Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi vỗ vai tôi, Netero sát gần tai tôi và nói rằng:

"Ta biết bí mật của người, ngay cả thân phận từ nhóc đấy hô hô~" lão lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn tôi.

Cùng lúc đó anhe mắt tôi hơi thay đổi rồi đẩy lão ra, giọng nói khàn khàn cất lên

"Vậy sao?"

"Đúng vậy, nếu nhóc muốn biết thì phải vượt qua chặng 2 với tư cách giám khảo tạm thời."

"C-cũng được..." tôi ầm ừ một lúc rồi gật đầu đồng ý.

"Chủ đề vẫn là món ăn đúng không?"

"Chuẩn rồi..."


"Vậy...chim nướng thì sao?"


Dân chúng thí sinh: ....?!


"Ha chẳng phải quá dễ dàng thôi sao?" lão cười hô hố.

"Vậy có lẽ tôi phải làm khó lên sao?"


Dân chúng thí sinh: *lắc đầu điên cuồng*


"Tùy cậu thôi. Mà khu vực này không quá nhiều chim đâu."

Lúc này tôi đảo mắt nhìn xa trông rộng, một nơi khá thích hợp để đáp ứng hiện ngay trước mắt.

"Vậy đến tổ chim bắt chúng là được, có cái hang ở giữa hai khe núi...tôi chỉ biết vậy thôi."


"Ồ...nếu là vậy chắc có rồi, được rồi chúng tôi sẽ tài trợ thêm chiếc du thuyền cho thí sinh và chở đến địa điểm đó."

...


Đến địa điểm cần tìm, là một nơi hoang vu có một khe nứt như tách đôi ngọn núi là làm hai.


Xung quanh không khí trong lành mát mẻ. Bỗng nhiên luồng gió lạnh thổi vào mặt, hình bóng hơi to lớn nhưng cũng đủ bằng người.

"C-cái thứ đó là gì chứ?"

Mọi người lộ ra vẻ hoảng sợ nhìn thứ đang bay lượn trên bầu trời rồi ẩn nấp xuống khe núi. Menchi lúc này cất tiếng giải thích.

"Đây là loài chim Suicide, một loài khá hiếm trong giới ẩm thực do lũ sinh vật này khá phòng thủ trốn tránh loài người."

"Với lại còn hung dữ nếu khi chọc giận một sẽ bằng một đàn thế nên không đơn giản đâu."

"Thế phải làm sao? Chẳng khác gì giết hết thí sinh đâu!" tất cả mọi người gần như đồng tình, vài ánh mắt quay sang nhìn tôi như trách mắng vậy.

"Các người-"

"Chúng có điểm yếu ở cổ." tôi lặng lẽ lên tiếng.

"Này! Đừng tiết lộ ra hết chứ."


"Tại sao?" tôi nghiêng đầu

"Điều đó làm cuộc thi sẽ dễ dàng hơn!"

Qua 'nhìn thấu thế giới' nội tạng và viên cơ săn chắc được nhìn thấu cứ ngỡ loài chim này khó săn bắt nhưng khe hở rỗng ở cổ chính là điểm yếu.

"Vậy ít ra phải cho chúng tôi một số vũ khí như cung chứ?"

"Vô dụng với cung thôi, bọn chúng né nhanh lắm đấy."


"Vậy đợi khi bọn chúng hạ xuống hang thì sao? Lúc đấy các người có thể tha hồ nhảy xuống đâm vào điểm yếu mà."



Lời nói của Netero không sai. Những loại vũ khí cầm tay hay cán dài thí sinh nào cũng mang theo. Nên tôi mong việc này qua nhanh chút.

Thử thách của tôi nó dễ mà, đúng không?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net