì tôi chợt nhớ ra là mình bỏ quên điện thoại ở trong phòng thay đồ nên cần quay lại lấy nên tôi đã bảo Tiểu Nghiên cứ đi về trước đi, tôi sẽ về liền. Cô ấy nói "dạ" rồi đi về trước.

Tôi đang trên đường đi tới phòng thay đồ thì bỗng cơ thể của tôi cảm thấy hơi nóng, đầu tôi có chút choáng váng.

Hình như tôi...

Cmn tôi lại trúng xuân dược rồi!!!

Ở thế giới trước cũng bị chuốc xuân dược, ở thế giới này cũng không thoát khỏi nó!

Sao mà nó cứ ám theo tôi hoài thế không biết!!!? (/ಠ益ಠ)/┴┴

Hừm, đáng suy ngẫm, đáng suy ngẫm...

Tôi dựa vào tường mà thở hổn hển, mặt tôi ửng đỏ lên, có vẻ như xuân dược đã gần phát huy hết công dụng của nó rồi cho nên tôi không tài nào chịu nỗi được nữa.

Tôi cắn răng, cố đi thật nhanh đến phòng thay đồ thì bỗng tôi va vào lòng ngực của một người. Người đó đỡ lấy tôi, mọi thứ trước mắt tôi như tối dần đi, tôi khó mà nhận ra được người trước mắt, tôi từ từ nhắm mắt lại. Người nọ ôm lấy tôi và mỉm cười:

_ Bắt được rồi

-----------------------------------------------------------

_ A! - Có cái gì đó thon dài mà lành lạnh đang tiến vào trong cúc huyệt của tôi.

_ Thả lỏng nào - Giọng nói trầm ấm của một người đàn ông trưởng thành vang lên.

Cái giọng nói này hơi quen quen à nha mhưng tôi không thể nào nhớ nỗi đây là giọng của ai nữa...

_ Ưm... Đau... - Tôi rên rỉ.

_ Thả lỏng nào, em đang kẹp chặt lấy ngón tay của tôi đấy

_ Ưm... - Tôi làm theo lời người nọ, cố gắng that lỏng ra.

_ Ngoan lắm - Người nọ xoa đầu tôi rồi cho ngón tay thứ hai vô cúc huyệt của tôi.

_ Ah! Đau...

_ Thả lỏng nào, thả lỏng nào

_ Ân... - Giọng nói của người đàn ông này giống như có ma lực vậy.

_ Tôi cho ngón thứ ba vào nhé?

_ Ân...

Người đó cho ngón thứ ba vào.

_ Ah! Ưm...

Rồi cho thêm ngón thứ tư, thứ năm vào. Sau khi cảm thấy cúc huyệt của tôi đã được nới lỏng thì người đó cầm lấy dương vật nam tính to dài của mình lại gần cúc huyệt của tôi.

_ Không không không... Không được! - Tôi lắc đầu đầy sợ hãi, cố gắng chống cự.

Người đó dùng caravat cột chặt lấy hai cổ tay của tôi rồi đưa dương vật của y tiến vào bên trong cúc huyệt của tôi.

_ Ah! - Tôi la lên vì đau.

Tuy ở thế giới trước tôi đã bị phu quân của mình thao không biết bao nhiêu lần nhưng ở thế giới này tôi vẫn là xử nam, vẫn chưa khai bao, tôi còn là trai tân!

_ Thả lỏng nào, em đang kẹp chặt lấy "cậu nhỏ" của tôi đấy - Người đó thở dốc.

_ Lấy nó ra... Anh mau lấy con ciu của anh ra ngay!

_ Chẳng phải em đang rất thèm khát nó sao? Em đang kẹo chặt lấy nó, chẳng chịu buông đây này - Người đó cười lưu manh.

_ Lưu manh!

_ Tôi sẽ cho em biết thế nào là lưu manh - Người đó banh rộng lấy hai chân tôi và bắt đầu luân động.

_ Ah... Đừng... Dừng lại...

_ Ý em là đừng dừng lại ấy à? - Người đó nhếch mép cười, liên tục đâm rút vào bên trong tôi.

_ Không... Không phải... Ah...

Một bên đầu ngực hồng hào của tôi bị người đó căn mút, đầu lưỡi ma sát liên tục làm cho nó cương cứng lên, bên còn lại cũng được y chăm sóc tận tình, y liên tục dùng tay xoa nắn, có lúc còn kéo căng hoặc niết nhẹ lấy nó nữa.

_ Ah... Ah... - Mặt tôi đỏ lên vì kích thích.

_ Thật dâm đãng - Người đó hôn một cái lên đôi môi hồng hào tôi.

_ Ưm...

Đm! Trinh môi của lão tử!

Mau trả trinh môi lại cho lão tử!!!

Fuck you!!! (҂`ロ')凸

_ Thật ngọt - Người đó liếm môi.

_ Ha... Ha... - Tôi thở dốc.

Người đó liên tục thúc vào bên trong tôi như muốn tìm kiếm thứ gì đó, bỗng nhiên tôi la lên:

_ Ah!!!

_ Điểm G đây rồi - Người đó liên tục đâm vào điểm G của tôi.

_ Ah ah... Argh!

Cảm giác đau đớn đó đã chuyển thành sự sung sướng, tôi như muốn lên đỉnh vậy.

_ Muốn... Muốn thêm nữa... - Hai chân của tôi quấn chặt lấy hông của y, tôi muốn ôm lấy y nhưng cổ tay của tôi vẫn đang bị cột chặt - Tháo ra... Làm ơn...

_ Hah... - Người đó nới lỏng caravat ra khỏi tay tôi.

_ Ah... Ah... Ưm... - Tôi choàng lấy cổ y.

_ Ý nhi, Ý nhi... - Người đó hôn lấy cần cổ mảnh khảnh của tôi rồi gọi tên tôi liên tục.

_ Ah~ - Tôi thả tay ra.

_ Tôi yêu em, Ý nhi - Người đó nâng niu đặt tôi nằm xuống, thâm tình nói.

_ Em cũng yêu anh... Hạo Hiên - Không biết vì sao lúc này tôi lại nhìn y thành Hạo Hiên.

_ ... - Người đó đen mặt, gằn giọng hỏi - Hạo Hiên là ai? Hạo Hiên là tên nào!?

_ !? - Tôi giật mình - "Người này không phải là Hạo Hiên!"

_ Ở bên cạnh tôi mà em còn nhắc đến tên của người đàn ông khác!!! - Người đàn ông đó rút dương vật ra, lật người tôi lại, kéo mông tôi lên kề sát dương vật của y gần cúc huyệt tôi và đâm lút cán vào trong.

_ Ah!!! - Tôi đau.

_ Hạo Hiên là ai!? Em mau trả lời đi! Rốt cuộc thì Hạo Hiên là tên nào!? - Người đó không thương tiếc mà liên tục đâm rút, ra vào trong tôi.

_ Ư! Ah ah...

_ Nói mau! - Người đó đánh một cái thật mạnh lên mông tôi, nó nẩy lên một cái, in lên nguyên bàn tay đỏ chót, cùng lúc đó y cũng bắn tinh dịch vào trong cúc huyệt của tôi.

Tôi cắn răng, không chịu mở miệng ra nói.

Sắc mặt của người đàn ông đó trở nên âm u, y lật người tôi lại rồi cầm lấy caravat trói chặt lấy hai cánh tay của tôi lại và dùng một miếng vải dài màu đen dùng để che hai mắt của tôi lại.

_ ! - Mọi thứ trước mắt tôi tối đi.

Người đó cầm lấy một bên chân của tôi đặt lên vai y và tiếp tục xiên xỏ bên trong tôi.

_ Ah!

_ Tôi yêu em như vậy mà em lại nhắc đến tên của người đàn ông khác! Tại sao!? - Người đó liên tục đâm mạnh và bắn vào bên trong tôi.

_ Ư! Ah...

_ Tại sao hả!?

Chát!

Người đàn ông đó tát vào mặt tôi một cái.

_ !? - Một bên má của tôi in hẳn dấu tay đỏ chót.

Đệt

Tôi hơi bị sốc à nha.

Đm!!! Tên này bị điên à!!!??? Lão tử còn chưa làm gì thì đã bị hắn tát cho một bạt tai rồi!!! Nói yêu tôi mà lại tát tôi là sao hả!!!??? (╬`益')

_ !? - Người đàn ông đó sững sờ như đã nhận ra hành động của mình khi nãy - ... Tôi... Tôi xin lỗi, tại tôi nóng giận quá nên mới như vậy, xin lỗi em...

_ ... - Tôi im lặng dựa lưng vào đầu giường.

Người đàn ông đó vươn tay chạm vào mặt tôi thì đã bị tôi hất tay ra.

_ Ý nhi...

_ Đừng gọi tên tôi một cách thân mật như vậy, thật đáng kinh tởm! Tôi không hề yêu anh, người tôi yêu là Hạo Hiên, Hạo Hiên sẽ không bao giờ đối xử với tôi như vậy, anh ấy luôn ôn nhu, cưng chiều, nhẹ nhàng với tôi chứ không thô bạo như anh! - Tôi lạnh lùng nói.

_ Không... Không... Tôi yêu em mà Ý nhi...

_ "WTH!? Nhưng tôi có yêu anh đâu!"

_ Không... Không được... Em phải là của tôi! Em phải là của tôi!!! - Người đàn ông đó đè tôi xuống điên cuồng hôn lấy tôi và ra vào liên tục trong cúc huyệt.

_ Ah ah ah...

_ Tôi yêu em, tôi yêu em, tôi yêu em mà Ý nhi

_ Ah... Tôi... Không yêu anh... Ah...

_ Tôi yêu em rất nhiều, tôi yêu em nhiều lắm!

_ Ah ah...

Y liên tục thúc vào trong tôi, hai hòn bi của y va chạm mạnh vào mông tôi tạo thành tiếng "bạch bạch bạch", tiếng nhóp nhép của tinh dịch, tiến rên rỉ thở dốc ám muội khiến ai cũng phải đỏ mặt.

Y cùng với tôi làm rất nhiều tư thế, hành tôi lên bờ xuống ruộng, không những thế y còn khẩu giao cho tôi, liên tục nói yêu tôi.

_ Tôi... Tôi ra... - Tôi muốn xuất ra quá rồi.

_ Chúng ta cùng ra nhé - Người đàn ông đó hôn lên môi tôi, bởi vì tôi đang bị bịt mắt nên không nhìn thấy được ánh mắt si mê, thâm tình đó của y dành cho tôi.

_ ... - Tôi im lặng không nói gì.

_ Mình cùng ra nhé - Người đó vẫn kiên trì lặp lại câu vừa nãy.

_ ... - Tôi đổi ý rồi, tôi không muốn xuất nữa.

_ Ý nhi, Ý nhi... - Người đàn ông đó đung bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cậu nhỏ của tôi và sục nó.

_ Ah... - Tôi ưỡn người lên.

_ Hah... Ý nhi, mình cùng ra nhé - Người đàn ông vừa thúc vừa sục cậu nhỏ của tôi.

_ Ah... Ah...

Tôi... Tôi muốn ra!

_ Tôi ra đây - Tinh dịch của người đó bắn vào trong tôi, cùng lúc đó tôi cũng bắn ra.

_ Ha ha... - Tôi thở dốc.

Cơn buồn ngủ và mệt mỏi nhanh chóng ập đến, tôi lim dim nhắm mắt lại ngủ.

_ Tôi yêu em Ý nhi - Người đó vuốt ve lấy khuôn mặt của tôi và hôn một cái lên trán.

Y tháo caravat đang cột chặt lấy hai cánh tay của tôi và miếng vải màu đen quanh mắt tôi.

Nhìn thấy cánh tay ửng đỏ lên do caravat gây ra làm y đau lòng.

_ Cho tôi xin lỗi - Người đó cầm lấy tay của tôi mà nâng niu.

Y lấy điện thoại ra chụp lại một vài tấm hình, cất camera mini quay cảnh chúng tôi làm tình, sau đó y bế tôi vào trong phòng tắm để tắm rửa, lau chùi sạch sẽ và lấy tinh dịch trong cúc huyệt ra cho tôi. Y bế tôi ra khỏi phòng tắm và đặt tôi nằm trên giường, y còn bôi thuốc cho cúc huyệt của tôi nữa.

Y tắt đèn ngủ, nằm cạnh tôi và đắp chăn lại cho cả hai. Y ôm lấy tôi, vuốt ve mái tóc của tôi, y thì thầm:

_ Tôi phải làm sao để em yêu tôi đây?

Còn về phía Tiểu Nghiên thì...

Sau khi về đến căn biệt thự mà chúng tôi mua, cô ấy đã tắm rửa sạch sẽ và thay một bộ đồ ngủ đơn giản, thoải mái, dễ chịu. Cô ấy ngồi khoanh chân vừa gặm đùi vịt vừa coi bộ phim Sei no gekiyaku đã ra mắt cách đây nhiều năm về trước.

_ Hừm... Đồ ăn đã được giao tới rồi mà giờ này Gia Ý vẫn chưa về nhà, gọi điện cũng không bắt máy, không biết là anh ấy có ổn không nữa... - Cô uống một ngụm trà sữa rồi quất một cây xiên que.

Cô thấy lo cho Gia Ý quá... Anh ấy có bao giờ như vậy đâu...

_ Haizzz... - Cô vừa lấy một con cá cơm cay bỏ vào trong miệng vừa coi phim - Mà phải công nhận là đoạn này kích thích ghê (*^ω^)

Thế là cô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC